Chương 9:
Lão Tây
15/04/2024
Đôi mắt Dụ Hoan quá mức trong suốt, Phương Hoành Bác nhìn qua kính chiếu hậu đối diện, cảm nhận đôi mắt kia có thể liếc một cái nhìn xuyên thấu tâm.
Phương Hoành Bác xoay người nhìn gương mặt cô như chú mèo qua loa rửa mặt, âm thanh mang theo sự trấn an.
“Thích một người không sai, quan trọng người đó là ai, tô i là người em không thể thích, còn nữa, hành vi của em, Dụ Hoan, những cái đó bây giờ em không nên làm, em còn chưa đủ mười tám.”
Khóe mi cô chảy xuống một giọt nước mắt, cô mê mang nói “Em chỉ là thích anh, muốn có anh, chỉ mong lần đầu cho anh, em thực sự trong sạch.”
Tựa hồ sợ anh không tin, Dụ Hoan mở rộng hai chân, cởi bỏ nội y, lúc đôi chân dần mở, cái miệng nhỏ hồng hào trơn bóng của vùng đất bí ẩn kia hoàn toàn lộ ra trước mặt.
Phương Hoành Bác không nghĩ cô táo bạo như vậy, trực tiếp ngẩn người, nhìn nàng vén đôi môi lớn kia lộ ra bên trong lá mỏng.
“Anh xem, màng trinh em vẫn còn, em vẫn luôn giữ gìn bản thân, không phải với ai em cũng khao khát, chỉ khi nhìn thấy anh, em mới khao khát không thể kìm lòng.”
Ngoài miệng cô học trò nói, phía dưới tựa hồ vì muốn chứng mình chủ nhân không nói dối, Phương Hoành Bác nhìn chăm chú cái miệng nhỏ ấy chảy một dòng suối nhỏ làm ướt ghế.
“Thầy ơi, cho em đi.”
Cái miệng nhỏ phía dưới yêu kiều hơi run rẩy, gương mặt Dụ Hoan nổi lên ửng hồng, khàn khàn nói như một chiếc lông nhẹ nhàng vút qua khiến lòng anh ngứa, cây kẹo bắt đầu phản ứng.
Âm thanh của cô gái nhẹ như lông vũ, mùi hương ngọt của dòng nước ấy tràn ngập bên trong xe, cây kẹo của Phương Hoành Bác từng ở trong miệng Dụ Hoan nhất quyết không cứng lên, giờ lại nổi lên một túp lềụ
Như bị mê hoặc, thành trì cuối cùng của Phươռg Hoành Bác sụp đổ, gương mặt không biểu cảm bước xuống ghế saụ
Dụ Hoan nở một nụ cười ngây thơ vui mừng, cô dựa vào cửa xe bên kia, hai ͼhân vẫn mở rộng, tay vẫn nhẹ nhàng vuốt ve hạt ngọc mẫn cảm tự an ủi chính mình nhìn người đàn ông tuấn tú lạnh lùng trước mặt.
Phươռg Hoành Bác cứ nhìn như vậy, không có một hành động nào khác.
Du Hoan cảm thấy kích thích muốn dâng trào, nửa phần không cảm thấy thẹn. Cô như thiếu nữ hiến tế vị thần, tràn ngập thành kính cùng tình yêu mà chăm chú nhìn đối phươռg, h0àn toàn lộ hết tất cả trước mặt anh.
Ngón tay ngọc ngà thon dài di chuyển vuốt ve ngày càng nhanh, Cô có thân thể mẫn cảm, thi thoảng nghĩ về Phươռg Hoành Bác để tự an ủi vài phút liền cứ thế mà cao trào. Huống chi bây giờ anh đang ngắm nhìn mình tự an ủi, Dụ Hoan ngửa đầu hai mắt nhắm chặt tận hưởng cơ thể cao trào.
Có thể vì quá kích tình, lần này dòng mật ngọt chảy nhiều hơn ướt cả một mảng đệm.
Ánh mắt của Phươռg Hoành Bác càng lúc rực lửa du͙c vọng, mở kho"a quần, lấy cây kẹo đang căn cứng, kéo cô ngả lên người mình.
“Ngậm lấy.”
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng rũ mắt nhìn cô.
Chẳng những Dụ Hoan không cảm thấy bị vũ nhục, ngược lại còn được như ước nguyện vui sướng cầm cây kẹo của anh mà ngậm mút.
Cái miệng nhỏ nhắn nóng ẩm, Phươռg Hoành Bác rên lên, dựa vào cửa xe nhắm mắt hưởng thụ.
Dụ Hoan nhìn sắc mặt anh lộ vẻ si mê.
Tận tâm nâng niu cẩn thận ngậm mút, nhấm nháp, dùng đầu lưỡi non mềm lướt từ đỉnh cây kẹo đi xuống dần, một đường lướt qua gân xanh trên thân cây kẹo, nhấm nháp viên kẹo tròn rồi lại dùng đầu lưỡi kích thích viên kẹo bên cạn, tay nhẹ nhàng vuốt thân kẹo không ngừng.
Phương Hoành Bác xoay người nhìn gương mặt cô như chú mèo qua loa rửa mặt, âm thanh mang theo sự trấn an.
“Thích một người không sai, quan trọng người đó là ai, tô i là người em không thể thích, còn nữa, hành vi của em, Dụ Hoan, những cái đó bây giờ em không nên làm, em còn chưa đủ mười tám.”
Khóe mi cô chảy xuống một giọt nước mắt, cô mê mang nói “Em chỉ là thích anh, muốn có anh, chỉ mong lần đầu cho anh, em thực sự trong sạch.”
Tựa hồ sợ anh không tin, Dụ Hoan mở rộng hai chân, cởi bỏ nội y, lúc đôi chân dần mở, cái miệng nhỏ hồng hào trơn bóng của vùng đất bí ẩn kia hoàn toàn lộ ra trước mặt.
Phương Hoành Bác không nghĩ cô táo bạo như vậy, trực tiếp ngẩn người, nhìn nàng vén đôi môi lớn kia lộ ra bên trong lá mỏng.
“Anh xem, màng trinh em vẫn còn, em vẫn luôn giữ gìn bản thân, không phải với ai em cũng khao khát, chỉ khi nhìn thấy anh, em mới khao khát không thể kìm lòng.”
Ngoài miệng cô học trò nói, phía dưới tựa hồ vì muốn chứng mình chủ nhân không nói dối, Phương Hoành Bác nhìn chăm chú cái miệng nhỏ ấy chảy một dòng suối nhỏ làm ướt ghế.
“Thầy ơi, cho em đi.”
Cái miệng nhỏ phía dưới yêu kiều hơi run rẩy, gương mặt Dụ Hoan nổi lên ửng hồng, khàn khàn nói như một chiếc lông nhẹ nhàng vút qua khiến lòng anh ngứa, cây kẹo bắt đầu phản ứng.
Âm thanh của cô gái nhẹ như lông vũ, mùi hương ngọt của dòng nước ấy tràn ngập bên trong xe, cây kẹo của Phương Hoành Bác từng ở trong miệng Dụ Hoan nhất quyết không cứng lên, giờ lại nổi lên một túp lềụ
Như bị mê hoặc, thành trì cuối cùng của Phươռg Hoành Bác sụp đổ, gương mặt không biểu cảm bước xuống ghế saụ
Dụ Hoan nở một nụ cười ngây thơ vui mừng, cô dựa vào cửa xe bên kia, hai ͼhân vẫn mở rộng, tay vẫn nhẹ nhàng vuốt ve hạt ngọc mẫn cảm tự an ủi chính mình nhìn người đàn ông tuấn tú lạnh lùng trước mặt.
Phươռg Hoành Bác cứ nhìn như vậy, không có một hành động nào khác.
Du Hoan cảm thấy kích thích muốn dâng trào, nửa phần không cảm thấy thẹn. Cô như thiếu nữ hiến tế vị thần, tràn ngập thành kính cùng tình yêu mà chăm chú nhìn đối phươռg, h0àn toàn lộ hết tất cả trước mặt anh.
Ngón tay ngọc ngà thon dài di chuyển vuốt ve ngày càng nhanh, Cô có thân thể mẫn cảm, thi thoảng nghĩ về Phươռg Hoành Bác để tự an ủi vài phút liền cứ thế mà cao trào. Huống chi bây giờ anh đang ngắm nhìn mình tự an ủi, Dụ Hoan ngửa đầu hai mắt nhắm chặt tận hưởng cơ thể cao trào.
Có thể vì quá kích tình, lần này dòng mật ngọt chảy nhiều hơn ướt cả một mảng đệm.
Ánh mắt của Phươռg Hoành Bác càng lúc rực lửa du͙c vọng, mở kho"a quần, lấy cây kẹo đang căn cứng, kéo cô ngả lên người mình.
“Ngậm lấy.”
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng rũ mắt nhìn cô.
Chẳng những Dụ Hoan không cảm thấy bị vũ nhục, ngược lại còn được như ước nguyện vui sướng cầm cây kẹo của anh mà ngậm mút.
Cái miệng nhỏ nhắn nóng ẩm, Phươռg Hoành Bác rên lên, dựa vào cửa xe nhắm mắt hưởng thụ.
Dụ Hoan nhìn sắc mặt anh lộ vẻ si mê.
Tận tâm nâng niu cẩn thận ngậm mút, nhấm nháp, dùng đầu lưỡi non mềm lướt từ đỉnh cây kẹo đi xuống dần, một đường lướt qua gân xanh trên thân cây kẹo, nhấm nháp viên kẹo tròn rồi lại dùng đầu lưỡi kích thích viên kẹo bên cạn, tay nhẹ nhàng vuốt thân kẹo không ngừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.