Chương 867: Lực lượng không sợ Thiên Thánh Cung
Mạc Mặc
08/09/2013
Âu Dương Vũ ăn cả kinh:
- Tại sao môn chủ biết? Đúng là có tám người đến đây, người cầm đầu trong đó chính là cao thủ Linh giai trung phẩm Tiêu Tham Trữ, thực lực người này rất mạnh, là một trong ba đại cao thủ dưới trướng cung chủ Thiên Thánh Cung, nếu không có Linh cô nương ngăn cản, chỉ sợ trận chiến này chúng ta tổn thất thảm trọng.
Đường Phong gật đầu, lúc trước hắn không suy nghĩ nhiều như vậy. Nhưng kết hợp những chuyện phát sinh trong khoảng thời gian này, tám cao thủ của Thiên Thánh Cung đến Thiên Tú tông có khả năng là vì tìm kiếm Bạch Tiểu Lại.
Thời điểm ở Bạch Đế thành, Đường Phong đã gặp mặt qua đám người này, lúc ấy bọn chúng vẫn còn ở Bạch Đế thành tìm kiếm tin tức hữu dụng, nhưng không thu hoạch được gì, đành phải rời đi.
Chỉ sợ sau khi rời khỏi, bọn chúng liền nghe ngóng những mối quan hệ với Bạch Đế thành.
Mà Lại tỷ thân là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, hiện giờ nàng ở Thiên Tú tông đã không phải là chuyện bí mật, cho nên đây là nguyên nhân chủ yếu để bọn chúng đến Thiên Tú gây phiền toái.
Bọn chúng muốn ra tay từ Bạch Tiểu Lại, tìm ra bí mật về Bạch Đế Bí Cảnh, đồng thời cũng từ trong đó tìm hiểu tin tức của Ngũ Triêu Dương.
Nhưng bọn chúng lại không nghĩ tới, một môn phái toàn nữ nhân trong thế tục không có danh tiếng gì lại che dấu nhiều cao thủ như vậy.
Hiện tại trong Yên Liễu Các có nhiều Linh giai cao thủ, số lượng cũng có tám người, hai Đại Sát Thần, Lại tỷ, Tiểu Nhã, Tứ Nương, Âu Dương Vũ, và Linh Khiếp Nhan chiếm cứ thân thể Tiểu Thiên, còn có Lôi Tẩu.
Tám người đấu tám người, bên Yên Liễu Các lại có hai thanh Thần binh, còn có Linh Khiếp Nhan tọa trấn, cho nên đám người Thiên Thánh Cung cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
- Giết mấy?
Đường Phong nhìn Linh Khiếp Nhan hỏi.
Nha đầu bĩu môi:
- Toàn bộ chạy thoát.
- Tại sao lại chạy thoát toàn bộ?
Đường Phong ngạc nhiên một hồi, nha đầu lúc ở trong Vạn Ma Quật là cường hãn cỡ nào? Ngay cả Phúc đồng tử cũng không dám tranh phong, đối phó một Linh giai trung phẩm và bảy Linh giai hạ phẩm đúng ra không lãng phí bao nhiêu sức lực mới đúng chứ.
Lúc ấy Đường Phong đoán trình độ của nha đầu là Linh giai thượng phẩm.
- Chiếm cứ thân thể Tiểu Thiên, không thể phát huy toàn bộ thực lực, ta miễn cưỡng lắm cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Tiêu Tham Trữ.
Linh Khiếp Nhan lén lút truyền âm nói.
Nguyên lai là vậy, Vạn Ma Quật và nơi này có bất đồng rất lớn, trong Vạn Ma Quật chỉ xem cường độ hồn phách, mà ở đây lại cần bản lĩnh thật sự.
- Phong thiếu, bọn chúng chắc chắn sẽ lại tới nữa, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Khuôn mặt Thang Phi Tiếu u sầu, không phải hắn quan tâm đến địch nhân, mà hắn quan tâm chính là nữ nhi bảo bối của mình, hắn có gia quyến, chuyện cần lo lắng có quá nhiều.
- Đến một tên giết một tên, đến hai tên giết một đôi, sợ gì bọn chúng.
Lôi Tẩu cầm Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang. Hắn đến Thiên Tú cũng đã được một đoạn thời gian, trong khoảng thời gian này hỗn với mọi người của Yên Liễu Các không tệ, hắn đã xưng huynh gọi đệ với hai đại sát thần.
Lời này nhẹ nhàng linh hoạt, cũng chỉ có một mình Lôi Tẩu là cho rằng như vậy, mọi người ở đây biết nếu bị Thiên Thánh Cung nhìn chằm chằm, chỉ sợ không phải chuyện tốt lành gì.
Hoặc là trốn đến địa phương mà bọn chúng không tìm thấy, hoặc là đánh cho bọn chúng không dám đến, chỉ có hai phương pháp này mới có thể giải quyết được phiền toái lần này.
Tuy phương pháp đầu tiên có thể thực hiện được, nhưng hao phí thời gian quá nhiều, Đường Phong đoán người của Thiên Thánh Cung sẽ không cho mình thời gian để đem cả Thiên Tú dời đi.
Hơn nữa, Đường Phong không muốn làm như vậy. Bên kia Bạch Đế thành đã không rãnh phân thân, chiếu cố không được, cho nên đành để bọn họ tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, tránh khỏi tai họa, nếu cả Thiên Tú tông cũng làm như thế, hắn có cảm giác như người nhu nhược, tâm tình rất khó chịu.
- Để cho bọn chúng tới!
Chỉ trong một lát, Đường Phong đã đưa ra quyết định, đây là chuyện không thể trốn tránh được, chỉ có thể giải quyết dứt điểm, khiến cho người của Thiên Thánh Cung biết khó mà lui.
Chỉ cần người của Thiên Thánh không xuất động toàn bộ, Đường Phong cũng không e ngại bọn chúng. Nếu vị cung chủ Thiên Thánh Cung kia thật sự có phách lực, phái toàn bộ trăm tên Linh giai cao thủ đi ra, khi đó Đường Phong không còn gì để nói. Toàn bộ mọi người của Thiên Tú tông sẽ rửa cổ chờ bọn chúng đến chém.
Từ lần đầu tiên Thiên Tú bị địch nhân xâm lấn đã trải qua nhiều năm, lần tiếp theo chính là Cự Kiếm Môn, còn lần này lại là Thiên Thánh Cung, đây chính là một con quái vật khổng lồ mà cả đại lục nghe đến đều biến sắc.
Trong lòng mỗi người đều không biết làm gì, chỉ có mình Đường Phong là bận rộn, không biết hắn đang làm gì đó, những người khác thì gấp rút tu luyện, cố gắng gia tăng chút thực lực, ứng phó với đại chiến sắp xảy ra.
Sơn Hà Đồ và Phong Thần Khế hắn cũng lấy ra, Đường Phong an bài trong Thiên Tú một gian mật thất, hắn cho tất cả Linh giai cao thủ đều tiến vào bên trong để tu luyện.
Hai thứ bảo bối này phối hợp, hiệu quả tuyệt đối kinh người, Tư Đồ và linh mạch hóa Long làm mọi người rất hiếu kỳ, nhưng tất cả mọi người bận rộn tu luyện, Đường Phong lại hạ mệnh lệnh cấm Tư Đồ mở miệng nói chuyện, sợ hắn lải nhải, quấy rầy đến mọi người.
Vào trong phòng ngâm chế dược thi, Đường Phong đứng bên trong, nhìn nhiều vò gốm trước mặt, trong lòng thở dài một hơi, thời gian quá gấp rút, cho nên những dược thi này vẫn chưa thành hình, căn bản không thể sử dụng, nếu nhiều hơn nửa năm hoặc một năm, khi đó trong tay mình đã có thể vận dụng hai mươi ba cổ dược thi, khi đó sẽ nhiều ra hai mươi ba Linh giai cao thủ không sợ chết, lúc đó Thiên Thánh Cung có đến nhiều hơn nữa hắn cũng không sợ.
Sau lưng truyền đến một tia động tĩnh rất nhỏ, Đường Phong quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Mạc Lưu Tô thò đầu nhìn, ló đầu nhìn ngó chung quanh.
Mùi vị trong phòng quá nặng, Mạc Lưu Tô không dám đi vào.
- Sư tỷ tới đây làm gì?
Đường Phong đi ra khỏi phòng, tiện tay đóng cửa phòng lại.
- Ta... Ta thấy cửa phòng mở ra, còn tưởng là có ai không cẩn thận xông vào, cho nên tới đây nhìn xem.
Trên mặt sư tỷ đã nổi lên hai án mây hồng, mỗi lần tiếp xúc gần gũi với Đường Phong, nàng đều xấu hổ.
- Mấy ngày qua sư tỷ thế nào?
Đường Phong thò tay vuốt vuốt mái tóc trên trán sư tỷ.
- Khá tốt.
Mạc Lưu Tô cúi đầu, con mắt nhìn chằm chằm mũi chân của mình.
- Đại tỷ và Tiểu Nhã rất nhớ ngươi.
- Ngươi thì sao?
Đường Phong cười ha hả một tiếng.
- Tại sao môn chủ biết? Đúng là có tám người đến đây, người cầm đầu trong đó chính là cao thủ Linh giai trung phẩm Tiêu Tham Trữ, thực lực người này rất mạnh, là một trong ba đại cao thủ dưới trướng cung chủ Thiên Thánh Cung, nếu không có Linh cô nương ngăn cản, chỉ sợ trận chiến này chúng ta tổn thất thảm trọng.
Đường Phong gật đầu, lúc trước hắn không suy nghĩ nhiều như vậy. Nhưng kết hợp những chuyện phát sinh trong khoảng thời gian này, tám cao thủ của Thiên Thánh Cung đến Thiên Tú tông có khả năng là vì tìm kiếm Bạch Tiểu Lại.
Thời điểm ở Bạch Đế thành, Đường Phong đã gặp mặt qua đám người này, lúc ấy bọn chúng vẫn còn ở Bạch Đế thành tìm kiếm tin tức hữu dụng, nhưng không thu hoạch được gì, đành phải rời đi.
Chỉ sợ sau khi rời khỏi, bọn chúng liền nghe ngóng những mối quan hệ với Bạch Đế thành.
Mà Lại tỷ thân là muội muội của thành chủ Bạch Đế thành, hiện giờ nàng ở Thiên Tú tông đã không phải là chuyện bí mật, cho nên đây là nguyên nhân chủ yếu để bọn chúng đến Thiên Tú gây phiền toái.
Bọn chúng muốn ra tay từ Bạch Tiểu Lại, tìm ra bí mật về Bạch Đế Bí Cảnh, đồng thời cũng từ trong đó tìm hiểu tin tức của Ngũ Triêu Dương.
Nhưng bọn chúng lại không nghĩ tới, một môn phái toàn nữ nhân trong thế tục không có danh tiếng gì lại che dấu nhiều cao thủ như vậy.
Hiện tại trong Yên Liễu Các có nhiều Linh giai cao thủ, số lượng cũng có tám người, hai Đại Sát Thần, Lại tỷ, Tiểu Nhã, Tứ Nương, Âu Dương Vũ, và Linh Khiếp Nhan chiếm cứ thân thể Tiểu Thiên, còn có Lôi Tẩu.
Tám người đấu tám người, bên Yên Liễu Các lại có hai thanh Thần binh, còn có Linh Khiếp Nhan tọa trấn, cho nên đám người Thiên Thánh Cung cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
- Giết mấy?
Đường Phong nhìn Linh Khiếp Nhan hỏi.
Nha đầu bĩu môi:
- Toàn bộ chạy thoát.
- Tại sao lại chạy thoát toàn bộ?
Đường Phong ngạc nhiên một hồi, nha đầu lúc ở trong Vạn Ma Quật là cường hãn cỡ nào? Ngay cả Phúc đồng tử cũng không dám tranh phong, đối phó một Linh giai trung phẩm và bảy Linh giai hạ phẩm đúng ra không lãng phí bao nhiêu sức lực mới đúng chứ.
Lúc ấy Đường Phong đoán trình độ của nha đầu là Linh giai thượng phẩm.
- Chiếm cứ thân thể Tiểu Thiên, không thể phát huy toàn bộ thực lực, ta miễn cưỡng lắm cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Tiêu Tham Trữ.
Linh Khiếp Nhan lén lút truyền âm nói.
Nguyên lai là vậy, Vạn Ma Quật và nơi này có bất đồng rất lớn, trong Vạn Ma Quật chỉ xem cường độ hồn phách, mà ở đây lại cần bản lĩnh thật sự.
- Phong thiếu, bọn chúng chắc chắn sẽ lại tới nữa, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Khuôn mặt Thang Phi Tiếu u sầu, không phải hắn quan tâm đến địch nhân, mà hắn quan tâm chính là nữ nhi bảo bối của mình, hắn có gia quyến, chuyện cần lo lắng có quá nhiều.
- Đến một tên giết một tên, đến hai tên giết một đôi, sợ gì bọn chúng.
Lôi Tẩu cầm Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang. Hắn đến Thiên Tú cũng đã được một đoạn thời gian, trong khoảng thời gian này hỗn với mọi người của Yên Liễu Các không tệ, hắn đã xưng huynh gọi đệ với hai đại sát thần.
Lời này nhẹ nhàng linh hoạt, cũng chỉ có một mình Lôi Tẩu là cho rằng như vậy, mọi người ở đây biết nếu bị Thiên Thánh Cung nhìn chằm chằm, chỉ sợ không phải chuyện tốt lành gì.
Hoặc là trốn đến địa phương mà bọn chúng không tìm thấy, hoặc là đánh cho bọn chúng không dám đến, chỉ có hai phương pháp này mới có thể giải quyết được phiền toái lần này.
Tuy phương pháp đầu tiên có thể thực hiện được, nhưng hao phí thời gian quá nhiều, Đường Phong đoán người của Thiên Thánh Cung sẽ không cho mình thời gian để đem cả Thiên Tú dời đi.
Hơn nữa, Đường Phong không muốn làm như vậy. Bên kia Bạch Đế thành đã không rãnh phân thân, chiếu cố không được, cho nên đành để bọn họ tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, tránh khỏi tai họa, nếu cả Thiên Tú tông cũng làm như thế, hắn có cảm giác như người nhu nhược, tâm tình rất khó chịu.
- Để cho bọn chúng tới!
Chỉ trong một lát, Đường Phong đã đưa ra quyết định, đây là chuyện không thể trốn tránh được, chỉ có thể giải quyết dứt điểm, khiến cho người của Thiên Thánh Cung biết khó mà lui.
Chỉ cần người của Thiên Thánh không xuất động toàn bộ, Đường Phong cũng không e ngại bọn chúng. Nếu vị cung chủ Thiên Thánh Cung kia thật sự có phách lực, phái toàn bộ trăm tên Linh giai cao thủ đi ra, khi đó Đường Phong không còn gì để nói. Toàn bộ mọi người của Thiên Tú tông sẽ rửa cổ chờ bọn chúng đến chém.
Từ lần đầu tiên Thiên Tú bị địch nhân xâm lấn đã trải qua nhiều năm, lần tiếp theo chính là Cự Kiếm Môn, còn lần này lại là Thiên Thánh Cung, đây chính là một con quái vật khổng lồ mà cả đại lục nghe đến đều biến sắc.
Trong lòng mỗi người đều không biết làm gì, chỉ có mình Đường Phong là bận rộn, không biết hắn đang làm gì đó, những người khác thì gấp rút tu luyện, cố gắng gia tăng chút thực lực, ứng phó với đại chiến sắp xảy ra.
Sơn Hà Đồ và Phong Thần Khế hắn cũng lấy ra, Đường Phong an bài trong Thiên Tú một gian mật thất, hắn cho tất cả Linh giai cao thủ đều tiến vào bên trong để tu luyện.
Hai thứ bảo bối này phối hợp, hiệu quả tuyệt đối kinh người, Tư Đồ và linh mạch hóa Long làm mọi người rất hiếu kỳ, nhưng tất cả mọi người bận rộn tu luyện, Đường Phong lại hạ mệnh lệnh cấm Tư Đồ mở miệng nói chuyện, sợ hắn lải nhải, quấy rầy đến mọi người.
Vào trong phòng ngâm chế dược thi, Đường Phong đứng bên trong, nhìn nhiều vò gốm trước mặt, trong lòng thở dài một hơi, thời gian quá gấp rút, cho nên những dược thi này vẫn chưa thành hình, căn bản không thể sử dụng, nếu nhiều hơn nửa năm hoặc một năm, khi đó trong tay mình đã có thể vận dụng hai mươi ba cổ dược thi, khi đó sẽ nhiều ra hai mươi ba Linh giai cao thủ không sợ chết, lúc đó Thiên Thánh Cung có đến nhiều hơn nữa hắn cũng không sợ.
Sau lưng truyền đến một tia động tĩnh rất nhỏ, Đường Phong quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Mạc Lưu Tô thò đầu nhìn, ló đầu nhìn ngó chung quanh.
Mùi vị trong phòng quá nặng, Mạc Lưu Tô không dám đi vào.
- Sư tỷ tới đây làm gì?
Đường Phong đi ra khỏi phòng, tiện tay đóng cửa phòng lại.
- Ta... Ta thấy cửa phòng mở ra, còn tưởng là có ai không cẩn thận xông vào, cho nên tới đây nhìn xem.
Trên mặt sư tỷ đã nổi lên hai án mây hồng, mỗi lần tiếp xúc gần gũi với Đường Phong, nàng đều xấu hổ.
- Mấy ngày qua sư tỷ thế nào?
Đường Phong thò tay vuốt vuốt mái tóc trên trán sư tỷ.
- Khá tốt.
Mạc Lưu Tô cúi đầu, con mắt nhìn chằm chằm mũi chân của mình.
- Đại tỷ và Tiểu Nhã rất nhớ ngươi.
- Ngươi thì sao?
Đường Phong cười ha hả một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.