Chương 747: “Ngươi cũng không thua gì”.
Bân Bân
30/11/2021
Nếu là võ tu cùng cấp khác, dù có là cảnh giới Địa Tàng thì cũng bị giết sạch.
Nhưng người tộc xác chết lại là ngoại lệ.
Bọn họ có thể triệu hồi con rối xác để chặn trước người, ít nhất có thể chặn được hai mạng cho họ.
Nhìn lại Triệu Bân thì đúng là thê thảm, cứ như một cục máu tươi di động, vai phải… Còn lộ ra cả xương trắng.
Nhưng so với cao thủ tộc xác chết thì hắn vẫn còn tốt chán.
Ít nhất hắn có thể dùng khí thế Thiên Võ để cản hết những thanh giao vốn sẽ cắm lên người mình, nếu đống đó rơi xuống thật, mười cái mạng hắn cũng không đủ cho nó nổ. Dù thế, hắn cũng gặp phải dư chấn đáng sợ, cảnh giới Chân Linh sống được trong tình huống này chính là kỳ tích.
“Cửa thoát càn vị”.
Triệu Bân ôm cánh tay, thất tha thất thểu đi, bùa khổng lồ đã bị hủy, tượng binh mã cũng bị nổ tan tành, đường ra cũng xuất hiện sau vụ nổ, là một cánh cửa đá mở ra một nửa, có thể thấy thềm đá nối thẳng xuống nền đất.
“Đi đâu vậy”.
Cao thủ tộc xác chết nổi giận, cũng lảo đảo đuổi theo, gương mặt máu thịt be bét là thế, trông cực kỳ đáng sợ, bọn họ thảm thế này đều vì bắt Triệu Bân nên mới đụng trúng cơ quan, vất vả lắm mới tế luyện được con rối xác, thế mà bị nổ tan tành, đã thế còn thân tàn ma dại.
Tất nhiên bọn họ còn đuổi theo Triệu Bân vì một nguyên nhân khác: Khí thế Thiên Võ.
Tên cảnh giới Chân Linh nhỏ bé đó có thể thi triển khí thế Thiên Võ, tất nhiên sẽ trở thành món bảo bối sống, bắt về rồi phải nghiên cứu một phen, báo thù là chuyện nhỏ, chủ yếu là tò mò.
Địa cung bị phá hủy trở nên trống trải, tất cả đều đuổi theo Triệu Bân, con đường cực kỳ thông thoáng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ngoài này yên tĩnh là thế nhưng trong ngôi mộ chính cứ vang lên tiếng ầm ầm mãi không ngừng.
Lão đạo sĩ áo liệm cũng cố gắng thật, ba đánh một mà vẫn chưa bị đánh chết.
“Từ Lương, bọn ta xem thường ngươi rồi”.
Thi Quỷ nghiến răng nghiến lợi, trên vai có một vết kiếm chém, lão ta đánh giá thấp tên trộm mộ này quá nên bị đánh trở tay không kịp, may mắn là đánh trúng vai, trúng đầu xem như tiêu.
Có trời mới biết tại sao một tên trộm mộ lại có cả con bài chưa lật với sức sát thương mạnh thế.
“Ngươi cũng không thua gì”.
Lão đạo sĩ ho ra ngụm máu, nếu không có hai con rối xác chết thì trận chiến này cũng dễ, lão ta không am hiểu chiến đấu thì người của tộc xác chết cũng vậy, có xác chết rối chiến đấu hộ thì bọn họ chỉ cần núp phía sau là được.
“Giết cho ta”
Con rối xác chết gào lên, hai con rối xác lại đánh tới.
Nhưng người tộc xác chết lại là ngoại lệ.
Bọn họ có thể triệu hồi con rối xác để chặn trước người, ít nhất có thể chặn được hai mạng cho họ.
Nhìn lại Triệu Bân thì đúng là thê thảm, cứ như một cục máu tươi di động, vai phải… Còn lộ ra cả xương trắng.
Nhưng so với cao thủ tộc xác chết thì hắn vẫn còn tốt chán.
Ít nhất hắn có thể dùng khí thế Thiên Võ để cản hết những thanh giao vốn sẽ cắm lên người mình, nếu đống đó rơi xuống thật, mười cái mạng hắn cũng không đủ cho nó nổ. Dù thế, hắn cũng gặp phải dư chấn đáng sợ, cảnh giới Chân Linh sống được trong tình huống này chính là kỳ tích.
“Cửa thoát càn vị”.
Triệu Bân ôm cánh tay, thất tha thất thểu đi, bùa khổng lồ đã bị hủy, tượng binh mã cũng bị nổ tan tành, đường ra cũng xuất hiện sau vụ nổ, là một cánh cửa đá mở ra một nửa, có thể thấy thềm đá nối thẳng xuống nền đất.
“Đi đâu vậy”.
Cao thủ tộc xác chết nổi giận, cũng lảo đảo đuổi theo, gương mặt máu thịt be bét là thế, trông cực kỳ đáng sợ, bọn họ thảm thế này đều vì bắt Triệu Bân nên mới đụng trúng cơ quan, vất vả lắm mới tế luyện được con rối xác, thế mà bị nổ tan tành, đã thế còn thân tàn ma dại.
Tất nhiên bọn họ còn đuổi theo Triệu Bân vì một nguyên nhân khác: Khí thế Thiên Võ.
Tên cảnh giới Chân Linh nhỏ bé đó có thể thi triển khí thế Thiên Võ, tất nhiên sẽ trở thành món bảo bối sống, bắt về rồi phải nghiên cứu một phen, báo thù là chuyện nhỏ, chủ yếu là tò mò.
Địa cung bị phá hủy trở nên trống trải, tất cả đều đuổi theo Triệu Bân, con đường cực kỳ thông thoáng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ngoài này yên tĩnh là thế nhưng trong ngôi mộ chính cứ vang lên tiếng ầm ầm mãi không ngừng.
Lão đạo sĩ áo liệm cũng cố gắng thật, ba đánh một mà vẫn chưa bị đánh chết.
“Từ Lương, bọn ta xem thường ngươi rồi”.
Thi Quỷ nghiến răng nghiến lợi, trên vai có một vết kiếm chém, lão ta đánh giá thấp tên trộm mộ này quá nên bị đánh trở tay không kịp, may mắn là đánh trúng vai, trúng đầu xem như tiêu.
Có trời mới biết tại sao một tên trộm mộ lại có cả con bài chưa lật với sức sát thương mạnh thế.
“Ngươi cũng không thua gì”.
Lão đạo sĩ ho ra ngụm máu, nếu không có hai con rối xác chết thì trận chiến này cũng dễ, lão ta không am hiểu chiến đấu thì người của tộc xác chết cũng vậy, có xác chết rối chiến đấu hộ thì bọn họ chỉ cần núp phía sau là được.
“Giết cho ta”
Con rối xác chết gào lên, hai con rối xác lại đánh tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.