Chương 778: “Cứ cảm thấy ta như một trò đùa!”
Bân Bân
01/12/2021
“Cút!”
Lão già mặc mãng bào quát lên, sát khí ào ào tuôn ra khiến tên trộm mắt lật nhào, đồng thời làm lá bùa của lão già râu chữ bát nát tươm, không phải vì đòn tấn công của hai người này không đủ mạnh, mà vì lão ta đã bị ma hóa, khả năng chiến đấu rất bá đạo.
Uỳnh!
Triệu Bân gắng gượng chống đỡ bằng ma đạo, bay ra sau để trốn.
Thế nhưng lão già mặc mãng bào còn nhanh hơn, như hình đuổi theo bóng, không đợi Triệu Bân đứng vững, lão ta bồi thêm một nhát. Triệu Bân không dám đỡ lại, lách mình tránh né, một chưởng uy long vỗ lên lồng ngực của lão ta. Đòn tấn công của hắn cũng đủ lực đấy, chí ít thì đánh vỡ được chân nguyên hộ thể của lão già mặc mãng bào.
Tiếc rằng không tạo ra tổn thương nào thực sự cho đối phương.
Chân nguyên hộ thể không phải trò đùa, nó đã giảm bớt tám phần công lực của chưởng này.
“Ngươi, còn có thể cho lão phu… bao nhiêu trò vui đây?”
Lão già mặc mãng bào không hề lo sợ, chân nguyên hộ thể đã vỡ lại được ma sát bổ sung ngay. Lão ta vung đao chém tới, uy thế không hề giảm mà còn tăng lên, ma hóa không tầm thường, ma khí rất nặng.
Keng! Đùng! Keng!
Đao và kiếm va chạm tạo ra tiếng vang giòn giã.
Vị ma đầu kia với ma đạo bên này bắt đầu một trận đại chiến, một người kiếm pháp siêu đỉnh, một người không có quy tắc, một người theo đuổi kỹ thuật, một người đánh dùng sức mạnh để tấn công. Vì trạng thái nhập ma của lão già mặc mãng bào mạnh hơn Triệu Bân, đánh được mà chịu đòn được, lại còn không biết đau nên không cần phòng ngự, cứ tấn công là xong.
Cục diện trận đánh rất dễ nhận ra.
Triệu Bân rơi vào thế hạ phong, bị áp chế về trạng thái, đồng thời cũng bị áp chế về tu vi. Sau khi hòa mình vào dòng nước ma quái của ao máu, bây giờ lão già mặc mãng bào đã là cao thủ cảnh giới Địa Tạng, tuy mới ở tầng một, nhưng cũng đủ đáng sợ rồi.
“Kẻ ăn gian đúng là thứ súc sinh!”
Lão già râu chứ bát xách thanh kiếm, nhếch miệng cảm thán.
Bất kể là lão già mặc mãng bào hay Triệu Bân đều mạnh đến mức khó tin, quan trọng nhất là Triệu Bân mới ở cảnh giới Chân Linh? Cách cả một cảnh giới lớn mà hắn dám đối đầu với cao thủ Địa Tạng.
“Cứ cảm thấy ta như một trò đùa!”
Tên trộm ho khan một tiếng, không có so sánh thì không thấy đau thương. Tên cẩu thả như hắn ta còn chẳng chặn nổi ma sát của lão già mặc mãng bào chứ đừng nói gì đến chiến đấu. Triệu Bân thì giỏi rồi, có thể đối đầu trực diện với lão ta. Không phải chưa từng gặp võ tu cảnh giới Chân Linh nào giỏi đánh đấm như vậy, nhưng yêu nghiệt như Triệu Bân thì đúng là mới thấy lần đầu.
Lão già mặc mãng bào quát lên, sát khí ào ào tuôn ra khiến tên trộm mắt lật nhào, đồng thời làm lá bùa của lão già râu chữ bát nát tươm, không phải vì đòn tấn công của hai người này không đủ mạnh, mà vì lão ta đã bị ma hóa, khả năng chiến đấu rất bá đạo.
Uỳnh!
Triệu Bân gắng gượng chống đỡ bằng ma đạo, bay ra sau để trốn.
Thế nhưng lão già mặc mãng bào còn nhanh hơn, như hình đuổi theo bóng, không đợi Triệu Bân đứng vững, lão ta bồi thêm một nhát. Triệu Bân không dám đỡ lại, lách mình tránh né, một chưởng uy long vỗ lên lồng ngực của lão ta. Đòn tấn công của hắn cũng đủ lực đấy, chí ít thì đánh vỡ được chân nguyên hộ thể của lão già mặc mãng bào.
Tiếc rằng không tạo ra tổn thương nào thực sự cho đối phương.
Chân nguyên hộ thể không phải trò đùa, nó đã giảm bớt tám phần công lực của chưởng này.
“Ngươi, còn có thể cho lão phu… bao nhiêu trò vui đây?”
Lão già mặc mãng bào không hề lo sợ, chân nguyên hộ thể đã vỡ lại được ma sát bổ sung ngay. Lão ta vung đao chém tới, uy thế không hề giảm mà còn tăng lên, ma hóa không tầm thường, ma khí rất nặng.
Keng! Đùng! Keng!
Đao và kiếm va chạm tạo ra tiếng vang giòn giã.
Vị ma đầu kia với ma đạo bên này bắt đầu một trận đại chiến, một người kiếm pháp siêu đỉnh, một người không có quy tắc, một người theo đuổi kỹ thuật, một người đánh dùng sức mạnh để tấn công. Vì trạng thái nhập ma của lão già mặc mãng bào mạnh hơn Triệu Bân, đánh được mà chịu đòn được, lại còn không biết đau nên không cần phòng ngự, cứ tấn công là xong.
Cục diện trận đánh rất dễ nhận ra.
Triệu Bân rơi vào thế hạ phong, bị áp chế về trạng thái, đồng thời cũng bị áp chế về tu vi. Sau khi hòa mình vào dòng nước ma quái của ao máu, bây giờ lão già mặc mãng bào đã là cao thủ cảnh giới Địa Tạng, tuy mới ở tầng một, nhưng cũng đủ đáng sợ rồi.
“Kẻ ăn gian đúng là thứ súc sinh!”
Lão già râu chứ bát xách thanh kiếm, nhếch miệng cảm thán.
Bất kể là lão già mặc mãng bào hay Triệu Bân đều mạnh đến mức khó tin, quan trọng nhất là Triệu Bân mới ở cảnh giới Chân Linh? Cách cả một cảnh giới lớn mà hắn dám đối đầu với cao thủ Địa Tạng.
“Cứ cảm thấy ta như một trò đùa!”
Tên trộm ho khan một tiếng, không có so sánh thì không thấy đau thương. Tên cẩu thả như hắn ta còn chẳng chặn nổi ma sát của lão già mặc mãng bào chứ đừng nói gì đến chiến đấu. Triệu Bân thì giỏi rồi, có thể đối đầu trực diện với lão ta. Không phải chưa từng gặp võ tu cảnh giới Chân Linh nào giỏi đánh đấm như vậy, nhưng yêu nghiệt như Triệu Bân thì đúng là mới thấy lần đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.