Chương 743: Một mình ta qua được chắc?
Bân Bân
27/11/2021
Vấn đề là tốc độ của hắn ta không bằng người, bị Hổ Gầm Long Ngâm của
Triệu Bân… Chấn động cả đầu óc. Bước chân không còn vững được nữa, nếu
đã không vừng thì thôi chẳng cần đứng nữa, Triệu Bân đã ập đến, vừa đến
gần lập tức giữ lấy cánh tay hắn ta ném lên, nhưng lần này… Không phải
là ném xuống đắt mà là ném qua vách núi đen, ném tên này xuống vực thẳm
thì trận chiến này sẽ kết thúc.
“Định… Cho ta”.
Thanh niên áo đỏ hét lớn.
Hắn ta không biết đang thực hiện bí pháp gì, tới bên cạnh vách núi đen thì khựng lại, lơ lửng giữa không trung.
Triệu Bân khéo hiểu lòng người, định cũng chẳng sao, thêm một nhát nữa là được, sau đó Uy Long chưởng mạnh hơn cả lúc nãy đẩy thanh niên áo đỏ vừa mới đứng vững xuống vực sâu.
“Không… Không không…”, thanh niên áo đỏ gào thét.
Vấn đề là sức hút của vực thẳm quá đáng sợ, hắn ta không thể chống lại nên bị hút thẳng xuống.
A…!
Sau đó, dưới vực sâu phát ra tiếng hét thảm thiết.
Triệu Bân nghe thấy rất rõ ràng, dưới đó thật sự có một thứ rất đáng sợ, nhưng không biết đó là gì.
Hắn không bỏ trốn ngay mà đi ngược trở về, tìm một con đường khác.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trận chiến trong ngôi mộ vẫn chưa hề dừng lại.
Dù cửa mộ bị khép kín nhưng tiếng vang ầm ầm vẫn vang lên không dứt, đứng bên ngoài cách đó rất xa vẫn nghe thấy, không cần xem cũng biết lão đạo sĩ đang bị cho ăn hành, trộm mộ thì chuyên nghiệp lắm nhưng lực chiến lại tệ hại, càng không bàn đến chuyện ba đánh một, hơn nữa Thi Quỷ còn trên cấp lão ta.
“Mở, mở cửa ra cho ta".
Triệu Bân bùng phát chân nguyên, muốn đẩy cửa đá ra nhưng mãi mà nó vẫn không nhúc nhích gì.
Có lẽ cửa đá đã bị Thi Quỷ khóa trái, đóng cửa thả chó trong truyền thuyết, sau đó hắn đã thử rất nhiều cách, chẳng hạn như lấy kiếm chém, lấy bùa nổ… Nhưng vẫn không thể làm gì cánh cửa đá này.
“Lão đạo sĩ, cửa ra nằm đâu thế”, Triệu Bân gọi một tiếng.
“Cầu hình vòm”, bên trong có tiếng trả lời, đó là lão đạo sĩ áo liệm.
“Cửa ra nằm đâu”.
Triệu Bân lại hỏi, cầu hình vòm? Vòm cái đầu lão, một mình ta qua được chắc?
“Tượng binh mã… Khôn vị”.
Câu trả lời của lão đạo sĩ đầy vội vàng, hay có thể nói là Thi Quỷ với hai con rối xác chết tấn công quá dữ dội nên lão ta chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào Triệu Bân, nhanh chóng ra ngoài và nhanh chóng gọi cao thủ đến, tuy lão ta trộm mộ nhưng lại vì nghiệp lớn, nói thế nào cũng là con dân Đại Hạ, không thể để người tộc xác chết mang vua Man đi.
“Định… Cho ta”.
Thanh niên áo đỏ hét lớn.
Hắn ta không biết đang thực hiện bí pháp gì, tới bên cạnh vách núi đen thì khựng lại, lơ lửng giữa không trung.
Triệu Bân khéo hiểu lòng người, định cũng chẳng sao, thêm một nhát nữa là được, sau đó Uy Long chưởng mạnh hơn cả lúc nãy đẩy thanh niên áo đỏ vừa mới đứng vững xuống vực sâu.
“Không… Không không…”, thanh niên áo đỏ gào thét.
Vấn đề là sức hút của vực thẳm quá đáng sợ, hắn ta không thể chống lại nên bị hút thẳng xuống.
A…!
Sau đó, dưới vực sâu phát ra tiếng hét thảm thiết.
Triệu Bân nghe thấy rất rõ ràng, dưới đó thật sự có một thứ rất đáng sợ, nhưng không biết đó là gì.
Hắn không bỏ trốn ngay mà đi ngược trở về, tìm một con đường khác.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trận chiến trong ngôi mộ vẫn chưa hề dừng lại.
Dù cửa mộ bị khép kín nhưng tiếng vang ầm ầm vẫn vang lên không dứt, đứng bên ngoài cách đó rất xa vẫn nghe thấy, không cần xem cũng biết lão đạo sĩ đang bị cho ăn hành, trộm mộ thì chuyên nghiệp lắm nhưng lực chiến lại tệ hại, càng không bàn đến chuyện ba đánh một, hơn nữa Thi Quỷ còn trên cấp lão ta.
“Mở, mở cửa ra cho ta".
Triệu Bân bùng phát chân nguyên, muốn đẩy cửa đá ra nhưng mãi mà nó vẫn không nhúc nhích gì.
Có lẽ cửa đá đã bị Thi Quỷ khóa trái, đóng cửa thả chó trong truyền thuyết, sau đó hắn đã thử rất nhiều cách, chẳng hạn như lấy kiếm chém, lấy bùa nổ… Nhưng vẫn không thể làm gì cánh cửa đá này.
“Lão đạo sĩ, cửa ra nằm đâu thế”, Triệu Bân gọi một tiếng.
“Cầu hình vòm”, bên trong có tiếng trả lời, đó là lão đạo sĩ áo liệm.
“Cửa ra nằm đâu”.
Triệu Bân lại hỏi, cầu hình vòm? Vòm cái đầu lão, một mình ta qua được chắc?
“Tượng binh mã… Khôn vị”.
Câu trả lời của lão đạo sĩ đầy vội vàng, hay có thể nói là Thi Quỷ với hai con rối xác chết tấn công quá dữ dội nên lão ta chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào Triệu Bân, nhanh chóng ra ngoài và nhanh chóng gọi cao thủ đến, tuy lão ta trộm mộ nhưng lại vì nghiệp lớn, nói thế nào cũng là con dân Đại Hạ, không thể để người tộc xác chết mang vua Man đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.