Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử, Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch
Chương 406: Cái gì khó nói?
Ss Tần
12/03/2024
Cố Tiên Nhi hai mươi mốt tuổi?
“Đúng vậy, ta là Cố Tiên Nhỉ”.
Cố Tiên Nhi chưa từng nghĩ tới chuyện giấu giếm thân phận của mình, chẳng qua nàng ta không thích chủ động khoe khoang mà thôi.
Nàng ta đi theo bên cạnh Trần Trường An nên cần phải xử sự khiêm tốn, không thể giọng khách át giọng chủ.
“Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi là hạng ba Nhân Bảng, tại sao ngươi lại phải đi theo Trần Trường An?”
“Bởi vì ta là thị nữ của hắn, có vấn đề gì sao?” “Thị nữ? Ngươi là thị nữ của Trần Trường An?”
“Ngươi điên rồi ư? Tại sao một nhân vật như ngươi lại có thể làm thị nữ của người khác chứ?”
“Không thể nào, không thể nào như vậy được!”
Quả nhiên không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa, phản ứng của những người này giống y hệt Cổ Phượng Dao lúc trước.
“Thật không hổ là người cùng một nhà, tất cả đều có bệnh”.
Cố Tiên Nhi không thèm để ý tới đám bại tướng này, quay trở lại bên cạnh Trần Trường An.
Mọi người thấy Cố Tiên Nhi đứng bên cạnh Trần Trường An, người nào người nấy đều nổi giận.
Tại sao một nhân vật như vậy lại có thể làm thị nữ chứ?
Trần Trường An!
Ngươi... Gây nghiệt rồi!
“Liên minh phản Trần?”
“Đúng là mất mặt, một lũ mất mặt”.
“Đã bị người ta đánh ra nông nỗi này rồi còn có mặt mũi tranh cãi ầm 1?”
Lúc này, sắc mặt của gia chủ đương thời của Cổ gia khá khó coi. Biết bao thanh niên thế hệ trẻ của Cổ gia, tuy bọn họ còn ít tuổi, tu vi cũng không cao.
Nhưng dù sao đi nữa thì cũng lớn tuổi hơn, tu vi cao hơn Cố Tiên Nhi đúng không?
Nhiều người như vậy luân phiên đánh một người mà lại đánh không lại người ta?
Ngay cả thị nữ của người ta còn không đánh lại được, vậy mà còn đòi khiêu khích chủ nhân?.
Lại còn liên minh phản Trần, đúng là một lũ mặt dày.
“Gia chủ, liệu có cần ta đi dẹp bọn họ không?”, Tam trưởng lão bất đắc dĩ phải hỏi.
“Không cần, cứ để bọn họ ầm ï đi, bọn họ đã an hưởng thái bình quá lâu rồi”.
“Cứ để cho bọn họ chịu thiệt thòi một chút, không cần phải để ý đến bọn họ, †a tin là Trần Trường An sẽ tự biết chừng mực”, gia chủ Cổ gia lạnh nhạt đáp.
“Khụ khụ, chuyện đó thì khó nói lắm”.
Ồ?
Cái gì khó nói?
“Thôi, ta chẳng muốn để ý tới bọn hợ”.
Liên minh phản Trần xuất hiện ở Cổ gia khiến không ít người cảm thấy buồn cười, tất cả mọi người đều hiểu rõ chuyện này là do đám thanh niên cố tình gây SỰ.
Chuyện do lão tổ sắp xếp, bọn họ thích phản đối là phản đối được hay sao?
“Phượng Dao, gia nhập với bọn huynh đi”.
“Bọn huynh biết muội cũng không muốn gả cho Trần Trường An đúng không?”
“Gia nhập liên minh phản Trần của bọn huynh, đuổi Trần Trường An đi, giành lại Cố Tiên Nhi”.
“Muội thấy sao?” Mục tiêu đầu tiên mà liên minh phản Trần nhắm tới là Cổ Phượng Dao, chỉ cần Cổ Phượng Dao gia nhập liên minh thì lực lượng của bọn họ sẽ càng vững mạnh hơn.
Lúc này, ánh mắt Cổ Phượng Dao nhìn các ca ca ngập tràn nghi hoặc, bọn họ làm sao vậy?
“Đúng vậy, ta là Cố Tiên Nhỉ”.
Cố Tiên Nhi chưa từng nghĩ tới chuyện giấu giếm thân phận của mình, chẳng qua nàng ta không thích chủ động khoe khoang mà thôi.
Nàng ta đi theo bên cạnh Trần Trường An nên cần phải xử sự khiêm tốn, không thể giọng khách át giọng chủ.
“Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi là hạng ba Nhân Bảng, tại sao ngươi lại phải đi theo Trần Trường An?”
“Bởi vì ta là thị nữ của hắn, có vấn đề gì sao?” “Thị nữ? Ngươi là thị nữ của Trần Trường An?”
“Ngươi điên rồi ư? Tại sao một nhân vật như ngươi lại có thể làm thị nữ của người khác chứ?”
“Không thể nào, không thể nào như vậy được!”
Quả nhiên không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa, phản ứng của những người này giống y hệt Cổ Phượng Dao lúc trước.
“Thật không hổ là người cùng một nhà, tất cả đều có bệnh”.
Cố Tiên Nhi không thèm để ý tới đám bại tướng này, quay trở lại bên cạnh Trần Trường An.
Mọi người thấy Cố Tiên Nhi đứng bên cạnh Trần Trường An, người nào người nấy đều nổi giận.
Tại sao một nhân vật như vậy lại có thể làm thị nữ chứ?
Trần Trường An!
Ngươi... Gây nghiệt rồi!
“Liên minh phản Trần?”
“Đúng là mất mặt, một lũ mất mặt”.
“Đã bị người ta đánh ra nông nỗi này rồi còn có mặt mũi tranh cãi ầm 1?”
Lúc này, sắc mặt của gia chủ đương thời của Cổ gia khá khó coi. Biết bao thanh niên thế hệ trẻ của Cổ gia, tuy bọn họ còn ít tuổi, tu vi cũng không cao.
Nhưng dù sao đi nữa thì cũng lớn tuổi hơn, tu vi cao hơn Cố Tiên Nhi đúng không?
Nhiều người như vậy luân phiên đánh một người mà lại đánh không lại người ta?
Ngay cả thị nữ của người ta còn không đánh lại được, vậy mà còn đòi khiêu khích chủ nhân?.
Lại còn liên minh phản Trần, đúng là một lũ mặt dày.
“Gia chủ, liệu có cần ta đi dẹp bọn họ không?”, Tam trưởng lão bất đắc dĩ phải hỏi.
“Không cần, cứ để bọn họ ầm ï đi, bọn họ đã an hưởng thái bình quá lâu rồi”.
“Cứ để cho bọn họ chịu thiệt thòi một chút, không cần phải để ý đến bọn họ, †a tin là Trần Trường An sẽ tự biết chừng mực”, gia chủ Cổ gia lạnh nhạt đáp.
“Khụ khụ, chuyện đó thì khó nói lắm”.
Ồ?
Cái gì khó nói?
“Thôi, ta chẳng muốn để ý tới bọn hợ”.
Liên minh phản Trần xuất hiện ở Cổ gia khiến không ít người cảm thấy buồn cười, tất cả mọi người đều hiểu rõ chuyện này là do đám thanh niên cố tình gây SỰ.
Chuyện do lão tổ sắp xếp, bọn họ thích phản đối là phản đối được hay sao?
“Phượng Dao, gia nhập với bọn huynh đi”.
“Bọn huynh biết muội cũng không muốn gả cho Trần Trường An đúng không?”
“Gia nhập liên minh phản Trần của bọn huynh, đuổi Trần Trường An đi, giành lại Cố Tiên Nhi”.
“Muội thấy sao?” Mục tiêu đầu tiên mà liên minh phản Trần nhắm tới là Cổ Phượng Dao, chỉ cần Cổ Phượng Dao gia nhập liên minh thì lực lượng của bọn họ sẽ càng vững mạnh hơn.
Lúc này, ánh mắt Cổ Phượng Dao nhìn các ca ca ngập tràn nghi hoặc, bọn họ làm sao vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.