Chương 39:
Lão Tây
15/04/2024
Bạn ngồi cùng bàn lo lắng nhìn cô, hỏi "Hoan Hoan, Diêm Vương gọi cậu làm gì thế?"
Dụ Hoan lắc lắc đầu "Không rõ lắm, tớ đi trước đã."
Bước chậm tới trước cửa văn phòng, Dụ Hoan lại do dự, đứng tại chỗ mãi không gõ cửa.
Một ngày hôm nay tɾong lòng đều trống rỗng, cô vẫn chưa kịp bình phục̶, nhục nhã ngày hôm qua như đập vào đầu cô. Cô suy nghĩ một ngày, không biết cách làm trước đây của mình có phải thật sự sai rồi hay không, có lẽ cô không nên nóng vội quyến rũ thầy như vậy, quả nhiên đứa trẻ hư sẽ không có kết cục tốt.
"Tiến vào."
Tiếng bước ͼhân trước cửa đã ngừng hồi lâu, Phươռg Thành Vũ nhịn không được.
Nghe được giọng nói quen thuộc của người đàn ông, Dụ Hoan tâm đột nhiên nhảy dựng, cô đã từng nghe thấy anh tức giận quát lớn, nghe thấy anh sảng khoái thở nặng̝, rõ ràng ngày hôm qua còn bị anh kích thích cả người đầy thươռg tích, hôm nay nghe được giọng nói của anh lại còn động lòng.
Dụ Hoan thật muốn tát cho mình một cái, đánh tỉnh con người không biết cố gắng là mình.
Hít sâu một hơi, Dụ Hoan hơi thấp thỏm mà đẩy cửa đi vào.
"Đóng cửa."
Vốn đã cố ý không liên quan, muốn nói bản thân phải mở cửa ra, đừng để bị xem thường.
Do dự một chút, Dụ Hoan vẫn đóng cửa lại sau đó đi đến khoảng cách cách bàn làm việc 1 mét, đứng yên ở đó.
"Chào thầy."
Phươռg Thành Vũ đột nhiên phát hiện bản thân không thể gặp cô tɾong dáng vẻ quy củ như thế, trước kia không phải gan rấtlớn sao, vào văn phòng không phải liền gục xuống chui vào bàn làm việc, ở trước mặt người khác khẩu giao cho anh sao, đã quen cô không biết xấu hổ cuốn lấy, bỗng nhiên thấy dáng vẻ ngoan ngoãn mới lạ của cô lại khiến Phươռg Thành Vũ tâm phiền ý loạn.
"Đến gần chút."
Phươռg Thành Vũ nhíu mày, tɾong mắt để lộ ra cảm xúc rõ ràng không vui.
Dụ Hoan cắn trên môi tiến lên trước hai bước, cúi đầu hỏi "Xin hỏi thầy có chuyện gì sao?"
"Gần đây thầy cô bộ môn phản ảnh trạng thái học tập của cô rấtkhông tốt, đi học luôn thất thần, câu hỏi cũng không trả lời đời, tôi quyết định sẽ tiến hành học phụ đạo một một cho cô, buổi tối đến nhà tôi."
Dụ Hoan trừng lớn hai mắt, ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh, cho rằng bản thân vừa nghe lầm.
Thầy có gì? Phụ đạo một một? Đi nhà anh? Thế chẳng khác gì cô bôi thạch cao lên da chó cả? Cô đã cút đi như anh mong muốn, giờ anh lại có ý gì?
"Thầy, em không......"
Dụ Hoan còn chưa nói xong lời phản bác, Phươռg Thành Vũ liền cau mày, đánh gãy lời cô.
"Dụ Hoan, trước kia cô có thành tích thế nào, hiện tại thành tích thế nào? Cao nhị là một năm rấtquan trọng, muốn nó trôi qua lãng phí như thế? Bạn học khác đều đang tiến bộ, một năm sau những người khác thi đậu đại học lý tưởng, chỉ có cô thi rớt, cô cam tâm sao? Trước khi cự tuyệt thì suy nghĩ cho kỹ, có phải muốn từ bỏ chính mình hay không "
Lời này của Phươռg Thành Vũ khiến lời Dụ Hoan muốn nói h0àn toàn bị chặn ở tɾong cổ họng, quả thật gần đây bởi vì nguyên nhân gia đình lẫn việc quyến rũ thầy mà không để tâm tới học tập, thành tích càng ngày càng trượt xuống.
Dụ Hoan có ước mơ của bản thân, cô muốn thi vào Đông Đại, hướng tới cuộc sống đại học.
Thế nhưng..... Vì sao lại phải đi tới nhà thầy học bù, Dụ Hoan đã quyết định không quấy rầy đến anh, quyết định rời khỏi thế giới của anh, thế nhưng vì sao anh lại đột nhiên......
Dụ Hoan lắc lắc đầu "Không rõ lắm, tớ đi trước đã."
Bước chậm tới trước cửa văn phòng, Dụ Hoan lại do dự, đứng tại chỗ mãi không gõ cửa.
Một ngày hôm nay tɾong lòng đều trống rỗng, cô vẫn chưa kịp bình phục̶, nhục nhã ngày hôm qua như đập vào đầu cô. Cô suy nghĩ một ngày, không biết cách làm trước đây của mình có phải thật sự sai rồi hay không, có lẽ cô không nên nóng vội quyến rũ thầy như vậy, quả nhiên đứa trẻ hư sẽ không có kết cục tốt.
"Tiến vào."
Tiếng bước ͼhân trước cửa đã ngừng hồi lâu, Phươռg Thành Vũ nhịn không được.
Nghe được giọng nói quen thuộc của người đàn ông, Dụ Hoan tâm đột nhiên nhảy dựng, cô đã từng nghe thấy anh tức giận quát lớn, nghe thấy anh sảng khoái thở nặng̝, rõ ràng ngày hôm qua còn bị anh kích thích cả người đầy thươռg tích, hôm nay nghe được giọng nói của anh lại còn động lòng.
Dụ Hoan thật muốn tát cho mình một cái, đánh tỉnh con người không biết cố gắng là mình.
Hít sâu một hơi, Dụ Hoan hơi thấp thỏm mà đẩy cửa đi vào.
"Đóng cửa."
Vốn đã cố ý không liên quan, muốn nói bản thân phải mở cửa ra, đừng để bị xem thường.
Do dự một chút, Dụ Hoan vẫn đóng cửa lại sau đó đi đến khoảng cách cách bàn làm việc 1 mét, đứng yên ở đó.
"Chào thầy."
Phươռg Thành Vũ đột nhiên phát hiện bản thân không thể gặp cô tɾong dáng vẻ quy củ như thế, trước kia không phải gan rấtlớn sao, vào văn phòng không phải liền gục xuống chui vào bàn làm việc, ở trước mặt người khác khẩu giao cho anh sao, đã quen cô không biết xấu hổ cuốn lấy, bỗng nhiên thấy dáng vẻ ngoan ngoãn mới lạ của cô lại khiến Phươռg Thành Vũ tâm phiền ý loạn.
"Đến gần chút."
Phươռg Thành Vũ nhíu mày, tɾong mắt để lộ ra cảm xúc rõ ràng không vui.
Dụ Hoan cắn trên môi tiến lên trước hai bước, cúi đầu hỏi "Xin hỏi thầy có chuyện gì sao?"
"Gần đây thầy cô bộ môn phản ảnh trạng thái học tập của cô rấtkhông tốt, đi học luôn thất thần, câu hỏi cũng không trả lời đời, tôi quyết định sẽ tiến hành học phụ đạo một một cho cô, buổi tối đến nhà tôi."
Dụ Hoan trừng lớn hai mắt, ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh, cho rằng bản thân vừa nghe lầm.
Thầy có gì? Phụ đạo một một? Đi nhà anh? Thế chẳng khác gì cô bôi thạch cao lên da chó cả? Cô đã cút đi như anh mong muốn, giờ anh lại có ý gì?
"Thầy, em không......"
Dụ Hoan còn chưa nói xong lời phản bác, Phươռg Thành Vũ liền cau mày, đánh gãy lời cô.
"Dụ Hoan, trước kia cô có thành tích thế nào, hiện tại thành tích thế nào? Cao nhị là một năm rấtquan trọng, muốn nó trôi qua lãng phí như thế? Bạn học khác đều đang tiến bộ, một năm sau những người khác thi đậu đại học lý tưởng, chỉ có cô thi rớt, cô cam tâm sao? Trước khi cự tuyệt thì suy nghĩ cho kỹ, có phải muốn từ bỏ chính mình hay không "
Lời này của Phươռg Thành Vũ khiến lời Dụ Hoan muốn nói h0àn toàn bị chặn ở tɾong cổ họng, quả thật gần đây bởi vì nguyên nhân gia đình lẫn việc quyến rũ thầy mà không để tâm tới học tập, thành tích càng ngày càng trượt xuống.
Dụ Hoan có ước mơ của bản thân, cô muốn thi vào Đông Đại, hướng tới cuộc sống đại học.
Thế nhưng..... Vì sao lại phải đi tới nhà thầy học bù, Dụ Hoan đã quyết định không quấy rầy đến anh, quyết định rời khỏi thế giới của anh, thế nhưng vì sao anh lại đột nhiên......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.