Chương 652: Tất nhiên sẽ không do dự.
Bân Bân
16/11/2021
Những cái xác, nằm ngang nằm dọc la liệt khắp nơi.
Máu tươi nhuộm đỏ từ đường.
Cả trưởng lão theo phe ông ta cũng phải hít khí lạnh chứ đừng nói đến những trưởng lão giữ vị trí trung lập.
Đêm nay Triệu Uyên phát điên rồi ư? Dù nhìn thế nào ông ta cũng như một tên ma đầu không có tính người, cả trẻ con cũng không buông tha, hơn nữa còn giết hết sạch một nhánh của đại trưởng lão… Ngay trước từ đường.
“Quả báo đến rồi ư?”
Rất nhiều người thì thào bàn tán, cũng có rất nhiều người thở dài, không muốn nhìn thấy người trong tộc tương tàn.
Nhưng cái ngày đó cuối cùng vẫn đến.
Chẳng có ai thương hại.
Nhớ tới Phù Dung, nhớ tới Triệu Bân, nhớ tới Triệu Uyên trong suốt bao năm nay thì chẳng còn một sự đồng tình nào. Nếu tên sáu ngón không chính miệng nói thì ai mà ngờ được đại trưởng lão trong tộc lại… Gây ra nhiều điều ác như thế.
Tuy người trong tộc tương tàn, nhưng cũng là do lão ta bất nhân trước.
Cuối cùng tiếng kêu la thảm thiết cũng ngừng lại.
Cả người Triệu Uyên là máu, tay rút kiếm cũng run run, bóng lưng cao ngất ấy cũng đã còng xuống khá nhiều.
Liệt tổ liệt tông đang nhìn đấy? Đang nhìn ông ta tàn sát người trong tộc như thế nào.
Soạt!
Một bóng đen như tia chớp lách qua những khe hở để đi tới.
Đó là Triệu Bân lén chạy đến.
Sau lưng chính là hai vị thúc thúc trông chừng hắn với vẻ mặt xấu hổ.
Chỉ mới lơ là một chút… Mà Triệu Bân đã chuồn ra rồi.
Giam lỏng Triệu Bân trong sân là ý của Triệu Uyên, theo Triệu Uyên nhiều năm như thế, bọn họ vẫn có thể đoán được phần nào ý đồ của gia chủ, gia chủ đại khai sát giới, không chỉ giải quyết thù hận mà còn vì gia chủ thời sau… Dẹp hết chướng ngại và uy hiếp cho hắn.
Cảnh tượng đó rất máu tanh nên mới không cho Triệu Bân đến.
Ông ta không muốn hắn nhìn thấy cha mình… Hung tàn và không có tính người như thế.
Nếu nhất quyết phải có một người trở thành tân ác ma, ông ta là cha… Tất nhiên sẽ không do dự.
Theo đến còn có cả Phù Dung.
Thấy cảnh tượng này, bà ấy không hề bất ngờ, tất nhiên bà ấy hiểu về người đầu ấp tay gối với mình.
Cả Triệu gia này chỉ có một mình bà ấy… Biết hành động của Triệu Uyên còn một ý nghĩa khác.
Máu tươi nhuộm đỏ từ đường.
Cả trưởng lão theo phe ông ta cũng phải hít khí lạnh chứ đừng nói đến những trưởng lão giữ vị trí trung lập.
Đêm nay Triệu Uyên phát điên rồi ư? Dù nhìn thế nào ông ta cũng như một tên ma đầu không có tính người, cả trẻ con cũng không buông tha, hơn nữa còn giết hết sạch một nhánh của đại trưởng lão… Ngay trước từ đường.
“Quả báo đến rồi ư?”
Rất nhiều người thì thào bàn tán, cũng có rất nhiều người thở dài, không muốn nhìn thấy người trong tộc tương tàn.
Nhưng cái ngày đó cuối cùng vẫn đến.
Chẳng có ai thương hại.
Nhớ tới Phù Dung, nhớ tới Triệu Bân, nhớ tới Triệu Uyên trong suốt bao năm nay thì chẳng còn một sự đồng tình nào. Nếu tên sáu ngón không chính miệng nói thì ai mà ngờ được đại trưởng lão trong tộc lại… Gây ra nhiều điều ác như thế.
Tuy người trong tộc tương tàn, nhưng cũng là do lão ta bất nhân trước.
Cuối cùng tiếng kêu la thảm thiết cũng ngừng lại.
Cả người Triệu Uyên là máu, tay rút kiếm cũng run run, bóng lưng cao ngất ấy cũng đã còng xuống khá nhiều.
Liệt tổ liệt tông đang nhìn đấy? Đang nhìn ông ta tàn sát người trong tộc như thế nào.
Soạt!
Một bóng đen như tia chớp lách qua những khe hở để đi tới.
Đó là Triệu Bân lén chạy đến.
Sau lưng chính là hai vị thúc thúc trông chừng hắn với vẻ mặt xấu hổ.
Chỉ mới lơ là một chút… Mà Triệu Bân đã chuồn ra rồi.
Giam lỏng Triệu Bân trong sân là ý của Triệu Uyên, theo Triệu Uyên nhiều năm như thế, bọn họ vẫn có thể đoán được phần nào ý đồ của gia chủ, gia chủ đại khai sát giới, không chỉ giải quyết thù hận mà còn vì gia chủ thời sau… Dẹp hết chướng ngại và uy hiếp cho hắn.
Cảnh tượng đó rất máu tanh nên mới không cho Triệu Bân đến.
Ông ta không muốn hắn nhìn thấy cha mình… Hung tàn và không có tính người như thế.
Nếu nhất quyết phải có một người trở thành tân ác ma, ông ta là cha… Tất nhiên sẽ không do dự.
Theo đến còn có cả Phù Dung.
Thấy cảnh tượng này, bà ấy không hề bất ngờ, tất nhiên bà ấy hiểu về người đầu ấp tay gối với mình.
Cả Triệu gia này chỉ có một mình bà ấy… Biết hành động của Triệu Uyên còn một ý nghĩa khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.