Chương 121: Có thoải mái không
Ss Tần
29/01/2024
"Anh ta...Anh ta tên là Cẩu Vượng, là bạn học cấp ba cũ của em...
Liễu Thi Nghiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Em không ngờ hôm nay khi em về thăm cha mẹ, lại bị anh ta nhắm vào và sau đó đi theo em về nhà..."
"Anh Diệp, cảm ơn anh đã cứu em nhưng anh nên thả hắn ta ra đi, em...em không sao là được rồi...
Không phải Liễu Thi Nghiên có tâm thánh mẫu mà là cô ấy sợ Diệp Hi Hòa không đủ khả năng đắc tội với Cẩu Vượng!!!
Theo như cô ấy biết, ngay cả nhà họ Diệp từng huy hoàng một thời, bối cảnh của họ cũng không bằng nhà họ Cẩu!
Nhà họ Cẩu là một trong ba gia tộc nổi tiếng hiển hách nhất ở Tân Hải còn Cẩu Vượng là con trai duy nhất của nhà họ Cẩu, quần áo lụa là hạng nhất. Cô ấy không muốn Diệp Hi Hòa vì mình mà tức giận...
"Thả hắn ta đi? Được, anh thả hắn ta đi." Diệp Hi Hòa nói xong rồi nhấc Cẩu Vượng ra ngoài. "Anh Diệp."
Liễu Thi Nghiên vội vàng muốn đuổi theo nhưng lại được Liễu Thành Chí an ủi, sau đó lắc đầu với con gái.
Bên ngoài khu phố tồi tàn.
Diệp Hi Hòa đưa Cẩu Vượng đến một công trường xây dựng bỏ hoang.
"Diệp Hi Hòa, mày, mày muốn làm gì? Tao cảnh cáo mày đừng làm loạn. Tao là người nhà họ Cẩu đấy. Trước đây cha của mày phải khách khí khi gặp cha của tao. Cha của tao là Cẩu Bái Trừng đấy!"
Cẩu Vượng nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa với ánh mắt sắc bén và nói.
Tuy lúc này hắn ta đang dựng tóc gáy nhưng hắn ta không tin tên sát thần Diệp Hi Hòa này thật sự sẽ thả hắn ta đi!
Diệp Hi Hòa không nói gì, hắn nhìn xung quanh và †ìm thấy một thanh thép rỉ sét. Hắn cầm thanh thép lên và đặt Cẩu Vượng xuống đất
. "Diệp Hi Hòa,mày muốn làm gì?"
Cẩu Vượng nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa với vẻ cảnh giác.
Xì xìIII Diệp Hi Hòa không nói lời nào mà trực tiếp nhét thẳng thanh thép rỉ sét vào háng của Cẩu Vượng, máu bắn tung tóe cao ba mét!
"AIIP
Đột nhiên Cẩu Vượng hét lên đầy đau đớn, hắn ta điên cuồng hét lớn, toàn thân giấy dụa và điên cuồng co giật nhưng Diệp Hi Hòa lại rút thanh thép đẫm máu ra.
Xì xì!
Bàng quang của Cẩu Vượng bị xuyên thủng qua lần thứ 2. Vì bị đè xuống đất nên lúc này Cẩu Vượng không thể cử động, hắn ta bị kéo căng đến mức gần như trợn mắt.
"Có thoải mái không? Kiếp sau muốn trở thành súc sinh, cậu phải hỏi xem thanh thép này có đồng ý hay không đã."
Diệp Hi Hòa vừa nói vừa đứng dậy đá vào đầu Cẩu Vượng khiến cho cơ thể của hắn ta xoay quanh thanh thép rồi nổ tung thành một đám sương máu!
Diệp Hi Hòa phủi tay và trở về nhà họ Liễu.
Lúc này, Liễu Thi Nghiên đang lo lắng đứng trong sân nhỏ chờ hắn: "Anh Diệp, Cẩu...Cẩu Vượng đi rồi sao? Nhưng còn xe của hắn ta thì sao?"
"Sau này, xe của hắn ta sẽ trở thành xe của em. Coi như là bồi thường vì đã gây ra tổn thất tinh thần lớn như vậy cho em. Đừng lo lắng, anh đã nói rất rõ ràng với hắn †a rồi. Hắn ta rất hiểu chuyện nên sẽ không bao giờ tìm đến em nữa."
Diệp Hi Hòa nói xong rồi tiến tới chạm vào mặt của Liễu Thi Nghiên.
Còn chưa nói, sau ba năm không gặp, tính cách của cô gái này đã hoàn toàn thay đổi so với ba năm trước.
Môi đỏ, răng trắng và giọng nói ngọt ngào vang lên khiến cho người ta có cảm giác như con gái rượu. Tuy cô ấy mặc trang phục đơn giản và không cầu kỳ nhưng dáng người mảnh khảnh, làn da trắng hồng đã thể hiện trọn vẹn sự trẻ trung của cô gái nhà bên. Thậm chí các. đường nét trên khuôn mặt còn thanh tú và trắng trẻo. hơn, tràn ngập collagen đáng yêu.
"Không, em không muốn xe của hắn ta đâu."
Liễu Thi Nghiên lắc đầu, nhìn chiếc xe thể thao với đầy vẻ phản kháng. Tuy nhiên cô ấy không phản đối việc. Diệp Hi Hòa chạm vào mặt mình, đôi má ngọc bích đỏ bừng đầy quyến rũ.
Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói ngạc nhiên khác vang lên từ phía sau: "Diệp thiếu, xin hỏi ngài là Diệp thiếu đúng không?"
Liễu Thi Nghiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Em không ngờ hôm nay khi em về thăm cha mẹ, lại bị anh ta nhắm vào và sau đó đi theo em về nhà..."
"Anh Diệp, cảm ơn anh đã cứu em nhưng anh nên thả hắn ta ra đi, em...em không sao là được rồi...
Không phải Liễu Thi Nghiên có tâm thánh mẫu mà là cô ấy sợ Diệp Hi Hòa không đủ khả năng đắc tội với Cẩu Vượng!!!
Theo như cô ấy biết, ngay cả nhà họ Diệp từng huy hoàng một thời, bối cảnh của họ cũng không bằng nhà họ Cẩu!
Nhà họ Cẩu là một trong ba gia tộc nổi tiếng hiển hách nhất ở Tân Hải còn Cẩu Vượng là con trai duy nhất của nhà họ Cẩu, quần áo lụa là hạng nhất. Cô ấy không muốn Diệp Hi Hòa vì mình mà tức giận...
"Thả hắn ta đi? Được, anh thả hắn ta đi." Diệp Hi Hòa nói xong rồi nhấc Cẩu Vượng ra ngoài. "Anh Diệp."
Liễu Thi Nghiên vội vàng muốn đuổi theo nhưng lại được Liễu Thành Chí an ủi, sau đó lắc đầu với con gái.
Bên ngoài khu phố tồi tàn.
Diệp Hi Hòa đưa Cẩu Vượng đến một công trường xây dựng bỏ hoang.
"Diệp Hi Hòa, mày, mày muốn làm gì? Tao cảnh cáo mày đừng làm loạn. Tao là người nhà họ Cẩu đấy. Trước đây cha của mày phải khách khí khi gặp cha của tao. Cha của tao là Cẩu Bái Trừng đấy!"
Cẩu Vượng nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa với ánh mắt sắc bén và nói.
Tuy lúc này hắn ta đang dựng tóc gáy nhưng hắn ta không tin tên sát thần Diệp Hi Hòa này thật sự sẽ thả hắn ta đi!
Diệp Hi Hòa không nói gì, hắn nhìn xung quanh và †ìm thấy một thanh thép rỉ sét. Hắn cầm thanh thép lên và đặt Cẩu Vượng xuống đất
. "Diệp Hi Hòa,mày muốn làm gì?"
Cẩu Vượng nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa với vẻ cảnh giác.
Xì xìIII Diệp Hi Hòa không nói lời nào mà trực tiếp nhét thẳng thanh thép rỉ sét vào háng của Cẩu Vượng, máu bắn tung tóe cao ba mét!
"AIIP
Đột nhiên Cẩu Vượng hét lên đầy đau đớn, hắn ta điên cuồng hét lớn, toàn thân giấy dụa và điên cuồng co giật nhưng Diệp Hi Hòa lại rút thanh thép đẫm máu ra.
Xì xì!
Bàng quang của Cẩu Vượng bị xuyên thủng qua lần thứ 2. Vì bị đè xuống đất nên lúc này Cẩu Vượng không thể cử động, hắn ta bị kéo căng đến mức gần như trợn mắt.
"Có thoải mái không? Kiếp sau muốn trở thành súc sinh, cậu phải hỏi xem thanh thép này có đồng ý hay không đã."
Diệp Hi Hòa vừa nói vừa đứng dậy đá vào đầu Cẩu Vượng khiến cho cơ thể của hắn ta xoay quanh thanh thép rồi nổ tung thành một đám sương máu!
Diệp Hi Hòa phủi tay và trở về nhà họ Liễu.
Lúc này, Liễu Thi Nghiên đang lo lắng đứng trong sân nhỏ chờ hắn: "Anh Diệp, Cẩu...Cẩu Vượng đi rồi sao? Nhưng còn xe của hắn ta thì sao?"
"Sau này, xe của hắn ta sẽ trở thành xe của em. Coi như là bồi thường vì đã gây ra tổn thất tinh thần lớn như vậy cho em. Đừng lo lắng, anh đã nói rất rõ ràng với hắn †a rồi. Hắn ta rất hiểu chuyện nên sẽ không bao giờ tìm đến em nữa."
Diệp Hi Hòa nói xong rồi tiến tới chạm vào mặt của Liễu Thi Nghiên.
Còn chưa nói, sau ba năm không gặp, tính cách của cô gái này đã hoàn toàn thay đổi so với ba năm trước.
Môi đỏ, răng trắng và giọng nói ngọt ngào vang lên khiến cho người ta có cảm giác như con gái rượu. Tuy cô ấy mặc trang phục đơn giản và không cầu kỳ nhưng dáng người mảnh khảnh, làn da trắng hồng đã thể hiện trọn vẹn sự trẻ trung của cô gái nhà bên. Thậm chí các. đường nét trên khuôn mặt còn thanh tú và trắng trẻo. hơn, tràn ngập collagen đáng yêu.
"Không, em không muốn xe của hắn ta đâu."
Liễu Thi Nghiên lắc đầu, nhìn chiếc xe thể thao với đầy vẻ phản kháng. Tuy nhiên cô ấy không phản đối việc. Diệp Hi Hòa chạm vào mặt mình, đôi má ngọc bích đỏ bừng đầy quyến rũ.
Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói ngạc nhiên khác vang lên từ phía sau: "Diệp thiếu, xin hỏi ngài là Diệp thiếu đúng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.