Vô Thường

Chương 878: Cút

Mạc Mặc

08/09/2013

- Nữ nhân này bị thương, các huynh đệ thêm chút sức!

Phát hiện Tô Luyến Thủy không phải đang ở thời kỳ đỉnh phong, trong mấy người vây công nàng, có một người hưng phấn hô to.

Dưới ánh trăng, phần bụng của Tô Luyến Thủy chảy ra máu tươi, dù đã ra sức chống cự, nhưng cũng không chèo chống được bao lâu.

- Ha ha, Tô hộ pháp, không nghĩ tới ngươi cũng có ngày hôm nay, các huynh đệ chúng ta đúng là may mắn, vừa ra nơi dã ngoại hoang vu này lại có thể gặp được ngươi, ta xem ngươi có thể chạy được đi đâu!

Người lúc trước hô lên đang hăng hái nói, ra tay càng thêm hung ác.

Những người khác thay đổi đấu pháp cẩn thận trước đây, điều thi triển toàn bộ sở học bình sinh của mình, dùng cương khí và chiêu thức mãnh liệt đều tấn công về phía Tô Luyến Thủy.

Đám người này đụng phải Tô Luyến Thủy là điều ngoài ý muốn, nếu là trước kia bọn chúng không phải là đối thủ của Tô Luyến Thủy, nên sau khi gặp phải, sắc mặt mấy người này đại biến.

Bọn chúng nhận ra Tô Luyến Thủy, cao thủ Linh giai trung phẩm, là một trong những hộ pháp của Thiên Thánh Cung, ngày bình thường nhìn thấy nàng liền trốn. Nhưng oan gia ngõ hẹp, ở chỗ này lại chạm mặt, khoảng cách song phương quá gần, nếu tránh né sẽ có khả năng bị đối phương đánh bại.

Dưới sự bất đắc dĩ, mấy người kia liên thủ, muốn dưới tay của Tô Luyến Thủy sống lâu hơn một chút, nhưng bọn họ không nghĩ tới, biểu hiện hôm nay của Tô Luyến Thủy hoàn toàn bất đồng với trước kia, bị bọn chúng ngăn chặn.

Ngửi được mùi máu tươi phiêu đãng trong không khí, lại nhìn thấy vết máu ở phần bụng của Tô Luyến Thủy, mấy người này bừng tỉnh đại ngộ.

Chỉ có bị thương nặng, mới có thể giải thích vì sao nữ nhân mới không thể phát huy được toàn bộ thực lực!

Đây là vận may! Mấy người này cảm thấy vận may đã rơi xuống đầu mình, chỉ cần đánh chết Tô Luyến Thủy, là có thể lập được đại công, sau khi trở về sẽ được phong thưởng không ít.



Huống chi, tướng mạo nữ nhân Tô Luyến Thủy này rất xinh đẹp, tư thái thướt tha, bộ dạng trước kia cao cao tại thượng, không ai bì nổi, hiện tại giống như hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, nếu là có thể bắt được nàng, lúc đó sẽ rất khoái hoạt.

Nghĩ tới việc đùa bỡn hộ pháp Thiên Thánh Cung, những người này hưng phấn không chịu nổi!

Tô Luyến Thủy cảm thấy trong miệng đầy chát đắng, nàng cảm giác gần đây mình luôn gặp chuyện không may, đi tới chỗ nào cũng không như ý, lần này chạy về Thiên Thánh Cung lại gặp được cừu nhân, xuất thân của mấy tên này không cần nghĩ cũng biết, chúng đều có địch ý với mình, hơn nữa tất cả đều là Linh giai, trừ Huyết Vụ Thành ra thì không còn khả năng nào khác.

Gần mười ngày không ăn gì, thân thể không thể khôi phục, hiện tại, nàng chỉ có thể phát huy ra một nửa thực lực của thời kỳ đỉnh phong mà thôi, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản công kích của mấy tên trước mặt, muốn đào thoát thì chẳng khác gì chuyện viễn vông.

Một tên bên trái đánh úp một kiếm, Tô Luyến Thủy phải dùng song chưởng phách qua, song chưởng bức lui tên nọ, còn chưa kịp thở dốc, tên địch nhân bên phải và trước mặt đã đánh tới trước mặt, nhìn thấy kiếm quang tới gần mình, sắc mặt Tô Luyến Thủy như tro tàn, không kịp ngăn cản.

Đến cực hạn rồi sao? Hộ thân cương khí cũng lung lay sắp đổ, không thể nào ngăn cản được công kích sắp tới của hai người này. Chỉ sợ một lúc sau mình sẽ bị giết hoặc bị bắt giữ.

Nhớ tới chuyện phát sinh sau khi bị bắt giữ, Tô Luyến Thủy cắn răng nhắm mắt lại, tán hộ thân cương khí của mình đi, bay thẳng về phía kiếm quang của đối thủ.

Cho dù là chết, cũng không thể để Huyết Vụ Thành bắt giữ, chỉ cần nghĩ đến những chuyện cầm thú của những tên này thì toàn thân nàng đã phát run.

Chẳng phải mình cứ đi theo tên nam nhân kia thì tốt rồi sao? Lấy thực lực của hắn, mình sẽ không lâm vào hoàn cảnh hiện tại. Trước khi chết, suy nghĩ này vừa xẹt qua trong đầu của Tô Luyến Thủy, nàng cảm giác được nhục nhã trong suy nghĩ vừa rồi.

Hành động này của Tô Luyến Thủy làm cho sắc mặt vui mừng của hai người đối phương cứng ngắc trên mặt, tuy đánh chết nàng cũng là lập công, nhưng cơ hội bắt giữ một Linh giai trung phẩm cũng chỉ có một lần này, sao có thể khinh địch mà buông tha chứ?

Trong lúc vội vàng hai người đã biến chiêu, nhưng đã không kịp, một người trước mặt cứ trơ mắt nhìn trường kiếm đâm rách quần áo của Tô Luyến Thủy, đâm thẳng vào vị trí trái tim, trong cương khí hung mãnh đã lóe lên một chút hồng hồng.



Giữa không trung truyền đến vài tiếng xé gió, kim quang lóe lên trước mặt mọi người rồi biến mất, sau đó là vài tiếng răng rắc giòn tan vang lên, sau đó có một thân ảnh nhanh như sấm chớp xông tới, ôm lấy Tô Luyến Thủy rồi biến mất không thấy đâu, đám người Huyết Vụ Thành nhìn thấy màn này đều rung động không thôi.

Tốc độ thật nhanh! Sắc mặt mấy tên cao thủ Huyết Vụ Thành đại biến, vội vàng quay đầu nhìn chung quanh, chỉ thấy cách đó không xa có một người đang ôm Tô Luyến Thủy sắc mặt tái nhợt trong lòng, lẳng lặng nhìn mấy người bọn họ.

Niên kỷ người này không lớn, nhưng cương khí chấn động phát ra từ thân thể người này làm cho mấy tên Huyết Vụ Thành cảm thấy kinh hồn táng đảm.

- Linh giai trung phẩm!

Một tên trong đó hô to, vừa rồi Tô Luyến Thủy lâm vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc chính là người này đã cứu ra, trên đời này, chỉ có Linh giai trung phẩm trở lên mới có thể cứu người trên tay bọn chúng.

Hơn nữa chẳng những người này cứu Tô Luyến Thủy, mấy đạo kim quang phá không bay tới, cũng đánh gãy vũ khí trong tay bọn chúng, mấy đạo kim quang kia rốt cuộc là gì, không tên nào nhìn rõ, chính vì vậy, đám người này mới vô cùng kiêng kỵ.

Đường Phong nhìn mấy tên trước mặt, lại nhìn Tô Luyến Thủy, nhịn không được thở dài, thời điểm vừa rồi hắn cũng hơi do dự một chút, không biết nên giúp Tô Luyến Thủy một tay hay để nàng tự sinh tự diệt. Nhưng mắt thấy nữ nhân này sắp bị giết, Đường Phong không tự chủ mà thi triển Tá Thi Hoàn Hồn.

Điều này làm hắn không thể hiểu nổi, vì sao hắn phải cứu nữ nhân này.

Thời điểm Đường Phong mê mang, miệng nhỏ nhắn của Tô Luyến Thủy thở phì phò, ngẩng đầu nhìn hắn, trong ánh mắt hiện giờ rất phức tạp.

Hắn xuất hiện! Suy nghĩ trước khi chết của mình thành hiện thực? Tuy là hiện thực, nhưng Tô Luyến Thủy vẫn cảm thấy vô cùng sỉ nhục và buồn nôn.

Tại sao vừa rồi mình lại muốn hắn cứu? Nhớ tới điểm này, lại nhìn tư thế lúc này giữa mình và hắn, khi Tô Luyến Thủy nhìn thấy, liền ngất đi.

Mấy tên Huyết Vụ Thành cảnh giác nhìn Đường Phong, bọn chúng không dám hành động thiếu suy nghĩ, tốc độ và thân pháp của người vừa biểu hiện ra, không tên nào có tự tin là mình sẽ bình an đào thoát.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook