Chương 140: Long Lăng Vân, cô biết quá nhiều rồi
Ss Tần
29/01/2024
Mikami há hốc mồm, không hiểu sao rung động, nhìn chằm chằm lòng bàn tay mình.
Mặc dù cô ta vẫn không hiểu Diệp Hi Hòa vẽ hình vẽ kia để làm gì, nhưng chủ nhân nói thì cô ta đều sẽ phục tùng vô điều kiện, cô ta lập tức hút một hơi rồi đi về phía Basong.
"Ha ha ha, cười chết tôi rồi, chỉ dựa vào cô? Một người phụ nữ Nhật Bản ngu xuẩn mất trí nhớ, nhận người Đại Hạ làm chủ, chỉ là Đại Thái Đấu 2 sao, lại còn vọng tưởng làm càn với võ tướng 3 sao, một cao thủ Xiêm La quyền?"
Basong khinh bỉ cười to: "Nào, tôi cứ đứng ở đây cho. cô đập. có bản lĩnh cô giết chết tôi bằng một chưởng đi,để cho tôi mở mang tầm mắt."
Mikami Yua cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, trực tiếp tung chưởng ra.
"Nực cười, Basong tôi hôm nay sẽ để cô biết...
Hai tay Basong chống nạnh, đang chuẩn dựa vào xác thịt đã được tôi luyện lâu dài của mình ngăn cản một chưởng này bằng nội kình hùng hậu.
Trong mắt ông ta thì dễ dàng như ngăn cản một chiếc lông vũ.
Nhưng mà đợi một chưởng của Mikami Yua rơi xuống thật thì ông ta phát hiện hoàn toàn không phải như vậy.
Cứ giống như trên bàn tay trắng nõn kia của Mikami 'Yua hiện ra một vòng xoáy lỗ đen, những cơn bão táp vô. tận càn quét qua nó có sức mạnh hủy diệt trời đất.
"Không, không thể nào? Cái quỷ gì vậy?"
Basong lập tức hoảng sợ muốn chết, nhưng đã muộn.
Ẩm.
Lúc chưởng lực bẻ gãy nghiền nát rơi xuống, Basong trực tiếp bị một chưởng của Mikami Yua đập thành vũng máu.
Phụt!
Tsuyoshi Domoto tận mắt thấy cảnh này thì sợ đến mức chân mềm nhũn, tuyệt vọng quỳ trên mặt đất.
Mà bản thân Mikami Yua cũng hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, sao chủ nhân quẹt một phát lên lòng bàn tay mình thì bản thân lập tức nắm giữ được chưởng lực như thế rồi?
Võ tướng 3 sao, một chưởng đập thành tro bụi...
." Diệp Hi Hòa túm lấy Tsuyoshi Domoto đang mất hồn mất vía rồi trực tiếp lên xe.
Từ đầu đến cuối, hắn đều không để Basong vào. trong mắt, cứ giống như đây chẳng qua là một ruồi tới đây chọn cái chết trước mà thôi.
Mikami Yua vội kích động chạy tới lái xe, bắt đầu từ giờ phút này, trong lòng cô ta càng nhận định chủ nhân Diệp Hi Hòa này, cho dù chết cũng không đổi.
Mà sau khi Tsuyoshi Domoto chứng kiến sự khủng bố của Diệp Hi Hòa thì cũng hoàn toàn sụp đổ, không dám không nói rõ vị trí bộ viễn Nhật Bản ra nữa, tâm như tro tàn chỉ đường cho Diệp Hi Hòa.
Cùng lúc đó, một văn phòng nào đó ở Giang Đông. Long Lăng Vân đang ngồi trên ghế làm việc xem tài liệu, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, chỉ thấy Lãnh Nguyệt Vận có sắc mặt tái nhợt đi đến.
"Nguyệt Vận, tại sao cô trở về? Không ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng cho tốt?"
Long Lăng Vân để tài liệu xuống, hoài nghỉ hỏi.
"Tướng quân, tôi không sao rồi, nhờ phúc của cậu Diệp, tôi đã bình phục như lúc đầu, hoàn toàn có thể về đơn vị."
Lãnh Nguyệt Vận đi tới nói.
"Ừm, vậy cô tới thật đúng lúc, Nguyệt Vận, cô đến xem phần tài liệu này, tôi phát hiện Giang Đông chúng ta gần đây người người khác nhập cảnh càng ngày càng nhiều, hình như có người đặc biệt mở lỗ hổng, để những nhân vật nguy hiểm kia vào, mà..."
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên Long Lăng Vân đã nhận ra điều khác thường.
Chỉ vì có một mùi hương dễ ngửi bỗng nhiên quanh quẩn ở chóp mũi cô ấy, khiến cô ấy bỗng nhiên nhận ra đây là một loại thuốc mê dịu nhẹ.
Một giây sau, Lãnh Nguyệt Vận lấy ra một con dao. găm, đâm mạnh vào tim Long Lăng Vân: "Long Lăng Vân, cô biết quá nhiều rồi."
Mặc dù cô ta vẫn không hiểu Diệp Hi Hòa vẽ hình vẽ kia để làm gì, nhưng chủ nhân nói thì cô ta đều sẽ phục tùng vô điều kiện, cô ta lập tức hút một hơi rồi đi về phía Basong.
"Ha ha ha, cười chết tôi rồi, chỉ dựa vào cô? Một người phụ nữ Nhật Bản ngu xuẩn mất trí nhớ, nhận người Đại Hạ làm chủ, chỉ là Đại Thái Đấu 2 sao, lại còn vọng tưởng làm càn với võ tướng 3 sao, một cao thủ Xiêm La quyền?"
Basong khinh bỉ cười to: "Nào, tôi cứ đứng ở đây cho. cô đập. có bản lĩnh cô giết chết tôi bằng một chưởng đi,để cho tôi mở mang tầm mắt."
Mikami Yua cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, trực tiếp tung chưởng ra.
"Nực cười, Basong tôi hôm nay sẽ để cô biết...
Hai tay Basong chống nạnh, đang chuẩn dựa vào xác thịt đã được tôi luyện lâu dài của mình ngăn cản một chưởng này bằng nội kình hùng hậu.
Trong mắt ông ta thì dễ dàng như ngăn cản một chiếc lông vũ.
Nhưng mà đợi một chưởng của Mikami Yua rơi xuống thật thì ông ta phát hiện hoàn toàn không phải như vậy.
Cứ giống như trên bàn tay trắng nõn kia của Mikami 'Yua hiện ra một vòng xoáy lỗ đen, những cơn bão táp vô. tận càn quét qua nó có sức mạnh hủy diệt trời đất.
"Không, không thể nào? Cái quỷ gì vậy?"
Basong lập tức hoảng sợ muốn chết, nhưng đã muộn.
Ẩm.
Lúc chưởng lực bẻ gãy nghiền nát rơi xuống, Basong trực tiếp bị một chưởng của Mikami Yua đập thành vũng máu.
Phụt!
Tsuyoshi Domoto tận mắt thấy cảnh này thì sợ đến mức chân mềm nhũn, tuyệt vọng quỳ trên mặt đất.
Mà bản thân Mikami Yua cũng hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, sao chủ nhân quẹt một phát lên lòng bàn tay mình thì bản thân lập tức nắm giữ được chưởng lực như thế rồi?
Võ tướng 3 sao, một chưởng đập thành tro bụi...
." Diệp Hi Hòa túm lấy Tsuyoshi Domoto đang mất hồn mất vía rồi trực tiếp lên xe.
Từ đầu đến cuối, hắn đều không để Basong vào. trong mắt, cứ giống như đây chẳng qua là một ruồi tới đây chọn cái chết trước mà thôi.
Mikami Yua vội kích động chạy tới lái xe, bắt đầu từ giờ phút này, trong lòng cô ta càng nhận định chủ nhân Diệp Hi Hòa này, cho dù chết cũng không đổi.
Mà sau khi Tsuyoshi Domoto chứng kiến sự khủng bố của Diệp Hi Hòa thì cũng hoàn toàn sụp đổ, không dám không nói rõ vị trí bộ viễn Nhật Bản ra nữa, tâm như tro tàn chỉ đường cho Diệp Hi Hòa.
Cùng lúc đó, một văn phòng nào đó ở Giang Đông. Long Lăng Vân đang ngồi trên ghế làm việc xem tài liệu, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, chỉ thấy Lãnh Nguyệt Vận có sắc mặt tái nhợt đi đến.
"Nguyệt Vận, tại sao cô trở về? Không ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng cho tốt?"
Long Lăng Vân để tài liệu xuống, hoài nghỉ hỏi.
"Tướng quân, tôi không sao rồi, nhờ phúc của cậu Diệp, tôi đã bình phục như lúc đầu, hoàn toàn có thể về đơn vị."
Lãnh Nguyệt Vận đi tới nói.
"Ừm, vậy cô tới thật đúng lúc, Nguyệt Vận, cô đến xem phần tài liệu này, tôi phát hiện Giang Đông chúng ta gần đây người người khác nhập cảnh càng ngày càng nhiều, hình như có người đặc biệt mở lỗ hổng, để những nhân vật nguy hiểm kia vào, mà..."
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên Long Lăng Vân đã nhận ra điều khác thường.
Chỉ vì có một mùi hương dễ ngửi bỗng nhiên quanh quẩn ở chóp mũi cô ấy, khiến cô ấy bỗng nhiên nhận ra đây là một loại thuốc mê dịu nhẹ.
Một giây sau, Lãnh Nguyệt Vận lấy ra một con dao. găm, đâm mạnh vào tim Long Lăng Vân: "Long Lăng Vân, cô biết quá nhiều rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.