Chương 630: Nhưng tên này sống dai thật đấy.
Bân Bân
16/11/2021
Cùng với một tiếng động lớn, tên áo đen vừa mới lao vào hang động một
giây trước đã bị bắn ngược ra ngoài, trên người còn cắm một cái nỏ lạnh
ngắt, đương nhiên là kiệt tác của thiếu chủ Triệu gia rồi. Hắn đã bày
sẵn xe nỏ từ trước, khi nào lừa bịp không thành công thì hắn sẽ dùng tới phương pháp mạnh, cho ngươi nổ chết thì thôi.
“Sao có thể thế được...”
Tên áo đen bay ngược ra ngoài mà biến sắc, hắn ta cũng mờ mịt lắm.
Có trời mới biết tại sao một võ tu Chân Linh tầm thường lại có cả xe nỏ, trước đó hắn ta không hề thấy.
Chẳng lẽ nó đã ở trong hang động từ trước rồi?
Cũng trách hắn ta quá sơ ý, chưa gì đã lao vào bên trong, đâm đầu đúng vào đá tảng.
Uỳnh!
Màn đêm yên tĩnh khiến âm thanh này cực kỳ vang vọng.
Triệu Bân nghe thấy cũng rất sướng tai.
Khi nhìn lại thì tên áo đen thật thê thảm, nửa bên trên nổ bung nổ bét, máu thịt và xương cốt bay tứ tung. Hai mắt hắn ta tối thui, vừa dính phải bùa nổ cấp cao vừa trúng phải một đống kim châm tẩm độc.
Nhưng tên này sống dai thật đấy.
Bị một cái nỏ đâm thẳng vào vị trí chí mạng trên người mà vẫn không chết.
Không chết cũng được thôi, sau này vẫn còn.
Uỳnh! Uỳnh!
Triệu thiếu gia bất chấp luôn, chỉ để lại một cái nổ, chỗ nỏ còn lại, hắn dùng hết trong một lần luôn.
Đùng! Uỳnh! Đùng!
Tiếng nổ liên tục vang lên, màn đêm u ám dường như cũng trở nên sáng rỡ.
Đợi khi tiếng nổ dừng hẳn, bên cạnh hang động mới lộ ra nửa cái đầu của Triệu Bân.
Đợi khi khói bụi tản đi hết, hắn mới thấy tên áo đen đang nằm trên nền đất mà co giật từng hồi, chỉ còn lại một nửa cơ thể, máu me be bét, thịt vỡ xương tan vương vãi đầy nền đất, còn có mùi thơm khét của thịt nướng.
Triệu Bân bước ra, khi đi ngang qua thanh kiếm Long Uyên cắm nghiêng nghiêng trên nền đất không quên nhổ nó ra.
Khi hắn tới trước mặt tên áo đen, tên này định nói gì đó, thế nhưng máu tươi cứ trào ra.
“Tiền bối, đường xuống Hoàng Tuyền nhớ đi cẩn thận nhé”.
Triệu Bân lạnh lùng lên tiếng, dùng một nhát kiếm kết liễu tên áo đen.
Đứng bên ranh giới sinh tử, tên áo đen từng tỉnh táo trong một thoáng chốc, hắn ta buồn bực vô cùng: tới truy sát Triệu Bân nhưng bị Triệu Bân giết, nực cười hơn cả khi đối phương chỉ là một võ tu đạt cảnh giới Chân Linh tầm thường.
“Sao có thể thế được...”
Tên áo đen bay ngược ra ngoài mà biến sắc, hắn ta cũng mờ mịt lắm.
Có trời mới biết tại sao một võ tu Chân Linh tầm thường lại có cả xe nỏ, trước đó hắn ta không hề thấy.
Chẳng lẽ nó đã ở trong hang động từ trước rồi?
Cũng trách hắn ta quá sơ ý, chưa gì đã lao vào bên trong, đâm đầu đúng vào đá tảng.
Uỳnh!
Màn đêm yên tĩnh khiến âm thanh này cực kỳ vang vọng.
Triệu Bân nghe thấy cũng rất sướng tai.
Khi nhìn lại thì tên áo đen thật thê thảm, nửa bên trên nổ bung nổ bét, máu thịt và xương cốt bay tứ tung. Hai mắt hắn ta tối thui, vừa dính phải bùa nổ cấp cao vừa trúng phải một đống kim châm tẩm độc.
Nhưng tên này sống dai thật đấy.
Bị một cái nỏ đâm thẳng vào vị trí chí mạng trên người mà vẫn không chết.
Không chết cũng được thôi, sau này vẫn còn.
Uỳnh! Uỳnh!
Triệu thiếu gia bất chấp luôn, chỉ để lại một cái nổ, chỗ nỏ còn lại, hắn dùng hết trong một lần luôn.
Đùng! Uỳnh! Đùng!
Tiếng nổ liên tục vang lên, màn đêm u ám dường như cũng trở nên sáng rỡ.
Đợi khi tiếng nổ dừng hẳn, bên cạnh hang động mới lộ ra nửa cái đầu của Triệu Bân.
Đợi khi khói bụi tản đi hết, hắn mới thấy tên áo đen đang nằm trên nền đất mà co giật từng hồi, chỉ còn lại một nửa cơ thể, máu me be bét, thịt vỡ xương tan vương vãi đầy nền đất, còn có mùi thơm khét của thịt nướng.
Triệu Bân bước ra, khi đi ngang qua thanh kiếm Long Uyên cắm nghiêng nghiêng trên nền đất không quên nhổ nó ra.
Khi hắn tới trước mặt tên áo đen, tên này định nói gì đó, thế nhưng máu tươi cứ trào ra.
“Tiền bối, đường xuống Hoàng Tuyền nhớ đi cẩn thận nhé”.
Triệu Bân lạnh lùng lên tiếng, dùng một nhát kiếm kết liễu tên áo đen.
Đứng bên ranh giới sinh tử, tên áo đen từng tỉnh táo trong một thoáng chốc, hắn ta buồn bực vô cùng: tới truy sát Triệu Bân nhưng bị Triệu Bân giết, nực cười hơn cả khi đối phương chỉ là một võ tu đạt cảnh giới Chân Linh tầm thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.