Chương 578: Đường Gia Bảo.
Mạc Mặc
06/09/2013
Đường Phong trợn trắng mắt. Chung Lộ đi rồi, Đường Phong cũng lên đường đi về hướng Đường gia, hắn không nghĩ tới, vừa tiến vào Linh Mạch Chi Địa lại trì hoãn mất ba ngày.
- Vì sao không giết nàng! Nàng là người Chung gia, là kẻ địch của ngươi!
Linh Khiếp Nhan một bụng không vui.
- Giữ nàng lại sẽ hữu dụng.
Đường Phong hồi tưởng lại ánh mắt Chung Lộ ba ngày trước, đó là ánh mắt muốn giải thoát, chỉ cần là người có nhân tính sẽ nhìn ra. Chung lộ không có thực lực phản kháng lại vận mệnh bi thảm của bản thân, cho nên đâm lao phải theo lao, vò đã mẻ lại sứt.
Nhưng mà...
Trong nội tâm của loại người này sẽ tràn ngập hận ý, không đơn thuần là hận thế giới này, nổi hận lớn nhất, chính nguyên nhân tạo ra bi kịch cho nàng. Chung gia! Người Chung gia! Đây là đối tượng mà nàng hận nhất, nàng hận những người đệ tử Chung gia đã từng khi dễ nàng, hận những cao tầng che chở cho đám đệ tử này, nàng hận không cách nào giết những kẻ này một cách thống khoái.
Nàng hiện tại không giết, vì nàng chưa có thực lực này, cho nên đem cừu hận che giấu xuống đáy lòng, nếu cho nàng cơ hội, Đường Phong tin tưởng, nàng sẽ tích cực trả thù hơn bất cứ ai.
Đây là một quân cờ hữu dụng, nếu dẫn dắt quân cờ này tốt, khi Đường gia cùng Chung gia tranh đấu, sẽ xuất hiện hiệu quả không thể tưởng tượng.
Vì căn nhắc những điều này, Đường Phong mới không ra tay giết chết Chung Lộ, lưu nàng một mạng, chẳng những chữa thương và giải độc cho nàng, còn ở lại bảo vệ nàng ba ngày.
Muốn lưu lại trong tâm Chung Lộ cảm giác tốt với mình, tuy Đường Phong cảm thấy mình có chút ti tiện, nhưng mình và Chung Lộ là người đi chung đường, Đường Phong muốn giết người Chung gia chấm dứt hậu hoạn, Chung Lộ cũng muốn giết người Chung gia, mục tiêu giống nhau. Chỉ có điều, Đường Phong đoán ra chung lộ ý niệm trong đầu, chung lộ lại từ đầu đến cuối đều không có nhìn thấu Đường Phong nghĩ cách.
Đem mình những phỏng đoán của mình nói cho Linh Khiếp Nhan nghe, tiểu nha đầu chu mỏ nói:
- Hừ, nếu như nha đầu Chung Lộ không phải nữ tử, Phong ca ca có giết nàng không?
- Nam nhân càng tốt hơn, nữ nhân quá phiền toái.
Đường Phong ngoài miệng trả lời như vậy, nhưng trong lòng có chút chột dạ. Nói ngược lại, nếu như Chung Lộ thực sự là nam nhân, nói không chừng một kiếm đó của Đường Phong sẽ đâm tới.
Diện tích Linh Mạch Chi Địa này cực kỳ rộng lớn, lớn gấp mười lần Bạch Đế Bí Cảnh có thừa, nhưng Đường Phong cảm giác nồng độ linh khí ở đây, không thể nào so sánh được với Bạch Đế Bí Cảnh.
Nhưng đây là chuyện không có biện pháp, trong vòng ngàn năm qua trong Bạch Đế Bí Cảnh không có người sinh sống, mà ở đây lại có rất nhiều tông môn và gia tộc, nhân khí rất vượng, cho nên trình độ linh khí sẽ hạ thấp. Cho dù như vậy, Linh Mạch Chi Địa chính là Linh Mạch Chi Địa, linh khí ở đây vẫn nồng đậm hơn thế tục gấp mấy lần.
Ở chỗ này tu luyện, nhanh hơn ở trong thế tục rất nhiều. Trong thế tục, một người có tu chất tu luyện xuất sắc, dù có căn cơ thế lực, phát triển đến Thiên giai thượng phẩm, ít nhất cũng phải mất hai mươi năm, nếu ở chỗ này, lại mất không đến mười năm, đương nhiên, trong Linh Mạch Chi Địa cũng có những người xoàng xĩnh, không phải mỗi người ở đây đều là kẻ lợi hại, người có tư chất bình thường thì nơi nào cũng có, loại người này dù ở bất cứ đâu cũng là nhiều nhất, dù sử dụng tài nguyên tốt cỡ nào, tăng trưởng thực lực bản thân của hắn cũng cực kỳ có hạn.
Thời điểm Đường Phong tiến thẳng về địa phương của Đường gia, trên đường đi gặp được không ít người, những người này có Huyền giai, có Địa giai, cũng có Thiên giai, chỉ có điều mọi người bèo nước gặp nhau, không phát sinh bất cứ việc gì. Chỉ có số ít Thiên giai, không có chút hảo ý với Đường Phong.
Hơn nữa Đường Phong phát hiện mấy chỗ có Thiên giai cao thủ đại chiến, những Thiên giai này thuộc các thế lực bất đồng, không biết gì nguyên nhân gì, tử chiến với nhau. Tuy Đường Phong không sợ, nhưng cũng không muốn đi gây chuyện, đụng gặp phải chuyện này liền tránh đi.
Với hắn mà nói, Linh Mạch Chi Địa này là một địa phương lạ lẫm, cho nên cẩn thận là trên hết.
Thời điểm mấy ngày chạy đi này, Đường Phong cũng cẩn thận quan sát sự phân bố thế lực trong Linh Mạch Chi Địa này. Căn cứ trí nhớ Chung Minh, trong Linh Mạch Chi Địa, thế lực mạnh nhất có hai nhà, Bố gia cùng Trang gia. Trong đó, Bố gia thực lực mạnh hơn một chút, có mười vị Linh giai cao thủ, chỉ là mạnh hơn một chút, bởi vì Trang gia cũng có chín vị Linh giai.
Đương nhiên, đây chỉ là vẻ bề ngoài, hai nhà này có che dấu át chủ bài hay không, không ai rõ ràng. Bố gia cùng Thang gia, trong Linh Mạch Chi Địa này truyền thừa mấy ngàn năm, đều là những gia tộc cổ xưa, có át chủ bài là chuyện bình thường.
Trừ hai gia tộc cường đại này ra, những gia tộc còn lại, hoặc nhiều hoặc ít đều có hiệp nghị đồng minh với hai nhà này, mà Đường gia liên minh với Bố gia, mà Chung gia cùng Thang gia là đồng minh.
Cả Linh Mạch Chi Địa, tất cả các thế lực đều lấy hai gia tộc này làm đại trận doanh, địa vị ngang nhau. Bình thường sẽ không phát sinh đại chiến gì, tuy cũng có xung đột, nhưng không được liên lụy đến người của gia tộc, chỉ khi đến thời gian mười năm gia tộc so đấu, mới xuất hiện đánh nhau và ám sát.
Bởi vì mười năm sẽ có một lần gia tộc so đấu, quan hệ đến lợi ích tương lai của cả gia tộc, cho nên những người này rất coi trọng.
Mỗi lần đến thời điểm này, các Thiên giai cao thủ sẽ đi ra ngoài, đánh giết Thiên giai của thế lực đối phương, một khi gặp nhau, đây tuyệt đối là cục diện không chết không ngớt.
Đường Phong nhớ lại những hiện trạng mà mình nhìn thấy trong mấy ngày nay, nghĩ thầm đây không phải là lúc diễn ra thời gian mười năm gia tộc so đấu chứ?
Nhưng Đường Phong thật sự không biết đây có phải là thời gian diễn ra gia tộc so đấu hay không, lần này hắn tới đây, chính là muốn nhìn xem phụ mẫu có được an toàn hay không. Đối với lời tiên đoán thập đại thần binh, hắn vẫn có chút sợ.
Thời gian mấy ngày qua đi, cuối cùng Đường Phong đã đi đến địa phương của Đường gia.
Tại đây cũng được xem là một tòa thành trấn, quy mô của nó không nhỏ hơn Tĩnh An thành chút nào, trong Linh Mạch Chi Địa cũng có bóng dáng của người bình thường, bởi vì những người này không có tư chất tu luyện, chỉ có thể làm thương nông, kiếm ít tiền sống qua ngày. Đám người hội tụ cùng một chỗ, cho nên tạo thành một tòa thành trấn.
Đường gia chỉ có hai vị Linh giai cao thủ, chỉnh thể thực lực so với cả Linh Mạch Chi Địa, không tính là lớn, nhưng cũng không nhỏ, trong tay nắm giữ một tòa thành trấn cũng là việc đương nhiên.
Nhắc tới cũng trùng hợp, tên của thành trấn này là Đường Gia Bảo! Thời điểm Đường Phong đi tới trước cửa thành, ngẩng đầu nhìn lên thấy ba chữ này, trong lòng rung động một hồi. Bao nhiêu năm, đã bao nhiêu năm không nhìn thấy ba chữ này rồi, từ lúc ở tiền thế bị xe ngựa đụng, nằm ở trên giường, cho tới bây giờ cũng đã hai mươi năm, hắn không được nhìn thấy ba chữ này.
Ba chữ lớn, bút như du long, cứng cáp hữu lực, máu trong người Đường Phong như sôi lên.
- Vì sao không giết nàng! Nàng là người Chung gia, là kẻ địch của ngươi!
Linh Khiếp Nhan một bụng không vui.
- Giữ nàng lại sẽ hữu dụng.
Đường Phong hồi tưởng lại ánh mắt Chung Lộ ba ngày trước, đó là ánh mắt muốn giải thoát, chỉ cần là người có nhân tính sẽ nhìn ra. Chung lộ không có thực lực phản kháng lại vận mệnh bi thảm của bản thân, cho nên đâm lao phải theo lao, vò đã mẻ lại sứt.
Nhưng mà...
Trong nội tâm của loại người này sẽ tràn ngập hận ý, không đơn thuần là hận thế giới này, nổi hận lớn nhất, chính nguyên nhân tạo ra bi kịch cho nàng. Chung gia! Người Chung gia! Đây là đối tượng mà nàng hận nhất, nàng hận những người đệ tử Chung gia đã từng khi dễ nàng, hận những cao tầng che chở cho đám đệ tử này, nàng hận không cách nào giết những kẻ này một cách thống khoái.
Nàng hiện tại không giết, vì nàng chưa có thực lực này, cho nên đem cừu hận che giấu xuống đáy lòng, nếu cho nàng cơ hội, Đường Phong tin tưởng, nàng sẽ tích cực trả thù hơn bất cứ ai.
Đây là một quân cờ hữu dụng, nếu dẫn dắt quân cờ này tốt, khi Đường gia cùng Chung gia tranh đấu, sẽ xuất hiện hiệu quả không thể tưởng tượng.
Vì căn nhắc những điều này, Đường Phong mới không ra tay giết chết Chung Lộ, lưu nàng một mạng, chẳng những chữa thương và giải độc cho nàng, còn ở lại bảo vệ nàng ba ngày.
Muốn lưu lại trong tâm Chung Lộ cảm giác tốt với mình, tuy Đường Phong cảm thấy mình có chút ti tiện, nhưng mình và Chung Lộ là người đi chung đường, Đường Phong muốn giết người Chung gia chấm dứt hậu hoạn, Chung Lộ cũng muốn giết người Chung gia, mục tiêu giống nhau. Chỉ có điều, Đường Phong đoán ra chung lộ ý niệm trong đầu, chung lộ lại từ đầu đến cuối đều không có nhìn thấu Đường Phong nghĩ cách.
Đem mình những phỏng đoán của mình nói cho Linh Khiếp Nhan nghe, tiểu nha đầu chu mỏ nói:
- Hừ, nếu như nha đầu Chung Lộ không phải nữ tử, Phong ca ca có giết nàng không?
- Nam nhân càng tốt hơn, nữ nhân quá phiền toái.
Đường Phong ngoài miệng trả lời như vậy, nhưng trong lòng có chút chột dạ. Nói ngược lại, nếu như Chung Lộ thực sự là nam nhân, nói không chừng một kiếm đó của Đường Phong sẽ đâm tới.
Diện tích Linh Mạch Chi Địa này cực kỳ rộng lớn, lớn gấp mười lần Bạch Đế Bí Cảnh có thừa, nhưng Đường Phong cảm giác nồng độ linh khí ở đây, không thể nào so sánh được với Bạch Đế Bí Cảnh.
Nhưng đây là chuyện không có biện pháp, trong vòng ngàn năm qua trong Bạch Đế Bí Cảnh không có người sinh sống, mà ở đây lại có rất nhiều tông môn và gia tộc, nhân khí rất vượng, cho nên trình độ linh khí sẽ hạ thấp. Cho dù như vậy, Linh Mạch Chi Địa chính là Linh Mạch Chi Địa, linh khí ở đây vẫn nồng đậm hơn thế tục gấp mấy lần.
Ở chỗ này tu luyện, nhanh hơn ở trong thế tục rất nhiều. Trong thế tục, một người có tu chất tu luyện xuất sắc, dù có căn cơ thế lực, phát triển đến Thiên giai thượng phẩm, ít nhất cũng phải mất hai mươi năm, nếu ở chỗ này, lại mất không đến mười năm, đương nhiên, trong Linh Mạch Chi Địa cũng có những người xoàng xĩnh, không phải mỗi người ở đây đều là kẻ lợi hại, người có tư chất bình thường thì nơi nào cũng có, loại người này dù ở bất cứ đâu cũng là nhiều nhất, dù sử dụng tài nguyên tốt cỡ nào, tăng trưởng thực lực bản thân của hắn cũng cực kỳ có hạn.
Thời điểm Đường Phong tiến thẳng về địa phương của Đường gia, trên đường đi gặp được không ít người, những người này có Huyền giai, có Địa giai, cũng có Thiên giai, chỉ có điều mọi người bèo nước gặp nhau, không phát sinh bất cứ việc gì. Chỉ có số ít Thiên giai, không có chút hảo ý với Đường Phong.
Hơn nữa Đường Phong phát hiện mấy chỗ có Thiên giai cao thủ đại chiến, những Thiên giai này thuộc các thế lực bất đồng, không biết gì nguyên nhân gì, tử chiến với nhau. Tuy Đường Phong không sợ, nhưng cũng không muốn đi gây chuyện, đụng gặp phải chuyện này liền tránh đi.
Với hắn mà nói, Linh Mạch Chi Địa này là một địa phương lạ lẫm, cho nên cẩn thận là trên hết.
Thời điểm mấy ngày chạy đi này, Đường Phong cũng cẩn thận quan sát sự phân bố thế lực trong Linh Mạch Chi Địa này. Căn cứ trí nhớ Chung Minh, trong Linh Mạch Chi Địa, thế lực mạnh nhất có hai nhà, Bố gia cùng Trang gia. Trong đó, Bố gia thực lực mạnh hơn một chút, có mười vị Linh giai cao thủ, chỉ là mạnh hơn một chút, bởi vì Trang gia cũng có chín vị Linh giai.
Đương nhiên, đây chỉ là vẻ bề ngoài, hai nhà này có che dấu át chủ bài hay không, không ai rõ ràng. Bố gia cùng Thang gia, trong Linh Mạch Chi Địa này truyền thừa mấy ngàn năm, đều là những gia tộc cổ xưa, có át chủ bài là chuyện bình thường.
Trừ hai gia tộc cường đại này ra, những gia tộc còn lại, hoặc nhiều hoặc ít đều có hiệp nghị đồng minh với hai nhà này, mà Đường gia liên minh với Bố gia, mà Chung gia cùng Thang gia là đồng minh.
Cả Linh Mạch Chi Địa, tất cả các thế lực đều lấy hai gia tộc này làm đại trận doanh, địa vị ngang nhau. Bình thường sẽ không phát sinh đại chiến gì, tuy cũng có xung đột, nhưng không được liên lụy đến người của gia tộc, chỉ khi đến thời gian mười năm gia tộc so đấu, mới xuất hiện đánh nhau và ám sát.
Bởi vì mười năm sẽ có một lần gia tộc so đấu, quan hệ đến lợi ích tương lai của cả gia tộc, cho nên những người này rất coi trọng.
Mỗi lần đến thời điểm này, các Thiên giai cao thủ sẽ đi ra ngoài, đánh giết Thiên giai của thế lực đối phương, một khi gặp nhau, đây tuyệt đối là cục diện không chết không ngớt.
Đường Phong nhớ lại những hiện trạng mà mình nhìn thấy trong mấy ngày nay, nghĩ thầm đây không phải là lúc diễn ra thời gian mười năm gia tộc so đấu chứ?
Nhưng Đường Phong thật sự không biết đây có phải là thời gian diễn ra gia tộc so đấu hay không, lần này hắn tới đây, chính là muốn nhìn xem phụ mẫu có được an toàn hay không. Đối với lời tiên đoán thập đại thần binh, hắn vẫn có chút sợ.
Thời gian mấy ngày qua đi, cuối cùng Đường Phong đã đi đến địa phương của Đường gia.
Tại đây cũng được xem là một tòa thành trấn, quy mô của nó không nhỏ hơn Tĩnh An thành chút nào, trong Linh Mạch Chi Địa cũng có bóng dáng của người bình thường, bởi vì những người này không có tư chất tu luyện, chỉ có thể làm thương nông, kiếm ít tiền sống qua ngày. Đám người hội tụ cùng một chỗ, cho nên tạo thành một tòa thành trấn.
Đường gia chỉ có hai vị Linh giai cao thủ, chỉnh thể thực lực so với cả Linh Mạch Chi Địa, không tính là lớn, nhưng cũng không nhỏ, trong tay nắm giữ một tòa thành trấn cũng là việc đương nhiên.
Nhắc tới cũng trùng hợp, tên của thành trấn này là Đường Gia Bảo! Thời điểm Đường Phong đi tới trước cửa thành, ngẩng đầu nhìn lên thấy ba chữ này, trong lòng rung động một hồi. Bao nhiêu năm, đã bao nhiêu năm không nhìn thấy ba chữ này rồi, từ lúc ở tiền thế bị xe ngựa đụng, nằm ở trên giường, cho tới bây giờ cũng đã hai mươi năm, hắn không được nhìn thấy ba chữ này.
Ba chữ lớn, bút như du long, cứng cáp hữu lực, máu trong người Đường Phong như sôi lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.