Vô Thượng Tiên Đế

Chương 231: Quyết đấu

Long bất bại

02/08/2022

Thấy cảnh này, vẻ mặt như đang xem kịch trên mặt không ít tông sư võ đạo nhà họ Lại liền biết mất, nhưng bọn họ lại trừng mắt nhìn.

Bây giờ có Lại Hoài An trấn thủ ở đây, võ giả nhà họ Trịnh còn dám phản kháng, đương nhiên sẽ bị trừng phạt dạy dỗ nghiêm khắc.

“Các người đừng có mà quá đáng quá!”, lúc này Trịnh Minh Lượng ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên lửa giận.

Bọn họ cảm thấy người nhà họ Lại khinh người quá đáng, bọn họ không thể nhẫn nhịn được nữa.

“Các anh em lên cho tôi, cho bọn họ biết sự lợi hại của nhà họ Lại chúng ta”, tên tông sư võ đạo bị Trịnh Vĩ Cường tóm lấy tay gầm lên, hắn ta vung tay phải lên đánh về phía Trịnh Vĩ Cường.

Trịnh Vĩ Cường dùng lực trên tay phải, tiếng răng rắc vang lên, xương cổ tay của tên tông sư võ đạo nhà họ Lại đó đột nhiên vỡ nát.

Ngay sau đó ông ta lại tung một cú đá thẳng vào ngực tên võ giả nhà họ Lại, trực tiếp giết chết hắn ta.

Thấy Trịnh Vĩ Cường nhanh chóng giải quyết một tên tông sư võ đạo, mấy tên võ giả còn lại của nhà họ Lại khẽ kinh hãi.

Bước chân tiến lên đột nhiên dừng lại, bọn họ bao vây ba người Trịnh Vĩ Cường, Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Minh Lượng.

Thấy đám tông sư võ đạo bao vây xung quanh mình, ba người Trịnh Vĩ Cường, Trịnh Minh Lượng, Trịnh Lượng không ra tay ngay lập tức.

Khóe miệng Trịnh Lượng Lượng tràn ra máu tươi, ông ta nhìn vào Lại Hoài An, cố gắng hết sức để khiến cho giọng của mình có vẻ ôn hòa: “Gia chủ Lại, ông chắc chắn muốn quyết đấu với nhà họ Trịnh chúng tôi?”

Ông ta thật sự không muốn gây chiến với nhà họ Lại, bởi vì phía sau nhà họ Lại có Bách quỷ giáo Tây Nam chống lưng.

Nếu còn có cơ hội để thương lượng, ông ta thử cố gắng xem sao.

Hai người Trịnh Vĩ Cường và Trịnh Minh Lượng trầm mặc không nói gì, nhưng đôi mắt lại nhìn về phía Lại Hoài An.

Suy nghĩ của hai người họ cũng giống Trịnh Lượng Lượng, không để xảy ra hiềm khích đánh đấm là điều tốt nhất.

Trên thực tế, nếu không phải là có Lại Hoài An trấn thủ ở đây, đám người Trịnh Lượng Lượng có dư sức để đối phó với đám tông sư nhà họ Lại.

Nghe thấy lời của Trịnh Lượng Lượng, Lại Hoài An chậm rãi thở dài một hơi, lộ ra vẻ hiền từ, nói: “Haizz, tôi cũng không muốn, nhưng nếu không tiêu diệt nhà họ Trịnh, nhà họ Lại chúng tôi sẽ phải chết”.

Trên thực tế, Lại Hoài An đã muốn tiêu diệt nhà họ Trịnh từ lâu, biến Vân Châu trở thành địa bàn của mình.

Bây giờ Trịnh Bất Phàm đã chết, nhà họ Trịnh chỉ còn lại một tên nhóc Trịnh Sở làm gia chủ, Lại Hoài An cảm thấy đây là thời cơ tốt nhất.



Hơn nữa, phía sau bọn họ còn có Bách quỷ giáo Tây Nam chống lưng, căn bản không sợ.

Lại Hoài An vừa dứt lời liền nhẹ gật đầu một cái.

Ngay lập tức, toàn bộ tông sư nhà họ Lại bao vây Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Minh Lượng, Trịnh Vĩ Cường bộc phát ra thủ đoạn mạnh nhất, công kích về phía ba người.

Ầm ầm.

Khi đám tông sư nhà họ Lại ra tay, Trịnh Vĩ Cường, Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Minh Lượng biết rằng cuộc chiến giữa nhà họ Trịnh và nhà họ Lại là khó tránh khỏi.

Bọn họ chỉ có thể gắng sức, giết được người nào hay người nấy.

Đám người trong gia tộc nhà họ Trịnh mang theo vẻ mặt cứng đờ nhìn vào trận chiến xảy ra trước mắt.

Tất cả các thủ đoạn công kích hình thù quái dị đủ loại đều được thi triển ra.

Một chưởng khí kình khổng lồ từ giữa không trung đập xuống, khiến một tảng nham thạch gồ lên vỡ nát.

Thậm chí có vô số thanh kiếm dài sắc bén bay xung quanh không trung hướng về phía Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Vĩ Cường, Trịnh Minh Lượng.

Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Vĩ Cường, Trịnh Minh Lượng với ánh mắt hung dữ, thân hình nhanh nhẹn, vừa tránh né các đòn công kích của tông sư nhà họ Lại vừa đánh chém đối phương.

Bịch.

Chỉ cần bị bọn họ áp sát, lập tức có võ giả nhà họ Lại chết mà không có cơ hội phản kháng.

Trong nháy mắt, tất cả võ giả nhà họ Lại trong khu vực này đều lộ ra vẻ sợ hãi, đưa mắt nhìn Lại Hoài An, hi vọng Lại Hoài An mau chóng ra tay, giải quyết kẻ địch khó nhằn trước mắt.

Thấy bộ dạng sợ hãi lúng túng của đám tông sư nhà họ Lại, Lại Hoài An lạnh giọng nói: “Đúng là đám vô dụng, đến ba con tôm tép cũng đánh không xong”.

Vừa dứt lời, từng đợt năng lượng dâng trào trong cơ thể Lại Hoài An, quần áo ông ta phồng lên, mái tóc bạch kim bay lất phất mà không có gió.

Mặc dù đã lớn tuổi nhưng ông ta rất nhanh nhẹn, ông ta lao vào đám người Trịnh Lượng Lượng như thể một con báo hung dữ săn mồi vậy.

Khi lao tới trước mặt Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Lượng Lượng chưa kịp phản ứng, ông ta đã vươn tay phải ra đấm ngực Trịnh Lượng Lượng.

Ầm ầm.



Trịnh Lượng Lượng cảm thấy nội tạng nứt ra, một ngụm máu lớn trào ra từ miệng, nhuộm đỏ cả dải đất.

Lai Hoài An thậm chí không thèm liếc nhìn Trịnh Lượng Lượng, ông ta tiếp tục tấn công Trịnh Vĩ Cường và Trịnh Minh Lượng.

Bịch.

Bốp.

Trịnh Vĩ Cường và Trịnh Minh Lượng bị Lại Hoài An đấm vào ngực, giống như Trịnh Lượng Lượng, ngực của bọn họ đau nhức, nội tạng như bị vỡ nát, bọn họ bị bay ngược một quãng rồi mới dừng lại.

Lại Hoài An không muốn giết ba người bọn họ, nếu muốn giết, ông ta đã giết từ lâu rồi.

"Thực lực của các người không tệ. Ở nhà họ Trịnh có chút lãng phí, chi bằng đầu nhập vào nhà họ Lại chúng tôi?”, Lại Hoài An lãnh đạm nói, trên mặt mang theo nụ cười nhạt.

Nghe thấy lời mời của Lại Hoài An, ba người Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Minh Lượng, Trịnh Vĩ Cường không chấp nhận.

Bọn họ vốn sĩ là người thuộc gia tộc họ Trịnh, mặc dù không phải là con cháu trực hệ, nhưng cũng không thể làm ra loại chuyện phản bội nhà họ Trịnh được.

Hơn nữa, Trịnh Sở đã bắt họ uống viên dược hoàn màu đen, một khi phản bội Trịnh Sở, bọn họ chỉ có đường chết.

“Chúng tôi từ chối”, Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Minh Lượng, Trịnh Vĩ Cường đồng thanh đáp.

Nghe thấy lời của ba người, Lại Hoài An cười ha hả nói: “Nếu đã có cốt khí như thế, vậy các người chết đi”.

Ông ta là người quyết đoán, thấy đối phương không ưng thuận, ông ta sẽ trực tiếp giết chết.

Đám tông sư nhà họ Lại trước đó bị đám người Trịnh Lượng Lượng đánh cho sống dở chết dở, vết thương trên cơ thể vẫn đang chảy máu.

Trên đất còn có thi thể của tông sư nhà họ Lại.

Thấy Lại Hoài An muốn trực tiếp giết Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Vĩ Cường, Trịnh Minh Lượng, bọn họ lập tức mở miệng can ngăn.

“Gia chủ, nếu ông giết bọn họ như thế này chẳng phải là quá dễ dàng cho bọn họ sao?”

“Chi bằng gọi cái tên nhóc Trịnh Sở đó ra, chúng ta để cho tên đó thấy gia tộc của nó phải chết như thế nào”.

Khi đám tông sư nhà họ Lại nói ra những lời này, bọn họ nhìn về phía đám người nhà họ Trịnh ở bên cạnh, trong mắt tràn đầy sát khí.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thượng Tiên Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook