Chương 1948: Đạt được mong muốn (1)
Duệ Quang
25/08/2022
Dưới ngọn núi Thiên Ma Kết Giới cao vạn trượng, trong sơn động đã từng giết chết Côn Tà, Lâm Nhất chắp hai tay sau lưng một mình đi vòng vòng. Nơi này cao hơn, trống trải hơn so với lúc trước tới rất nhiều, dấu vết tranh đấu đã không còn sót lại chút gì, chỉ có ánh huỳnh quang mờ tỏ từ trong vách động chậm rãi tản ra, cùng ma khí dày đặc đan xen vào nhau tràn ngập ra xung quanh, làm cho nơi này tĩnh lặng lại có thêm mấy phần thần bí!
Ngoài vạn dặm, hai người kia cuối cùng cũng có dáng vẻ bạn cũ gặp lại, đứng ở cách Huyền Băng nói chuyện tròn ba ngày ba đêm. Trong đó có hồi tưởng lại cảnh thịnh vượng của Tiên Vực năm đó, có Thiên Kiếp hạ xuống bất ngờ, có lúc chém giết thê thảm, có bi tráng thấy chết không sờn, còn có một tia chấp niệm giữ lại cùng chờ mong quay về vinh quang các loại.
Cứ như vậy, Lâm Nhất lại ở trong sơn động đi qua đi lại ba ngày ba đêm. Giống như lão Long suy đoán, hắn sẽ không bỏ qua mỗi lời hai người nói. Coi như một người đi đường dự thính rất nhiều chuyện cũ, có thể thản nhiên so với trực tiếp đối mặt rất nhiều. Tuy nhiên, đối phương vô tình hay cố ý nói tất cả, khiến hắn có chút bất ngờ, còn có chút bất đắc dĩ.
Tiên Vực viễn cổ vạn vật siêu nhiên, có bảy tầng Tiên cảnh tự thành càn khôn. Trong đó Huyền Thiên, Huyền Chân, Huyền Thần tượng trưng cho cảnh giới nhập thánh không tầm thường; Hạo Thiên có ý nghĩa là thiên đạo tồn tại; Tử vi chung quy nắm giữ tinh vực mênh mông và vạn sự vạn vật; Câu Trần tự có rất nhiều diễn biến của thiên, địa, người; Hậu Thổ chịu lực của âm dương sinh thọt và sơn hà luân chuyển...
Trong Tiên Vực, có cường giả tu vi Động Thiên hậu kỳ có thể xưng là Tiên Đế. Mà năm đó Long phạm Tiên Đế, chính là người phát triển Tiên Vực, cũng là Chí Tôn duy nhất của Tiên Vực. Dưới Tiên Đế có ba đại Thánh Giả, bốn Tượng Vương Tôn cùng bốn đại Tiên Tôn, vẫn có tiên nhân tu vi hơn ngàn vạn.
Bốn Tượng Vương Tôn trấn giữ bốn phía của Tiên Vực, phân ra thành Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước. Trong đó Thanh Long có tổng cộng chín huynh đệ, sau khi diễn sinh lại lấy lão Long dẫn đầu chín tộc Thần Long, là công thần khai thiên thất lập địa, còn là phụ tá đắc lực của Tiên Đế, có thể nói địa vị hơn người, uy thế không tầm thường. Tuy nhiên, trong trận Thiên Kiếp, Bạch Hổ liên thủ với ba nhà khác trở thành Yêu tộc, khiến cho hỗn loạn lại hồi sinh, cuối cùng kết quả có thể tưởng tượng được...
Bốn đại Tiên Tôn chia ra làm Bình Dịch, Ngô Dung, Hạo Độ cùng Ngọc Thắng. Tính tình bốn người đặc biệt khác xa, số phận mỗi người cũng không giống nhau...
Cái gọi là ba Thánh Giả, lão Long cùng Ngô Dung chỉ nhắc tới Tử Tang cùng Côn Tà, về phần một người khác, cùng với nguyên nhân cuối cùng liên quan tới chuyện Tiên Vực tan vỡ, tất cả đều không nói tỉ mỉ. Hai người không thể xoay chuyện được tai kiếp này, đều quy tội cho Yêu tộc lâm trận phản chiến cùng đối thủ mạnh mẽ, thật sự như vậy sao? Lâm Nhất vừa vặn muốn biết rõ về điều này, nhưng cuối cùng vẫn không có thu hoạch được gì...
Ba ngày sau, hai người kia tự cho rằng đã nói đủ rồi trong lòng hai người hiểu không nói ra, tiếp theo cảm thán vận số khó lường, cũng mặc sức tưởng tượng và chờ mong về tương lai Tiên Vực...
Cùng lúc đó, Lâm Nhất dừng bước. Sống mấy trăm năm, chỉ muốn chạy ra một con đường dành riêng cho mình. Nếu không tin kiếp sau, cần gì thay đổi cái gọi là số phận! Hắn lặng lẽ suy nghĩ lại giơ tay lên lấy ra cấm pháp ngăn cản sơn động. Chỗ ma khí bị loại bỏ sạch sẽ. Sau đó, hắn không nhanh không chậm bày ra chín trận pháp ở xung quanh.
Chỉ đợi chín đạo trận pháp trước sau đầu đuôi tiếp xúc với nhau nối thành một mảnh, kiểm tra không có sai lầm, Lâm Nhất vung tay áo lên, từng lớp Tiên Tinh lập tức được đặt trên đó, mỗi chỗ lập tức có ánh sáng lóa mắt phóng lên cao một thước. Hắn đi tới giữa, không quên mang theo bồ đoàn Bách Thảo lót ở dưới thân, lúc này mới thản nhiên ngồi xếp bằng. Khi nhập định, hắn vẫn nhịn không được thở hắt ra một hơi.
Lão Long cùng Ngô Dung đều không biết Cửu Mục Thánh Nữ là ai. Tuy nhiên, trong lòng mỗi người vẫn đầy chí khí đầy hào hùng không thay đổi. Giống như chuyện báo thù rửa hận ở trong tầm tay, xây dựng lại Tiên Vực cũng dễ dàng như trở bàn tay. Đây chính là hai nhân vật thành tinh từ lâu, tuyệt đối sẽ không chắc chắn như vậy. Lẽ nào chỉ muốn cho người bên cạnh nghe cho vui vẻ, sau đó cùng cùng nhau vung tay hô to? Quá coi thường Lâm mỗ rồi...
Ngoài ra, Hạo Độ là một trong bốn đại Tiên Tôn năm đó vẫn còn sống, đủ để chứng tỏ người Tiên Vực viễn cổ vẫn chưa chết hết, chẳng qua ẩn nấp ở góc nào đó trong tinh không mà thôi. Hoặc bọn họ có mưu đồ, cũng không biết chừng. Mà lão Long cùng Ngô Dung vừa muốn ngóc đầu trở lại, sao không liên lạc với những người cũ để tăng thêm giúp đỡ? Là bọn họ xem thường hay có duyên cớ khác?
Đối địch cần biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng. Hai người kia chưa từng nhắc tới đối thủ thật sự năm đó, chẳng lẽ thật sự giống như người mù đi đường, không rõ phương hướng? Mặc dù đã mấy chục vạn năm trôi qua, ai dám nói kẻ địch mạnh đó đã theo Tiên Vực viễn cổ biến mất? Nếu thật sự là vậy, Cửu Mục Tiên Vực cùng với Thánh Nữ lại tới từ đâu...
Nếu phải có hành động, khi triệu tập tất cả có thể dùng lực tới giúp đỡ thiên đạo, có thể chấn chỉnh lại trật tự. Mà cần phải loại bỏ kẻ cầm đầu gây họa năm đó, nếu không hậu hoạn vô cùng...
Trong lúc vô tình, trong lòng của Lâm Nhất bỗng nhiên sinh ra một oán khí, nóng lòng muốn phát tiết ra. Hắn thật muốn vung nắm đấm thép, đánh nát sương mù dày đặc cùng lo lắng đang quấn lấy không đi, đánh ra trời đất sáng sủa. Không phải như vậy thì không thể ung dung, không phải như vậy khó tìm được tự tại!
Chừng hơn mười trượng, trong đống Tiên Tinh chất cao hơn thước đầy chói mắt, Lâm Nhất ngồi xếp bằng, lông mày rậm dựng ngược, tay áo và mái tóc để xõa không gió tự bay, uy thế cuồng ngạo lại lẫm liệt chậm rãi tản ra, rõ ràng là chúa tể một phương thiên địa. Tuy nhiên sau một lát, khí cơ hòa lẫn với sự yên tĩnh tràn ngập trong đầu, khiến hắn từ trong lo lắng đúng lúc tỉnh dậy. Hắn chậm rãi mở hai mắt ra, thần thức lập tức vượt qua cấm pháp đi ra xa.
Ngoài vạn dặm, lão Long cùng Ngô Dung nói chuyện mộc lúc, có thể đã đạt được mong muốn. Bây giờ, một người trở lại ngủ tiếp, một người khác đang nghĩ cách phá giải Huyền Băng.
Lâm Nhất thu hồi thần thức, khóe miệng hơi nhếch lên. Hai bên quen biết mấy trăm năm, lão Long ngươi thật đúng là hiểu rõ ta như lòng bàn tay.
Ngoài vạn dặm, hai người kia cuối cùng cũng có dáng vẻ bạn cũ gặp lại, đứng ở cách Huyền Băng nói chuyện tròn ba ngày ba đêm. Trong đó có hồi tưởng lại cảnh thịnh vượng của Tiên Vực năm đó, có Thiên Kiếp hạ xuống bất ngờ, có lúc chém giết thê thảm, có bi tráng thấy chết không sờn, còn có một tia chấp niệm giữ lại cùng chờ mong quay về vinh quang các loại.
Cứ như vậy, Lâm Nhất lại ở trong sơn động đi qua đi lại ba ngày ba đêm. Giống như lão Long suy đoán, hắn sẽ không bỏ qua mỗi lời hai người nói. Coi như một người đi đường dự thính rất nhiều chuyện cũ, có thể thản nhiên so với trực tiếp đối mặt rất nhiều. Tuy nhiên, đối phương vô tình hay cố ý nói tất cả, khiến hắn có chút bất ngờ, còn có chút bất đắc dĩ.
Tiên Vực viễn cổ vạn vật siêu nhiên, có bảy tầng Tiên cảnh tự thành càn khôn. Trong đó Huyền Thiên, Huyền Chân, Huyền Thần tượng trưng cho cảnh giới nhập thánh không tầm thường; Hạo Thiên có ý nghĩa là thiên đạo tồn tại; Tử vi chung quy nắm giữ tinh vực mênh mông và vạn sự vạn vật; Câu Trần tự có rất nhiều diễn biến của thiên, địa, người; Hậu Thổ chịu lực của âm dương sinh thọt và sơn hà luân chuyển...
Trong Tiên Vực, có cường giả tu vi Động Thiên hậu kỳ có thể xưng là Tiên Đế. Mà năm đó Long phạm Tiên Đế, chính là người phát triển Tiên Vực, cũng là Chí Tôn duy nhất của Tiên Vực. Dưới Tiên Đế có ba đại Thánh Giả, bốn Tượng Vương Tôn cùng bốn đại Tiên Tôn, vẫn có tiên nhân tu vi hơn ngàn vạn.
Bốn Tượng Vương Tôn trấn giữ bốn phía của Tiên Vực, phân ra thành Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước. Trong đó Thanh Long có tổng cộng chín huynh đệ, sau khi diễn sinh lại lấy lão Long dẫn đầu chín tộc Thần Long, là công thần khai thiên thất lập địa, còn là phụ tá đắc lực của Tiên Đế, có thể nói địa vị hơn người, uy thế không tầm thường. Tuy nhiên, trong trận Thiên Kiếp, Bạch Hổ liên thủ với ba nhà khác trở thành Yêu tộc, khiến cho hỗn loạn lại hồi sinh, cuối cùng kết quả có thể tưởng tượng được...
Bốn đại Tiên Tôn chia ra làm Bình Dịch, Ngô Dung, Hạo Độ cùng Ngọc Thắng. Tính tình bốn người đặc biệt khác xa, số phận mỗi người cũng không giống nhau...
Cái gọi là ba Thánh Giả, lão Long cùng Ngô Dung chỉ nhắc tới Tử Tang cùng Côn Tà, về phần một người khác, cùng với nguyên nhân cuối cùng liên quan tới chuyện Tiên Vực tan vỡ, tất cả đều không nói tỉ mỉ. Hai người không thể xoay chuyện được tai kiếp này, đều quy tội cho Yêu tộc lâm trận phản chiến cùng đối thủ mạnh mẽ, thật sự như vậy sao? Lâm Nhất vừa vặn muốn biết rõ về điều này, nhưng cuối cùng vẫn không có thu hoạch được gì...
Ba ngày sau, hai người kia tự cho rằng đã nói đủ rồi trong lòng hai người hiểu không nói ra, tiếp theo cảm thán vận số khó lường, cũng mặc sức tưởng tượng và chờ mong về tương lai Tiên Vực...
Cùng lúc đó, Lâm Nhất dừng bước. Sống mấy trăm năm, chỉ muốn chạy ra một con đường dành riêng cho mình. Nếu không tin kiếp sau, cần gì thay đổi cái gọi là số phận! Hắn lặng lẽ suy nghĩ lại giơ tay lên lấy ra cấm pháp ngăn cản sơn động. Chỗ ma khí bị loại bỏ sạch sẽ. Sau đó, hắn không nhanh không chậm bày ra chín trận pháp ở xung quanh.
Chỉ đợi chín đạo trận pháp trước sau đầu đuôi tiếp xúc với nhau nối thành một mảnh, kiểm tra không có sai lầm, Lâm Nhất vung tay áo lên, từng lớp Tiên Tinh lập tức được đặt trên đó, mỗi chỗ lập tức có ánh sáng lóa mắt phóng lên cao một thước. Hắn đi tới giữa, không quên mang theo bồ đoàn Bách Thảo lót ở dưới thân, lúc này mới thản nhiên ngồi xếp bằng. Khi nhập định, hắn vẫn nhịn không được thở hắt ra một hơi.
Lão Long cùng Ngô Dung đều không biết Cửu Mục Thánh Nữ là ai. Tuy nhiên, trong lòng mỗi người vẫn đầy chí khí đầy hào hùng không thay đổi. Giống như chuyện báo thù rửa hận ở trong tầm tay, xây dựng lại Tiên Vực cũng dễ dàng như trở bàn tay. Đây chính là hai nhân vật thành tinh từ lâu, tuyệt đối sẽ không chắc chắn như vậy. Lẽ nào chỉ muốn cho người bên cạnh nghe cho vui vẻ, sau đó cùng cùng nhau vung tay hô to? Quá coi thường Lâm mỗ rồi...
Ngoài ra, Hạo Độ là một trong bốn đại Tiên Tôn năm đó vẫn còn sống, đủ để chứng tỏ người Tiên Vực viễn cổ vẫn chưa chết hết, chẳng qua ẩn nấp ở góc nào đó trong tinh không mà thôi. Hoặc bọn họ có mưu đồ, cũng không biết chừng. Mà lão Long cùng Ngô Dung vừa muốn ngóc đầu trở lại, sao không liên lạc với những người cũ để tăng thêm giúp đỡ? Là bọn họ xem thường hay có duyên cớ khác?
Đối địch cần biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng. Hai người kia chưa từng nhắc tới đối thủ thật sự năm đó, chẳng lẽ thật sự giống như người mù đi đường, không rõ phương hướng? Mặc dù đã mấy chục vạn năm trôi qua, ai dám nói kẻ địch mạnh đó đã theo Tiên Vực viễn cổ biến mất? Nếu thật sự là vậy, Cửu Mục Tiên Vực cùng với Thánh Nữ lại tới từ đâu...
Nếu phải có hành động, khi triệu tập tất cả có thể dùng lực tới giúp đỡ thiên đạo, có thể chấn chỉnh lại trật tự. Mà cần phải loại bỏ kẻ cầm đầu gây họa năm đó, nếu không hậu hoạn vô cùng...
Trong lúc vô tình, trong lòng của Lâm Nhất bỗng nhiên sinh ra một oán khí, nóng lòng muốn phát tiết ra. Hắn thật muốn vung nắm đấm thép, đánh nát sương mù dày đặc cùng lo lắng đang quấn lấy không đi, đánh ra trời đất sáng sủa. Không phải như vậy thì không thể ung dung, không phải như vậy khó tìm được tự tại!
Chừng hơn mười trượng, trong đống Tiên Tinh chất cao hơn thước đầy chói mắt, Lâm Nhất ngồi xếp bằng, lông mày rậm dựng ngược, tay áo và mái tóc để xõa không gió tự bay, uy thế cuồng ngạo lại lẫm liệt chậm rãi tản ra, rõ ràng là chúa tể một phương thiên địa. Tuy nhiên sau một lát, khí cơ hòa lẫn với sự yên tĩnh tràn ngập trong đầu, khiến hắn từ trong lo lắng đúng lúc tỉnh dậy. Hắn chậm rãi mở hai mắt ra, thần thức lập tức vượt qua cấm pháp đi ra xa.
Ngoài vạn dặm, lão Long cùng Ngô Dung nói chuyện mộc lúc, có thể đã đạt được mong muốn. Bây giờ, một người trở lại ngủ tiếp, một người khác đang nghĩ cách phá giải Huyền Băng.
Lâm Nhất thu hồi thần thức, khóe miệng hơi nhếch lên. Hai bên quen biết mấy trăm năm, lão Long ngươi thật đúng là hiểu rõ ta như lòng bàn tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.