Chương 692: Khó chịu nhất vẫn là võ hồn.
Bân Bân
19/11/2021
Trận chiến gây ra động tĩnh không nhỏ, núi lở, đá nát vụn, văng khắp trời.
Không khó để nhận ra là lợi thế đang nghiêng về bên người áo đen, vì mụ dạ xoa tu luyện nghiêng về hỗ trợ, không giỏi đấu trực diện, hơn nữa, tuổi tác cũng đã cao, năng lực đã sớm cạn kiệt. Ngược lại, người áo đen của La Sinh Môn thì lại biến hóa khó lường, giống như một bóng ma trong đêm, khó mà bắt được con người thật của ông ta.
Dưới ánh trăng mờ ảo là màu máu đỏ rực.
“Phá, phá cho ta!”
Bên trong quan tài, Triệu Bân vẫn đang phá giải chú định thân.
Hắn phải thoát khỏi sự trói buộc của chú trước khi cuộc chiến kết thúc.
Nếu không thì dù là ai thắng ai thua, hắn và Thanh Dao khó thoát được cái chết.
“Triệu Bân, chúng ta có thể sống sót trở ra không?”
Tiếng của Thanh Dao phát ra từ trong cỗ quan tài còn lại, hơi thở của cô ấy đã yếu ớt vì tinh nguyên đang mất trôi đi từ từ, còn cuộc minh hôn này thì chỉ chờ đợi họ hoàn toàn chết đi thì mới có thể kết thúc.
“Bảo vệ tâm mạch!”
Triệu Bân trả lời lại một câu rồi tiếp tục phá chú.
Mặc dù sự ràng buộc vẫn chưa được phá giải nhưng sức trói buộc của chú định thân lại giảm đi đáng kể.
Hắn cũng dùng chú định thân nên biết rất rõ điểm yếu của pháp thuật này, nó có giới hạn thời gian, khi hết thời gian hiệu lực thì chú định thân sẽ tự động phá giải. Vấn đề là, họ phải cầm cự được đến lúc đó, vì tà pháp minh hôn vẫn còn đang cướp đi tinh nguyên của bọn họ, e là chưa kịp đợi đến lúc chú định thân bị gỡ bỏ thì họ đã chết mất rồi.
Vậy thì vẫn phải tự phá giải để gia tăng tốc độ suy yếu của chú định thân.
Đột nhiên, hắn nhắm hai mắt lại rồi lập tức mở ra, cố thi triển khí thế Thiên Võ, muốn dùng biện pháp này để cố phá giải chú định thân. Đáng tiếc là, hắn đã không thành công, không phải vì không phá vỡ được ràng buộc mà là vì bị phản phệ, xương khớp toàn thân gãy đứt rất nhiều.
Khó chịu nhất vẫn là võ hồn.
Phá chú thất bại, võ hồn suýt bị chấn động đến biến mất.
“Chỉ có cơ hội một lần thôi”.
Triệu Bân lẩm bẩm, máu không ngừng chảy từ miệng ra.
Vì tinh nguyên bị tiêu hao quá độ, đan điền lại bị khóa chặt, không có năng lượng bổ sung thêm, cộng thêm việc võ hồn bị thương nữa nên dù hắn dốc toàn lực thì cũng chỉ có thể thi triển khí thế Thiên Võ một lần thôi, nếu có thể phá giải được thì sẽ có hi vọng.
“E là ta không chịu đựng được nữa!”
Không khó để nhận ra là lợi thế đang nghiêng về bên người áo đen, vì mụ dạ xoa tu luyện nghiêng về hỗ trợ, không giỏi đấu trực diện, hơn nữa, tuổi tác cũng đã cao, năng lực đã sớm cạn kiệt. Ngược lại, người áo đen của La Sinh Môn thì lại biến hóa khó lường, giống như một bóng ma trong đêm, khó mà bắt được con người thật của ông ta.
Dưới ánh trăng mờ ảo là màu máu đỏ rực.
“Phá, phá cho ta!”
Bên trong quan tài, Triệu Bân vẫn đang phá giải chú định thân.
Hắn phải thoát khỏi sự trói buộc của chú trước khi cuộc chiến kết thúc.
Nếu không thì dù là ai thắng ai thua, hắn và Thanh Dao khó thoát được cái chết.
“Triệu Bân, chúng ta có thể sống sót trở ra không?”
Tiếng của Thanh Dao phát ra từ trong cỗ quan tài còn lại, hơi thở của cô ấy đã yếu ớt vì tinh nguyên đang mất trôi đi từ từ, còn cuộc minh hôn này thì chỉ chờ đợi họ hoàn toàn chết đi thì mới có thể kết thúc.
“Bảo vệ tâm mạch!”
Triệu Bân trả lời lại một câu rồi tiếp tục phá chú.
Mặc dù sự ràng buộc vẫn chưa được phá giải nhưng sức trói buộc của chú định thân lại giảm đi đáng kể.
Hắn cũng dùng chú định thân nên biết rất rõ điểm yếu của pháp thuật này, nó có giới hạn thời gian, khi hết thời gian hiệu lực thì chú định thân sẽ tự động phá giải. Vấn đề là, họ phải cầm cự được đến lúc đó, vì tà pháp minh hôn vẫn còn đang cướp đi tinh nguyên của bọn họ, e là chưa kịp đợi đến lúc chú định thân bị gỡ bỏ thì họ đã chết mất rồi.
Vậy thì vẫn phải tự phá giải để gia tăng tốc độ suy yếu của chú định thân.
Đột nhiên, hắn nhắm hai mắt lại rồi lập tức mở ra, cố thi triển khí thế Thiên Võ, muốn dùng biện pháp này để cố phá giải chú định thân. Đáng tiếc là, hắn đã không thành công, không phải vì không phá vỡ được ràng buộc mà là vì bị phản phệ, xương khớp toàn thân gãy đứt rất nhiều.
Khó chịu nhất vẫn là võ hồn.
Phá chú thất bại, võ hồn suýt bị chấn động đến biến mất.
“Chỉ có cơ hội một lần thôi”.
Triệu Bân lẩm bẩm, máu không ngừng chảy từ miệng ra.
Vì tinh nguyên bị tiêu hao quá độ, đan điền lại bị khóa chặt, không có năng lượng bổ sung thêm, cộng thêm việc võ hồn bị thương nữa nên dù hắn dốc toàn lực thì cũng chỉ có thể thi triển khí thế Thiên Võ một lần thôi, nếu có thể phá giải được thì sẽ có hi vọng.
“E là ta không chịu đựng được nữa!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.