Vô Tận Kiếm Trang

Quyển 3 - Chương 168: Âm mị thạch.

Y Quan Thắng Tuyết

22/04/2013

Hai thanh kiếm này bán thêm số tiền là hơn hai mươi bảy vạn giá tiền nay cao làm cho người líu lưỡi.

Đúng là Tam cấp Trung cấp Huyền binh là Tam cấp Trung cấp Huyền binh, Tam cấp cấp thấp Huyền binh so với giá trị căn bản không thể so sánh nổi.

Sau đó, một thanh duy nhất Tam cấp cấp thấp nhưng có thể so sánh với Tam cấp Trung cấp Huyền binh là Tử Ngục Lôi Quang Kiếm.

Kiếm này bán ra với giá 11 vạn, so sánh với Bích Đái Bàn Ti kiếm.

Như vậy, 3 thanh kiếm này, thu được tổng cộng là ba mươi tám vạn Huyền Tinh.

Đây không phải số lượng nhỏ, hơn nữa Diệp Bạch vốn có chín mươi tám vạn. lúc này trên người Diệp có tới một trăm ba mươi bảy vạn năm nghìn bốn trăm hai mươi Huyền Tinh.

Điều này không nghi ngờ, vô luận đối với bất kể người nào thì đây cũng là mổh số tiền lớn, nhưng Diệp Bạch cảm giác được từng này tiền cũng chưa chắc được đảm bảo.

Diệp Bạch yêu cầu thấp nhất là một trăm năm mươi vạn Huyền Tinh, hắn suy đoán một trăm năm mươi vạn Huyền Tinh có thể là điểm mấu chốt.

Cho nên nếu có được 3 miếng Tử Hà Phích Lịch Tử vào tay, trên người mình có được số lượng Huyền Tinh, nhất định phải hơn đối phương.

Cho dù lớn hơn không nhiều lắm, ít nhất cũng phải lớn hơn một phân.

Chỉ là như vậy, chính mình muốn cần Huyền Tinh số lượng còn kém, ước chừng 12 vạn năm nghìn, mà lúc này Diệp Bạch cũng rõ ràng phát hiện, toàn thân chính mình trên dưới không tiếp tục có khả năng đổi được.

- Còn thị nội tình không đủ a, tại từ khi mình tấn chức Đỉnh cấp Huyền sư không lâu, nếu không, lại sao lại nghèo túng như thế? Trên người khẳng định có mang rất nhiều vật để đổi.

Diệp Bạch đau đầu không thôi, lần đầu tiên cảm giác được có lẽ chính mình tấn chức Huyền Tông, sau này sẽ đi săn bắt mãnh thú kiếm điểm.

Nếu không, ngày sau gặp lại chuyện như vậy, chính mình bây giờ còn có vài thanh kiếm có khả năng bán, ngày sau có thể ngay cả kiếm cũng không có để mà bán nữa.

Làm sao bây giờ?

Diệp Bạch trong khoảng thời gian ngắn, cũng không khỏi có chút khổ não, cuối cùng, hắn thập phần bất đắc dĩ, nghĩ tới một vật.

Đây là vật phẩm mà lúc trước hắn ở Diệp gia dã ngoại thu được 3 khối kỳ vật, Hàn Quang Kỳ Thiết.

Bất quá hắn chuẩn bị dùng thăng cấp Nhất cấp Trung cấp Tứ Phương Vô Thượng Kiếm dùng, chẳng lẽ hiện tại liền muốn đem bán đi. Diệp Bạch đang chuẩn bị nhịn đau lấy ra, đổi thành Huyền Tinh.

Bỗng nhiên hắn trong lòng nhất động, nghĩ tới một sự việc khác, sau đó không chút do dự lấy ra, ném ở trên bàn.

Đó là một khối hình thoi màu đỏ nhàn nhạt bị hắn ném ở trên bàn, lóe ra màu đỏ quang mang nhàn nhạt cực kỳ kỳ dị, rõ ràng đúng là lúc hắn từ Tà Vương mộ gặp phải đông đảo Âm mị thu được.

Ban đầu hắn cũng không biết vật này có ích lợi gì, lại mẫn cảm cảm giác được, vật này có lẽ thập phần Bất Phàm. Cho nên, mỗi lần xuất hiện một quả, hắn đều dè dặt thu lại, hắn nghĩ có lẽ đến một ngày nào đó, biết được tác dụng.



Bất quá bởi vì không biết cụ thể công dụng, Diệp Bạch cũng cơ hồ quên đi vất ở bên trong Tam Mãng Tuyết Giới, nếu như không phải lần này kiểm tra một lần, Diệp Bạch thật đúng là nhất thời không nghĩ ra.

Chính mình không hiểu, không có nghĩa là Phách Mại Hành cũng không hiểu, những chỗ này có người có kiến thức rộng rãi, phổ biến thu hoạch các loại kỳ vật ly kỳ, cũng có thể nhận thức ra vật này.

Cho nên, lúc này thu hoạch đồ, Giám Vật sư nói:

- Vật này, ngươi biết sao?

Giám Vật sư đầu tiên là ngẩn ngơ, do dự một hồi lâu, mới cầm lấy, sau đó đột nhiên sắc mặt đại biến, ánh mắt đầu tiên là một mảnh ngốc trệ, tiếp theo là mừng như điên:

- Trời ạ, đây không phải là Âm Mị Thạch sao, chỉ có Cực Âm chi địa, trên người ngàn năm Linh vật mới có, vật này chính là thứ tốt a, ngoại giới cơ hồ không thể tìm thấy, cứ như vậy một quả màu đỏ lăng tinh ít nhất cũng là từ trên người Hồng mị mới có, một quả ít giá trị số lượng bằng một cái bàn tay.

Diệp Bạch nghi hoặc hỏi:

- Năm trăm? Năm nghìn?

Giám Vật sư ha ha cười nói:

- Ngươi cũng quá khinh thường vật này , vật này mặc dù không có Tử tinh trân quý, nhưng là trung đẳng Hồng tinh, quý hiếm vô cùng. Hồng tinh như thế, một quả giá trị ước chừng 3 đến 6 vạn Huyền Tinh, chia đều xuống, chính là 5 vạn. Còn một quả Nhất cấp Tử tinh, ít nhất là năm mươi vạn.

- Năm mươi vạn sao?

Diệp Bạch âm thầm trách bản thân mình, nhưng cũng không khỏi thoải mái, Tử tinh là tinh thạch của trên người Đỉnh cấp Tử mị mà ra, mà mỗi một đầu Đỉnh cấp Tử mị, cũng tương đương với loài người Tông cấp cường giả, đừng nói Diệp Bạch, ngay cả nửa bước Huyền Tông, chuẩn Tông cấp cường giả, cũng giết không được. Nhưng Hồng tinh này cũng trân quý như thế, cũng có chút vượt ra ngoài dự liệu của hắn, hắn theo bản năng lấy ra một quả màu xanh nhạt lăng tinh nói:

- Còn cái này thì sao?

Giám Vật sư tiếp nhận, sau đó nhìn, lập tức liền lắc đầu thở dài nói:

- Đáng tiếc,cái này chỉ là tinh thạch thấp nhất mà thôi, giá trị rất thấp không có tác dụng gì, một quả đại khái giá trị năm trăm đến một ngàn Huyền Tinh mà thôi.

- A.

Diệp Bạch trong lòng cũng nghĩ như thế, cũng mỉm cười, nói:

- Thế thì cứ như vậy đi?

Nói xong, ống tay áo vung ra, nhất thời trên mặt bàn thanh quang lóe ra, chừng bảy tám chục miếng màu xanh lăng tinh, chất đầy trên bàn, phảng phất như một tòa núi nhỏ, thanh quang lóe ra, đem Giám Vật sư cảm thấy ánh mắt đều hoa.

- Đây là thanh tinh… Ngươi… Ngươi như thế nào có được nhiều như vậy?

Trong khoảng thời gian ngắn thanh âm của Giám Vật sư, cũng có chút run rẩy đứng lên, cánh tay khẽ cầm lấy đống tinh thạch.

Diệp Bạch mỉm cười nói:



- Ngươi cũng không cần quản, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, mấy thứ này có tác dụng gì là được.

Giám Vật sư nao nao nói:

- Nguyên lai ngươi không biết tác dụng của nó, vật này có tên là Âm mị thạch, có nhiều loại, thấp nhất tự nhiên là Thanh tinh, trung đẳng là Hồng tinh, thượng đẳng là Tử tinh, càng cao còn có xanh nước biển tinh, đáng tiếc Tử tinh đã có khả năng ngộ bất khả cầu rồi, một quả xanh nước biển tinh giá trị đủ để mua trung đẳng tông môn.

- Vật này mới ra đời ở Thiên Địa Cực Âm, những Địa phương này, năm tháng có thể sinh ra một loại Âm mị quái vật, những quái vật này tự có linh tính, lại cũng không phải là mãnh thú, nó cực kỳ kỳ dị. Cho nên được gọi là Âm linh, Âm mị. Những Âm mị này, từ thấp đến cao, từ mầu tro bụi, lục, hồng, tử, xanh nước biển, càng đi lên cao giá trị càng cao, thực lực càng cường đại. Nhưng chỉ có Lục mị mới là Âm linh, trong cơ thể ngưng kết ra Âm mị thạch. Vật ấy đối với người bình thường không có tác dụng, nhưng đối với người tu luyện Âm Ám thuộc tính công pháp, chính là đại bổ vật. Nếu như được một quả Trung phẩm Hồng tinh, liền có thể làm cho tu vi tăng vọt, mà Tử tinh càng cao thì không chỉ nói, có khả năng ngộ mà bất khả cầu.

- Chỉ có Thanh tinh, giá trị tương đối thấp, cho dù hấp thu hiệu quả cũng không cao, cho nên một quả hai quả khẳng định không ai muốn mua, nhưng nếu như đại lượng, toàn bộ hấp thì cũng cực kỳ khả quan. Như ngươi hiện có nhiều Thanh tinh như vậy, nhất định là có thu hoạch.

Diệp Bạch chợt hiểu nói:

- Nói như vậy, Âm mị thạch kỳ thật đối với người tu luyện thuộc tính Huyền quyết ám ảnh rất cần đúng không?

Giám Vật sư gật đầu nói:

- Không sai, cái này đối với tu luyện âm thuộc tính tính công pháp mặc dù số lượng tương đối ít, nhưng thường thường thực lực đều cực kỳ cường đại, loại người này đối vật này khát cầu vô cùng. Đối với âm tinh phẩm cấp càng cao, những người tu luyện Âm Ám thuộc tính công pháp càng thích, một khi hấp thu hoàn toàn sau đó, thành tựu cũng càng cao.

Nói xong, tên Giám Vật sư nhìn về phía Diệp Bạch nói:

- Hiện tại, ngươi rõ ràng vật ấy trân quý sao? Chủ yếu nhất chính là, vật này ngoại giới căn bản không có bán, chỉ có ngàn năm cổ mộ một khi xuất hiện mới có.

Cũng rất nhanh bị các Đại tông môn chia cắt, người bên ngoài căn bản không có được.

Ngừng lại một chút sau đó, hắn lại nói:

- Những Thanh tinh này đều là thượng phẩm vật, sinh ra ở mộ huyệt chỉ sợ chừng vạn năm, Địa phương như vậy thường nhân đừng nói tìm không được, chính tìm được rồi, cũng vào không được, giá trị càng cao hơn một bậc.

Diệp Bạch nghe thấy lời này, rốt cục trong lòng đại định, hắn tự nhiên sẽ không nói cho đối phương biết, chính mình là từ Tà Vương mộ được vật ấy, nếu không hù dọa hắn rơi rụng răng hàm. Cho nên, hắn nói thẳng:

- Tốt lắm, đã như vậy, vậy ngươi giúp ta đánh giá giá cả, những Thanh tinh này và thêm mấy miếng Hồng tinh, toàn bộ xuất ra bán bao nhiêu tiền?

Giám Vật sư vui vẻ, mặt đều đỏ lên, nghe xong lời của Diệp Bạch, phảng phất như sợ Diệp Bạch đổi ý, liền lập tức kiểm tra, sau một lát, số liệu được đưa ra.

Các loại cao, trung, đê giai Thanh tinh, tổng cộng bảy mươi sáu miếng, dựa theo chia đều một quả năm trăm đến một ngàn Huyền Tinh thì 76 miếng màu xanh âm tinh này ước chừng giá trị 6 đến 7 vạn Huyền Tinh.

Rồi sau đó, hơn nữa mấy miếng màu đỏ âm tinh bởi vì đều là thượng đẳng âm tinh màu đỏ, một quả liền ước chừng giá trị 6 vạn Huyền Tinh.

Thanh tinh 6 vạn và miếng Hồng tinh nữa tổng cộng 12 vạn năm nghìn.

Như vậy số Diệp Bạch còn thiếu 12 vạn Huyền Tinh nhất thời đã đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Kiếm Trang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook