Chương 2198: Có qua mà không có lại (1)
Duệ Quang
22/01/2023
- Cẩu Tam, con nhà nông gia, thuở nhỏ bất hảo hơn nữa chơi bời lêu lổng. Hắn sáu tuổi trộm dưa, tám tuổi trộm táo, mười ba tuổi vào phòng làm kẻ trộm cầm đao đả thương người, sau khi làm cha mẹ giận chết, đi bốn phía chung quanh làm cướp. Hắn trời sanh tính xảo trá, tâm ngoan thủ lạt, dần dần nổi tiếng ác danh, đã trở thành một cường nhân trong vòng trăm dặm phụ nữ và trẻ em đều biết.
Năm 30 tuổi, Cẩu Tam cường hành bắt đi nữ quyến của người nhà có tiền, rồi ngang ngược giày vò tàn hại, đưa tới binh lính vây tiễu, cuối cùng bị tập nã quy án, lại nhờ vào thủ đoạn của mình mà vượt ngục thoát đi, lại dẫn bọn phỉ giết người bốn phía, phóng hỏa, cướp bóc, không chuyện ác nào mà không làm. Năm năm sau, lần nữa bị đuổi giết. Thời khắc hắn đến bước đường cùng, tự biết nghiệp chướng nặng nề khó thoát khỏi cái chết, bật cười ha hả một tiếng rồi một mình nhảy xuống vách đá.
Vừa nhảy xuống, vốn phải âm dương lưỡng quyết, Cẩu Tam cũng chấp nhận rơi vào luân hồi, chờ đến kiếp sau làm người. Nhưng phát sinh chuyện bất ngờ, hắn bị người ta bắt đi từ trong vân vụ, sắp sửa kết thúc cuộc đời, không ngờ lại thay đổi khác biệt một cách long trời lỡ đất.
Người tốt không có kết quả tốt đẹp, người xấu sống ngàn năm, câu nói này là câu nói mà Cẩu Tam thường dùng. Kết quả là, năm ấy ba mươi lăm tuổi động thân nhảy dựng, càng làm cho hắn tin rằng câu nói này rất đúng.
Cứu tánh mạng của hắn là một lão đầu có tướng mạo gầy gò xấu xí? Không! Đó là một vị ân nhân cứu khổ cứu nạn, một thần tiên sống.
Lật tay thành mây, trở tay thành mưa; lên trời xuống đất, cưỡi gió mà đi; càng có thể nghịch thiên cải mệnh mà không gì làm không được. Dạng người như thế, không phải thần tiên thì là cái gì a?
Lão giả mang Cẩu Tam đi, dẫn tới một nơi mà phàm nhân không hề biết, dùng sức mạnh tẩy mao phạt tủy cho hắn, thoát thai hoán cốt, cũng truyền thụ pháp môn, khiến cho bế quan ngàn năm.
Đột nhiên xuất hiện vị ân nhân này, họ tên là gì, Cẩu Tam không biết, mà cũng không dám hỏi. Nhưng hắn mừng rỡ như điên cũng cảm ân đái đức. Đối phương công bố muốn độ bản thân mình thành tiên, từ nay về sau tiêu diêu trường sinh chỉ chờ rỗi rãnh.
Sau khi Cẩu Tam bế quan ngàn năm lại tới một chỗ bí ẩn thiên ngoại. Chỗ này còn có mấy chục người hán tử cùng tương đương như hắn, đều là cường nhân phàm tục làm ác một phương. Lão giả thi triển đại thần thông, rót tu vi cho các cường nhân.
Sau đó, Cẩu Tam thành một tôi tớ của Cửu Mục Tiên vực, mà vị lão giả kia lại biến mất không thấy đâu nữa, và chúng đồng bạn của hắn liền phụng mệnh hiệu trung với thánh nữ, ngày thường ở ru rú trong nhà. Giờ này Tiên vực loạn động, hắn tất phải phái đi tuần tra bốn phương, vô tình gặp huynh đệ Hướng Thành Tử.
Trong Cửu Mục Tiên vực, ngoại trừ mấy chục người tôi tớ Cẩu Tam ra, cũng không thấy có người khác thường lui tới. Có lẽ là nguyên nhân thân phận thấp hèn, hắn biết quá ít đối với tình hình cụ thể của thánh nữ. . .
Tinh Vân bao phủ xuống tàn thạch một phương, Lâm Nhất hơi khép hai mắt, đứng lặng yên. Dưới bàn tay phải của hắn thì nắm thật chặc nam nhân gầy khô bất tỉnh nhân sự kia. Hoặc là nói, Cẩu Tam.
- Tìm thu dân liều mạng về làm tay sai, quả thật là lộ ra chút tài. Trong đó mỗi người có trung thành hay không còn chưa thể biết được, nhưng mà có thể tùy ý sai khiến cũng như tránh tai mắt của mọi người. Nhưng đám người Cẩu Tam bị cường hành nghịch chuyển phàm thai, chỉ có tu vi, không cảnh giới, cũng không là tiên thể chân chính, cũng không phân biệt gì cùng những thi hài khôi lỗi kia. Cử động lần này thực sự quá ác độc! Mà hình dáng của lão giả kia. . .
Lâm Nhất tìm tòi trong thức hải Cẩu Tam một hồi lâu, đi theo ký ức của đối phương, xem như đã trải qua một lần nhân sinh khác thường. Mà đối với nhận thức của Cửu Mục lại không như ý muốn. Ngoài ra không thấy rõ ràng hình dáng của lão nhân thần bí đó, là Cẩu Tam quên lãng, hay là có kỳ quặc nào khác?
Một đạo thần thức cường đại càn quét tới, thức hải của Cẩu Tam chợt tan rã. Khi ký ức bị phá hủy trong nháy mắt, tuế nguyệt ngàn năm, tinh thải vạn năm, còn sót lại chỉ là trống rỗng. Hắn như người chết hai chân huyền không, thân thể hơi run rẩy.
Cùng lúc đó, sâu trong thức hải còn sót lại của Cẩu Tam mơ hồ nổi lên bóng dáng của một lão giả. . .
Lâm Nhất chưa thấy rõ hình ảnh của lão giả, bỗng nhiên mở hai mắt ra, phất tay ném một cái. Cẩu Tam bay nhanh đi, xuyên thấu Tinh Vân phương xa. Ầm ầm một tiếng nổ tung.
- Đó là một đạo thần thức ấn ký lão giả lưu lại, không chỉ có phong cấm bộ phận ký ức của Cẩu Tam, còn có thể hủy thi diệt tích tại thời điểm mấu chốt.
Lâm Nhất âm thầm lắc đầu, lập tức thần sắc cứng lại, giơ tay lên hư chiêu. Trong ám không sâu kín, một đường hào quang nhỏ yếu đột nhiên đến.
Một chiếc nhẫn, càn khôn giới tử của Cẩu Tam. Trong mười mấy trượng thật ra rất rộng rãi, nhưng lại tỏ ra là học trò nghèo. Vật chứa trong đó chỉ có 7, 8 khối đá năm màu trong sáng, vài món pháp bảo và dược thảo tầm thường, một lọ đan dược chữa thương, còn có 2 ngọc giản cùng với một số tùy thân vụn vặt.
Lâm Nhất thu hồi càn khôn giới, chỉ để lại 2 cái ngọc giản cầm trong tay tra xét. Bên trong một đồ giản không ngờ lại là dư đồ của Cửu Mục Tiên vực. Cái còn lại là một thiên « Khu Tiên thuật ». . .
Bốn phương trở về yên lặng, chỉ còn lại Tinh Vân vẫn lập lòe xa xa, còn có một bóng ngươi lẻ loi đang dạo bước.
« Khu Tiên thuật », mấy thức thủ pháp khẩu quyết đơn giản thôi. Luyện chế di hài tiên nhân làm khôi lỗi, dùng thủ pháp khẩu quyết tăng thêm điều khiển, gọi là « Khu Tiên thuật ». Chỉ tiếc Cẩu Tam không hiểu được phương pháp luyện chế. Phải biết, bản thân mình trong Huyền Băng thiên địa kết giới đó, hãy còn dư lại mười bộ di hài tiên nhân. . .
Sau một lát, Lâm Nhất thu hồi ngọc giản và suy nghĩ rối ren trong lòng, lần nữa lưu ý đến động tĩnh nổi lên bốn phía.
Hướng Thành Tử, Thư Lăng Tử, hai sư huynh đệ không rõ lai lịch ngược lại cũng thú vị. Bọn họ trông cẩn thận chặt chẽ kì thực cử chỉ lỗ mãng; lại thất lễ không theo khuôn phép cũ. Sau khi Lâm mỗ xuất thủ cứu giúp, hai người các ngươi không ngờ lại không chào mà đi, thất lễ không nói, có thiếu ổn thỏa a!
Lâm Nhất bất động thân hình, chậm rãi lăng không bay ngược trở lại, tiếp đó ngưng thần quan sát mảnh đất trống. Chốc lát, huyễn đồng tử trong hai mắt lập lòe, lập tức hắn lại đưa tay tế ra vài đạo pháp quyết.
Năm 30 tuổi, Cẩu Tam cường hành bắt đi nữ quyến của người nhà có tiền, rồi ngang ngược giày vò tàn hại, đưa tới binh lính vây tiễu, cuối cùng bị tập nã quy án, lại nhờ vào thủ đoạn của mình mà vượt ngục thoát đi, lại dẫn bọn phỉ giết người bốn phía, phóng hỏa, cướp bóc, không chuyện ác nào mà không làm. Năm năm sau, lần nữa bị đuổi giết. Thời khắc hắn đến bước đường cùng, tự biết nghiệp chướng nặng nề khó thoát khỏi cái chết, bật cười ha hả một tiếng rồi một mình nhảy xuống vách đá.
Vừa nhảy xuống, vốn phải âm dương lưỡng quyết, Cẩu Tam cũng chấp nhận rơi vào luân hồi, chờ đến kiếp sau làm người. Nhưng phát sinh chuyện bất ngờ, hắn bị người ta bắt đi từ trong vân vụ, sắp sửa kết thúc cuộc đời, không ngờ lại thay đổi khác biệt một cách long trời lỡ đất.
Người tốt không có kết quả tốt đẹp, người xấu sống ngàn năm, câu nói này là câu nói mà Cẩu Tam thường dùng. Kết quả là, năm ấy ba mươi lăm tuổi động thân nhảy dựng, càng làm cho hắn tin rằng câu nói này rất đúng.
Cứu tánh mạng của hắn là một lão đầu có tướng mạo gầy gò xấu xí? Không! Đó là một vị ân nhân cứu khổ cứu nạn, một thần tiên sống.
Lật tay thành mây, trở tay thành mưa; lên trời xuống đất, cưỡi gió mà đi; càng có thể nghịch thiên cải mệnh mà không gì làm không được. Dạng người như thế, không phải thần tiên thì là cái gì a?
Lão giả mang Cẩu Tam đi, dẫn tới một nơi mà phàm nhân không hề biết, dùng sức mạnh tẩy mao phạt tủy cho hắn, thoát thai hoán cốt, cũng truyền thụ pháp môn, khiến cho bế quan ngàn năm.
Đột nhiên xuất hiện vị ân nhân này, họ tên là gì, Cẩu Tam không biết, mà cũng không dám hỏi. Nhưng hắn mừng rỡ như điên cũng cảm ân đái đức. Đối phương công bố muốn độ bản thân mình thành tiên, từ nay về sau tiêu diêu trường sinh chỉ chờ rỗi rãnh.
Sau khi Cẩu Tam bế quan ngàn năm lại tới một chỗ bí ẩn thiên ngoại. Chỗ này còn có mấy chục người hán tử cùng tương đương như hắn, đều là cường nhân phàm tục làm ác một phương. Lão giả thi triển đại thần thông, rót tu vi cho các cường nhân.
Sau đó, Cẩu Tam thành một tôi tớ của Cửu Mục Tiên vực, mà vị lão giả kia lại biến mất không thấy đâu nữa, và chúng đồng bạn của hắn liền phụng mệnh hiệu trung với thánh nữ, ngày thường ở ru rú trong nhà. Giờ này Tiên vực loạn động, hắn tất phải phái đi tuần tra bốn phương, vô tình gặp huynh đệ Hướng Thành Tử.
Trong Cửu Mục Tiên vực, ngoại trừ mấy chục người tôi tớ Cẩu Tam ra, cũng không thấy có người khác thường lui tới. Có lẽ là nguyên nhân thân phận thấp hèn, hắn biết quá ít đối với tình hình cụ thể của thánh nữ. . .
Tinh Vân bao phủ xuống tàn thạch một phương, Lâm Nhất hơi khép hai mắt, đứng lặng yên. Dưới bàn tay phải của hắn thì nắm thật chặc nam nhân gầy khô bất tỉnh nhân sự kia. Hoặc là nói, Cẩu Tam.
- Tìm thu dân liều mạng về làm tay sai, quả thật là lộ ra chút tài. Trong đó mỗi người có trung thành hay không còn chưa thể biết được, nhưng mà có thể tùy ý sai khiến cũng như tránh tai mắt của mọi người. Nhưng đám người Cẩu Tam bị cường hành nghịch chuyển phàm thai, chỉ có tu vi, không cảnh giới, cũng không là tiên thể chân chính, cũng không phân biệt gì cùng những thi hài khôi lỗi kia. Cử động lần này thực sự quá ác độc! Mà hình dáng của lão giả kia. . .
Lâm Nhất tìm tòi trong thức hải Cẩu Tam một hồi lâu, đi theo ký ức của đối phương, xem như đã trải qua một lần nhân sinh khác thường. Mà đối với nhận thức của Cửu Mục lại không như ý muốn. Ngoài ra không thấy rõ ràng hình dáng của lão nhân thần bí đó, là Cẩu Tam quên lãng, hay là có kỳ quặc nào khác?
Một đạo thần thức cường đại càn quét tới, thức hải của Cẩu Tam chợt tan rã. Khi ký ức bị phá hủy trong nháy mắt, tuế nguyệt ngàn năm, tinh thải vạn năm, còn sót lại chỉ là trống rỗng. Hắn như người chết hai chân huyền không, thân thể hơi run rẩy.
Cùng lúc đó, sâu trong thức hải còn sót lại của Cẩu Tam mơ hồ nổi lên bóng dáng của một lão giả. . .
Lâm Nhất chưa thấy rõ hình ảnh của lão giả, bỗng nhiên mở hai mắt ra, phất tay ném một cái. Cẩu Tam bay nhanh đi, xuyên thấu Tinh Vân phương xa. Ầm ầm một tiếng nổ tung.
- Đó là một đạo thần thức ấn ký lão giả lưu lại, không chỉ có phong cấm bộ phận ký ức của Cẩu Tam, còn có thể hủy thi diệt tích tại thời điểm mấu chốt.
Lâm Nhất âm thầm lắc đầu, lập tức thần sắc cứng lại, giơ tay lên hư chiêu. Trong ám không sâu kín, một đường hào quang nhỏ yếu đột nhiên đến.
Một chiếc nhẫn, càn khôn giới tử của Cẩu Tam. Trong mười mấy trượng thật ra rất rộng rãi, nhưng lại tỏ ra là học trò nghèo. Vật chứa trong đó chỉ có 7, 8 khối đá năm màu trong sáng, vài món pháp bảo và dược thảo tầm thường, một lọ đan dược chữa thương, còn có 2 ngọc giản cùng với một số tùy thân vụn vặt.
Lâm Nhất thu hồi càn khôn giới, chỉ để lại 2 cái ngọc giản cầm trong tay tra xét. Bên trong một đồ giản không ngờ lại là dư đồ của Cửu Mục Tiên vực. Cái còn lại là một thiên « Khu Tiên thuật ». . .
Bốn phương trở về yên lặng, chỉ còn lại Tinh Vân vẫn lập lòe xa xa, còn có một bóng ngươi lẻ loi đang dạo bước.
« Khu Tiên thuật », mấy thức thủ pháp khẩu quyết đơn giản thôi. Luyện chế di hài tiên nhân làm khôi lỗi, dùng thủ pháp khẩu quyết tăng thêm điều khiển, gọi là « Khu Tiên thuật ». Chỉ tiếc Cẩu Tam không hiểu được phương pháp luyện chế. Phải biết, bản thân mình trong Huyền Băng thiên địa kết giới đó, hãy còn dư lại mười bộ di hài tiên nhân. . .
Sau một lát, Lâm Nhất thu hồi ngọc giản và suy nghĩ rối ren trong lòng, lần nữa lưu ý đến động tĩnh nổi lên bốn phía.
Hướng Thành Tử, Thư Lăng Tử, hai sư huynh đệ không rõ lai lịch ngược lại cũng thú vị. Bọn họ trông cẩn thận chặt chẽ kì thực cử chỉ lỗ mãng; lại thất lễ không theo khuôn phép cũ. Sau khi Lâm mỗ xuất thủ cứu giúp, hai người các ngươi không ngờ lại không chào mà đi, thất lễ không nói, có thiếu ổn thỏa a!
Lâm Nhất bất động thân hình, chậm rãi lăng không bay ngược trở lại, tiếp đó ngưng thần quan sát mảnh đất trống. Chốc lát, huyễn đồng tử trong hai mắt lập lòe, lập tức hắn lại đưa tay tế ra vài đạo pháp quyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.