Chương 703: "Gấp cái gì".
Bân Bân
27/11/2021
Nếu như hắn có thể tìm ra phương pháp chế tạo, hắn sẽ chế tạo ra thật nhiều xe nỏ.
Tới lúc đó, ngay cả hoàng tộc và Thiên Tông cũng sẽ không thể bảo vệ được Tử Y Hầu và Vân Phượng, bởi vì hắn không ngại chơi lớn, hắn sẽ dùng vô số xe nỏ nã vào hoàng tộc và Thiên Tông.
Đây không còn là tâm nguyện mà hắn ấp ủ từ lâu nữa, mà giờ đây hắn đã và đang từng bước thực hiện nó.
Để trả thù, hắn còn có thể điên cuồng hơn hắn tưởng.
"Ai da, nghiên cứu sơ đồ cấu tạo tới đâu rồi?"
Vừa nhắc tới lão già răng vàng thì lão ta liền tới.
Khi Triệu Bân ngước mắt lên, lão già răng vàng đã tiến lên ngang với hắn, thú cưỡi của lão ta là một con diều hâu, hắn quá say mê nghiên cứu sơ đồ đến nỗi không nhận ra lão ta đã tiến đến gần.
Nửa đêm xuất hiện, e rằng cũng không có gì tốt lành.
"Xe nỏ là một thứ rất tốt", lão già răng vàng khoát tay nói, không biết lão ta đang nói với chính mình hay là đang nói chuyện với Triệu Bân, nhưng sau đó lão ta vẫn hướng về phía Triệu Bân nói: "Lão phu nghiên cứu đã nhiều năm cũng không thể thấu triệt, người phát minh ra thứ này chắc chắn là một thiên tài, người bình thường không thể nào chế tạo nổi".
“Vãn bối chỉ tò mò mà thôi”, Triệu Bân thản nhiên đáp.
“Lão phu có nửa phần còn lại, có hứng thú thì hãy cùng ta nghiên cứu đi”, lão già răng vàng cười nói.
"Cảm ơn tiền bối đã mời, nhưng vãn bối còn có việc phải làm".
Triệu Bân nói xong liền cất sơ đồ vào, Đại Bằng tâm linh tương thông với chủ cho nên cũng bay với tốc độ nhanh hơn.
"Gấp cái gì".
Lão già răng vàng cũng thúc giục con diều hâu tăng tốc, bám sát Đại Bằng như hình với bóng.
Không nói lời nào, Triệu Bân phất tay áo dán hai lá bùa tốc hành lên trên cánh của Đại Bằng.
"Người trẻ tuổi bây giờ thật quá nóng vội".
Lão già răng vàng thở dài, yểm chú định thân lên người Đại Bằng.
Quác!
Đại Bằng kêu lên và dừng lại giữa không trung.
Vèo!
Triệu Bân không đứng vững, từ trên không ngã xuống.
Trong khoảnh khắc đó, hắn đã đưa Đại Bằng trở về linh giới, lão già răng vàng kia không phải là kẻ tốt lành gì, lão ta đuổi theo hắn ra khỏi thành Cửu Dương tất nhiên không phải để nói chuyện phiếm, mà là để giết người cướp của, chỉ cần nhìn thoáng qua là đã có thể thấy được sát ý tiềm tàng.
"Tới đây, đi với ông nào".
Tới lúc đó, ngay cả hoàng tộc và Thiên Tông cũng sẽ không thể bảo vệ được Tử Y Hầu và Vân Phượng, bởi vì hắn không ngại chơi lớn, hắn sẽ dùng vô số xe nỏ nã vào hoàng tộc và Thiên Tông.
Đây không còn là tâm nguyện mà hắn ấp ủ từ lâu nữa, mà giờ đây hắn đã và đang từng bước thực hiện nó.
Để trả thù, hắn còn có thể điên cuồng hơn hắn tưởng.
"Ai da, nghiên cứu sơ đồ cấu tạo tới đâu rồi?"
Vừa nhắc tới lão già răng vàng thì lão ta liền tới.
Khi Triệu Bân ngước mắt lên, lão già răng vàng đã tiến lên ngang với hắn, thú cưỡi của lão ta là một con diều hâu, hắn quá say mê nghiên cứu sơ đồ đến nỗi không nhận ra lão ta đã tiến đến gần.
Nửa đêm xuất hiện, e rằng cũng không có gì tốt lành.
"Xe nỏ là một thứ rất tốt", lão già răng vàng khoát tay nói, không biết lão ta đang nói với chính mình hay là đang nói chuyện với Triệu Bân, nhưng sau đó lão ta vẫn hướng về phía Triệu Bân nói: "Lão phu nghiên cứu đã nhiều năm cũng không thể thấu triệt, người phát minh ra thứ này chắc chắn là một thiên tài, người bình thường không thể nào chế tạo nổi".
“Vãn bối chỉ tò mò mà thôi”, Triệu Bân thản nhiên đáp.
“Lão phu có nửa phần còn lại, có hứng thú thì hãy cùng ta nghiên cứu đi”, lão già răng vàng cười nói.
"Cảm ơn tiền bối đã mời, nhưng vãn bối còn có việc phải làm".
Triệu Bân nói xong liền cất sơ đồ vào, Đại Bằng tâm linh tương thông với chủ cho nên cũng bay với tốc độ nhanh hơn.
"Gấp cái gì".
Lão già răng vàng cũng thúc giục con diều hâu tăng tốc, bám sát Đại Bằng như hình với bóng.
Không nói lời nào, Triệu Bân phất tay áo dán hai lá bùa tốc hành lên trên cánh của Đại Bằng.
"Người trẻ tuổi bây giờ thật quá nóng vội".
Lão già răng vàng thở dài, yểm chú định thân lên người Đại Bằng.
Quác!
Đại Bằng kêu lên và dừng lại giữa không trung.
Vèo!
Triệu Bân không đứng vững, từ trên không ngã xuống.
Trong khoảnh khắc đó, hắn đã đưa Đại Bằng trở về linh giới, lão già răng vàng kia không phải là kẻ tốt lành gì, lão ta đuổi theo hắn ra khỏi thành Cửu Dương tất nhiên không phải để nói chuyện phiếm, mà là để giết người cướp của, chỉ cần nhìn thoáng qua là đã có thể thấy được sát ý tiềm tàng.
"Tới đây, đi với ông nào".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.