Chương 990
Bân Bân
26/04/2022
Trong đêm, Triệu Bân cất cường nỏ đi, lẻn ra khỏi lầu các.
Lần đầu tiên chế tạo cường nỏ nên hắn phải thử uy lực của nó thế nào nhưng không thể thử ở Thiên Tông được. Nửa đêm nửa hôm tạo ra động tĩnh lớn như thế chắc chắn sẽ bị người ta mắng chết, phải ra ngoài Thiên Tông, tìm một nơi không có người để thử nghiệm.
Vừa bước ra khỏi gác xép thì hắn nhìn thấy một bóng người đang đi dạo trong rừng trúc.
Nhìn kỹ lại, đó chẳng phải là Vân Yên sao?
Nhìn đi! Trong đêm khuya thanh vắng, sư phụ của hắn không chịu yên phận, bị mộng du lại chạy ra ngoài, hắn khóa trái cửa sổ đúng là điều rất cần thiết. Đến chỗ cô ta đi lòng vòng cũng chẳng sao, hắn chỉ sợ Vân Yên phát điên trong trạng thái mộng du.
Triệu Bân không đến quấy nhiễu, lén lút ra khỏi Đỉnh Tử Trúc, cũng lẻn ra Thiên Tông.
Bên ngoài Thiên Tông có rất nhiều rừng cây.
Hắn tìm một ngọn núi nhỏ, lấy xe nỏ ra.
Hai xe nỏ này là do tướng quân Huyền Giáp làm ra khi biên quan báo nguy. Hắn từng tháo rời các bộ phận ra nhiều lần để nghiên cứu, bây giờ lại lắp vào để thử nghiệm uy lực của cường nỏ.
Sau đó hắn rút cường nỏ ra lắp vào.
Hắn điều chỉnh phương hướng, ngắm vào đỉnh núi nhỏ phía đối diện.
Khoảng cách như vậy vừa với tầm bắn của cường nỏ.
Bùm!
Một tiếng bùm vang lên, cường nỏ mạnh mẽ bắn ra, tốc độ nhanh như chớp.
Sau đó lại một tiếng ầm, đỉnh núi nhỏ đang đứng thẳng tắp đó bị cường nỏ bắn trúng, lập tức sụp xuống, đất đá văng tứ tung.
“Khá lắm”.
Ánh mắt Triệu Bân lóe lên tia sáng, lực sát thương của cường nỏ chưa bao giờ khiến hắn thất vọng.
Nhưng nếu so với cường nỏ dùng trên chiến trường thì uy lực của cái hắn tạo ra còn kém xa, nguyên nhân là do cấp bậc bùa nổ quá thấp, nếu cấp bậc cao hơn thì ngọn núi nhỏ đó có thể bị nổ một nửa.
Dù nói thế nào thì cuộc thử nghiệm đầu tiên vẫn rất thành công.
Nếu được thì sau này hắn sẽ chế tạo ra số lượng lớn, còn việc rèn xe nỏ thì sẽ cải tiến dần. Xe nỏ thể so với cường nỏ, càng khó càng phức tạp hơn cường nỏ nhiều, chỉ linh kiện nhỏ thôi cũng phải hơn hàng ngàn món, hơn nữa vật liệu cần dùng như sắt cũng yêu cầu rất khắt khe. Nếu cắt giảm bớt vật liệu thì uy lực sẽ bị giảm đi rất nhiều.
“Về thôi!”, Triệu Bân khẽ cười, sau đó cất xe nỏ vào chiếc nhẫn ma thuật.
Khoảnh khắc xoay người lại dường như có một luồng sáng làm hắn chói mắt.
“Gì thế?”
Triệu Bân vô thức đưa mắt nhìn đỉnh núi nhỏ vừa bị nổ đó.
Ánh sáng lúc nãy đó phát ra từ bên đó.
Không nghĩ nhiều, Triệu Bân nhảy xuống khỏi đỉnh núi nhỏ rồi chạy thẳng đến ngọn núi đối diện.
Lần đầu tiên chế tạo cường nỏ nên hắn phải thử uy lực của nó thế nào nhưng không thể thử ở Thiên Tông được. Nửa đêm nửa hôm tạo ra động tĩnh lớn như thế chắc chắn sẽ bị người ta mắng chết, phải ra ngoài Thiên Tông, tìm một nơi không có người để thử nghiệm.
Vừa bước ra khỏi gác xép thì hắn nhìn thấy một bóng người đang đi dạo trong rừng trúc.
Nhìn kỹ lại, đó chẳng phải là Vân Yên sao?
Nhìn đi! Trong đêm khuya thanh vắng, sư phụ của hắn không chịu yên phận, bị mộng du lại chạy ra ngoài, hắn khóa trái cửa sổ đúng là điều rất cần thiết. Đến chỗ cô ta đi lòng vòng cũng chẳng sao, hắn chỉ sợ Vân Yên phát điên trong trạng thái mộng du.
Triệu Bân không đến quấy nhiễu, lén lút ra khỏi Đỉnh Tử Trúc, cũng lẻn ra Thiên Tông.
Bên ngoài Thiên Tông có rất nhiều rừng cây.
Hắn tìm một ngọn núi nhỏ, lấy xe nỏ ra.
Hai xe nỏ này là do tướng quân Huyền Giáp làm ra khi biên quan báo nguy. Hắn từng tháo rời các bộ phận ra nhiều lần để nghiên cứu, bây giờ lại lắp vào để thử nghiệm uy lực của cường nỏ.
Sau đó hắn rút cường nỏ ra lắp vào.
Hắn điều chỉnh phương hướng, ngắm vào đỉnh núi nhỏ phía đối diện.
Khoảng cách như vậy vừa với tầm bắn của cường nỏ.
Bùm!
Một tiếng bùm vang lên, cường nỏ mạnh mẽ bắn ra, tốc độ nhanh như chớp.
Sau đó lại một tiếng ầm, đỉnh núi nhỏ đang đứng thẳng tắp đó bị cường nỏ bắn trúng, lập tức sụp xuống, đất đá văng tứ tung.
“Khá lắm”.
Ánh mắt Triệu Bân lóe lên tia sáng, lực sát thương của cường nỏ chưa bao giờ khiến hắn thất vọng.
Nhưng nếu so với cường nỏ dùng trên chiến trường thì uy lực của cái hắn tạo ra còn kém xa, nguyên nhân là do cấp bậc bùa nổ quá thấp, nếu cấp bậc cao hơn thì ngọn núi nhỏ đó có thể bị nổ một nửa.
Dù nói thế nào thì cuộc thử nghiệm đầu tiên vẫn rất thành công.
Nếu được thì sau này hắn sẽ chế tạo ra số lượng lớn, còn việc rèn xe nỏ thì sẽ cải tiến dần. Xe nỏ thể so với cường nỏ, càng khó càng phức tạp hơn cường nỏ nhiều, chỉ linh kiện nhỏ thôi cũng phải hơn hàng ngàn món, hơn nữa vật liệu cần dùng như sắt cũng yêu cầu rất khắt khe. Nếu cắt giảm bớt vật liệu thì uy lực sẽ bị giảm đi rất nhiều.
“Về thôi!”, Triệu Bân khẽ cười, sau đó cất xe nỏ vào chiếc nhẫn ma thuật.
Khoảnh khắc xoay người lại dường như có một luồng sáng làm hắn chói mắt.
“Gì thế?”
Triệu Bân vô thức đưa mắt nhìn đỉnh núi nhỏ vừa bị nổ đó.
Ánh sáng lúc nãy đó phát ra từ bên đó.
Không nghĩ nhiều, Triệu Bân nhảy xuống khỏi đỉnh núi nhỏ rồi chạy thẳng đến ngọn núi đối diện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.