Chương 65: Giết người cứu người (1)
Duệ Quang
21/10/2020
Vừa mới rồi, cương đao bay tán loạn, máu tươi văng ra khắp nơi làm cho Cừu Quý từng trận hoa cả mắt, bắp chân run rẩy, muốn chạy cũng không chạy nổi. Nhưng trong nháy mắt, ba tổ tông này lại không chế đối phương.
Cừu Quý vừa bình tĩnh đã cân nhắc một lát nữa có thể được chia bao nhiêu lợi ích, bên tai đột nhiên truyền tới một giọng nói khiến cho người ta khiếp sợ, làm hắn đặt mông ngồi dưới đất.
Trên đường chẳng biết đã xuất hiện một thiếu niên từ lúc nào. Người này khoảng mười sáu mười bảy, áo choàng xám cũ mặc trên người, bên thắt lưng đeo một bình hồ lô rượu kỳ quái. Tóc được buộc sau đầu, trên gương mặt có phần sáng sủa lại tuấn tú, toàn thân lộ ra sự hào hiệp cùng phiêu dật, hoặc nói là còn có chút lười nhác cùng tùy ý.
Mắt thấy con dê béo sắp vào miệng, nửa đường lại nhảy ra một thiếu niên. Mà thiếu niên này nhìn thấy cảnh đẫm máu cũng không hề sợ hãi, không đơn giản là người qua đường bình thường được. Ba người Trịnh Đại không khỏi ngơ ngác nhìn nhau.
- Mẹ nó, ngươi đi đường của ngươi, đừng cản chuyện tốt của gia gia, nếu không gia sẽ một đao đánh chết ngươi!
Trịnh Đại trừng mắt trâu, vung cương đao lên mắng.
- Ngươi vừa muốn giết chết ta, vì sao ta lại không thể giết ngươi!
Thiếu niên thuận miệng đáp.
Thiếu niên nhìn thấy Cừu Quý ngồi dưới đất thì đi thẳng tới. Hắn nhìn ba người thiếu chưởng quỹ, ánh mắt thoáng dừng lại trên người tiểu nhị rồi lại liếc mắt thiếu chưởng quỹ trên mặt đất. Khi nhìn thấy phụ nhân bị cương đao của Hầu tử gác trên gáy và đứa trẻ trong lòng, chân mày của thiếu niên dựng ngược, trên mặt hiện ra vẻ giận dữ.
Trịnh Đại thấy thiếu niên căn bản không để ý tới lời của mình nói thì trong lòng giận dữ. Vốn định tha cho ngươi một mạng, xem ra ngươi chê mạng của mình quá dài, vậy gia gia sẽ một đao chém ngươi. Cương đao trong tay gã còn chưa vung lên đã bắt gặp được ánh mắt lạnh như băng của thiếu niên, trong lòng không khỏi run sợ, trên tay cũng do dự.
Thiếu niên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trịnh Đại, ánh mắt lạnh lùng.
- Ngươi không phải nói muốn giết chết ta sao? Ngươi không dám à?
Giọng điệu của thiếu niên có chút trào phúng. Hắn tiếp tục bước đi về phía Trịnh Đại.
- Muốn chết thì gia gia ta lại thành toàn cho ngươi!
Vẻ mặt Trịnh Đại hung ác, chợt nhảy lên, đao xé gió chém về phía đầu của thiếu niên. Đối phương lại không tránh không né, dừng bước.
Thiếu chưởng quỹ vốn thấy có người gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ thì vui mừng, nhưng không ngờ là một thiếu niên nên trong lòng chán nản. Bây giờ thấy cương đao tới trước mặt mà người này lại không biết tránh né, hắn không nhịn được than thở, chẳng khác nào đưa oan thêm một mạng mà thôi!
Tiểu nhị A Quý nhìn thấy thiếu niên thì vẻ mặt lộ ra chút kinh ngạc. Chỉ là cậu ta thấy sơn tặc quá hung hăng nên cũng thầm hô không tốt.
Trong lúc đám người thiếu chưởng quỹ cho rằng thiếu niên này gần mất mạng, lại thấy hắn không biên sắc, chân còn bước tới. Không ngờ cương đao của Trịnh Đại đã đổi chủ.
Cũng không biết thiếu niên làm thế nào, cổ tay hắn thoáng động, cương đao trong tay đã uốn cong. Chỉ thấy có ánh sáng màu bạc hiện lên, một chùm mưa máu bắn ra.
Trịnh Đại đang ở giữa không trung không kịp ứng biến, bị chém làm hai mảnh.
Thế đao cực nhanh làm cho Trịnh Đại không phát ra được tiếng nào, theo máu bắn ra, hai đoạn thi thể đã rơi xuống.
Trong đường núi có hai màu đỏ trắng lẫn lộn, khiến đám người ở đó đều khiếp sợ tới ngây ra.
- Ngươi... Ngươi đừng tới đây, nếu không ta giết nàng!
Một tiếng như quỷ kêu vang lên, đôi mắt dâm tà của Hầu tử đã biến thành khiếp sợ đến mức chỉ còn lại tròng trắng, cương đao trong tay y gác ở trên cổ của phụ nhân, khàn giọng hét lên. Ngay cả tên Đại Nhãn cũng hoang mang không hiểu, toàn thân đang u ám đã sớm hóa thành run rẩy kinh hồn, cầm cương đao dựa sát vào người Hầu tử, không biết phải làm sao.
Hai người thấy thiếu niên tay không tấc sắc lại cướp đao một đao chém Trịnh Đại, mới biết thiếu niên có võ công lợi hại. Nếu lúc này chạy trốn thì chưa chắc có thể thành công. Dùng phụ nhân cùng trẻ con này làm con tin, có lẽ còn có thể đổi lấy cơ hội xoay chuyên tình thế.
Giặc cướp thích đánh cược, tuy nhiên tiền đánh cược đương nhiên chính là tính mạng của mình!
Thiếu niên liếc nhìn máu đỏ bắn loạn trên mặt đất, vẻ thâm trầm trên mặt dường như dịu xuống. Hắn nhìn về phía hai người Hầu tử, vẻ mặt nhanh chóng lạnh lùng trở lại.
- Hừ! Người giết người cướp tiền, chết! Người cướp bóc phụ nữ và trẻ em, càng phải chết!
Thiếu niên hừ lạnh một tiếng và nhanh chóng giơ tay trái lên, ngón tay khẽ búng một cái, một luồng chỉ phong phá không rời đi.
- Xuy!
- Leng keng!
Cương đao của Hầu tử bị đập bắn về phía không trung, bản thân y đứng ngẩn ngơ bất động, trong mắt vô cùng ngạc nhiên. Đại Nhãn ngẩn ra rồi chợt vung cương đao lại chém về phía phụ nhân.
Phụ nhân đã mất hồn mất vía từ lâu, chỉ lo ôm chặt còn vào trong lòng, giơ cổ chờ chết.
Tiểu nhị A Quý kinh ngạc, lại không kịp cứu, trên mặt lộ vẻ chờ mong.
Khóe mắt thiếu chưởng quỹ như muốn nứt ra, bi thương kêu lên một tiếng thảm thiết, định liều mình nhào tới.
- Ngươi dám!
Thiếu niên thấy kẻ cướp ác độc như vậy thì hai hàng lông mày dựng ngược, hét lớn một tiếng, cơ thể đột ngột từ mặt đất lao lên.
Đại Nhãn giống như bị sét đánh, ngây người tại chỗ. Lập tức có một bóng người nhào tới.
Bất chợt, một cái đầu bay về phía giữa không trung, cơ thể còn lại vẫn đứng thẳng, một dòng máu đen phun lên cao.
Chỉ trong nháy mắt, thiếu niên đã đến bên cạnh phụ nhân, theo tay vung lên, thi thể mang theo máu bay về phía ven đường.
Bạn đồng hành chết thảm khiến Hầu tử khiếp sợ hét thảm một tiếng:
- Nương à!
Y bỏ lại cương đao quay đầu bỏ chạy chưa được hai trượng đã bị một thanh cương đao xuyên qua cơ thể. Y lảo đảo bước hai bước rồi cắm đầu ngã xuống, cũng không thấy động đậy nữa.
Liên tục gặp biến hóa khiến người phụ nữ trợn trừng mắt, không ngờ đã ngất đi. Thiếu niên tiện tay kéo nhẹ, đỡ nàng ngồi vững rồi, thuận lợi đón lấy trẻ con.
Trẻ con đã nín khóc, đang tò mò mở to đôi mắt đen như mực nhìn.
Sự lạnh lẽo giống như thủy triều rút xuống, thiếu niên mỉm cười, trong mắt đầy vẻ dịu dàng ấm áp!
Nhiều biến cố như vậy lại diễn ra trong chớp mắt, tình cảnh sống chết xoay chuyển chỉ bởi một ý niệm.
- Phu nhân!
Thiếu chưởng quỹ toàn thân đều máu, được A Quý đỡ đi tới trước mặt thiếu niên.
Cừu Quý vừa bình tĩnh đã cân nhắc một lát nữa có thể được chia bao nhiêu lợi ích, bên tai đột nhiên truyền tới một giọng nói khiến cho người ta khiếp sợ, làm hắn đặt mông ngồi dưới đất.
Trên đường chẳng biết đã xuất hiện một thiếu niên từ lúc nào. Người này khoảng mười sáu mười bảy, áo choàng xám cũ mặc trên người, bên thắt lưng đeo một bình hồ lô rượu kỳ quái. Tóc được buộc sau đầu, trên gương mặt có phần sáng sủa lại tuấn tú, toàn thân lộ ra sự hào hiệp cùng phiêu dật, hoặc nói là còn có chút lười nhác cùng tùy ý.
Mắt thấy con dê béo sắp vào miệng, nửa đường lại nhảy ra một thiếu niên. Mà thiếu niên này nhìn thấy cảnh đẫm máu cũng không hề sợ hãi, không đơn giản là người qua đường bình thường được. Ba người Trịnh Đại không khỏi ngơ ngác nhìn nhau.
- Mẹ nó, ngươi đi đường của ngươi, đừng cản chuyện tốt của gia gia, nếu không gia sẽ một đao đánh chết ngươi!
Trịnh Đại trừng mắt trâu, vung cương đao lên mắng.
- Ngươi vừa muốn giết chết ta, vì sao ta lại không thể giết ngươi!
Thiếu niên thuận miệng đáp.
Thiếu niên nhìn thấy Cừu Quý ngồi dưới đất thì đi thẳng tới. Hắn nhìn ba người thiếu chưởng quỹ, ánh mắt thoáng dừng lại trên người tiểu nhị rồi lại liếc mắt thiếu chưởng quỹ trên mặt đất. Khi nhìn thấy phụ nhân bị cương đao của Hầu tử gác trên gáy và đứa trẻ trong lòng, chân mày của thiếu niên dựng ngược, trên mặt hiện ra vẻ giận dữ.
Trịnh Đại thấy thiếu niên căn bản không để ý tới lời của mình nói thì trong lòng giận dữ. Vốn định tha cho ngươi một mạng, xem ra ngươi chê mạng của mình quá dài, vậy gia gia sẽ một đao chém ngươi. Cương đao trong tay gã còn chưa vung lên đã bắt gặp được ánh mắt lạnh như băng của thiếu niên, trong lòng không khỏi run sợ, trên tay cũng do dự.
Thiếu niên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trịnh Đại, ánh mắt lạnh lùng.
- Ngươi không phải nói muốn giết chết ta sao? Ngươi không dám à?
Giọng điệu của thiếu niên có chút trào phúng. Hắn tiếp tục bước đi về phía Trịnh Đại.
- Muốn chết thì gia gia ta lại thành toàn cho ngươi!
Vẻ mặt Trịnh Đại hung ác, chợt nhảy lên, đao xé gió chém về phía đầu của thiếu niên. Đối phương lại không tránh không né, dừng bước.
Thiếu chưởng quỹ vốn thấy có người gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ thì vui mừng, nhưng không ngờ là một thiếu niên nên trong lòng chán nản. Bây giờ thấy cương đao tới trước mặt mà người này lại không biết tránh né, hắn không nhịn được than thở, chẳng khác nào đưa oan thêm một mạng mà thôi!
Tiểu nhị A Quý nhìn thấy thiếu niên thì vẻ mặt lộ ra chút kinh ngạc. Chỉ là cậu ta thấy sơn tặc quá hung hăng nên cũng thầm hô không tốt.
Trong lúc đám người thiếu chưởng quỹ cho rằng thiếu niên này gần mất mạng, lại thấy hắn không biên sắc, chân còn bước tới. Không ngờ cương đao của Trịnh Đại đã đổi chủ.
Cũng không biết thiếu niên làm thế nào, cổ tay hắn thoáng động, cương đao trong tay đã uốn cong. Chỉ thấy có ánh sáng màu bạc hiện lên, một chùm mưa máu bắn ra.
Trịnh Đại đang ở giữa không trung không kịp ứng biến, bị chém làm hai mảnh.
Thế đao cực nhanh làm cho Trịnh Đại không phát ra được tiếng nào, theo máu bắn ra, hai đoạn thi thể đã rơi xuống.
Trong đường núi có hai màu đỏ trắng lẫn lộn, khiến đám người ở đó đều khiếp sợ tới ngây ra.
- Ngươi... Ngươi đừng tới đây, nếu không ta giết nàng!
Một tiếng như quỷ kêu vang lên, đôi mắt dâm tà của Hầu tử đã biến thành khiếp sợ đến mức chỉ còn lại tròng trắng, cương đao trong tay y gác ở trên cổ của phụ nhân, khàn giọng hét lên. Ngay cả tên Đại Nhãn cũng hoang mang không hiểu, toàn thân đang u ám đã sớm hóa thành run rẩy kinh hồn, cầm cương đao dựa sát vào người Hầu tử, không biết phải làm sao.
Hai người thấy thiếu niên tay không tấc sắc lại cướp đao một đao chém Trịnh Đại, mới biết thiếu niên có võ công lợi hại. Nếu lúc này chạy trốn thì chưa chắc có thể thành công. Dùng phụ nhân cùng trẻ con này làm con tin, có lẽ còn có thể đổi lấy cơ hội xoay chuyên tình thế.
Giặc cướp thích đánh cược, tuy nhiên tiền đánh cược đương nhiên chính là tính mạng của mình!
Thiếu niên liếc nhìn máu đỏ bắn loạn trên mặt đất, vẻ thâm trầm trên mặt dường như dịu xuống. Hắn nhìn về phía hai người Hầu tử, vẻ mặt nhanh chóng lạnh lùng trở lại.
- Hừ! Người giết người cướp tiền, chết! Người cướp bóc phụ nữ và trẻ em, càng phải chết!
Thiếu niên hừ lạnh một tiếng và nhanh chóng giơ tay trái lên, ngón tay khẽ búng một cái, một luồng chỉ phong phá không rời đi.
- Xuy!
- Leng keng!
Cương đao của Hầu tử bị đập bắn về phía không trung, bản thân y đứng ngẩn ngơ bất động, trong mắt vô cùng ngạc nhiên. Đại Nhãn ngẩn ra rồi chợt vung cương đao lại chém về phía phụ nhân.
Phụ nhân đã mất hồn mất vía từ lâu, chỉ lo ôm chặt còn vào trong lòng, giơ cổ chờ chết.
Tiểu nhị A Quý kinh ngạc, lại không kịp cứu, trên mặt lộ vẻ chờ mong.
Khóe mắt thiếu chưởng quỹ như muốn nứt ra, bi thương kêu lên một tiếng thảm thiết, định liều mình nhào tới.
- Ngươi dám!
Thiếu niên thấy kẻ cướp ác độc như vậy thì hai hàng lông mày dựng ngược, hét lớn một tiếng, cơ thể đột ngột từ mặt đất lao lên.
Đại Nhãn giống như bị sét đánh, ngây người tại chỗ. Lập tức có một bóng người nhào tới.
Bất chợt, một cái đầu bay về phía giữa không trung, cơ thể còn lại vẫn đứng thẳng, một dòng máu đen phun lên cao.
Chỉ trong nháy mắt, thiếu niên đã đến bên cạnh phụ nhân, theo tay vung lên, thi thể mang theo máu bay về phía ven đường.
Bạn đồng hành chết thảm khiến Hầu tử khiếp sợ hét thảm một tiếng:
- Nương à!
Y bỏ lại cương đao quay đầu bỏ chạy chưa được hai trượng đã bị một thanh cương đao xuyên qua cơ thể. Y lảo đảo bước hai bước rồi cắm đầu ngã xuống, cũng không thấy động đậy nữa.
Liên tục gặp biến hóa khiến người phụ nữ trợn trừng mắt, không ngờ đã ngất đi. Thiếu niên tiện tay kéo nhẹ, đỡ nàng ngồi vững rồi, thuận lợi đón lấy trẻ con.
Trẻ con đã nín khóc, đang tò mò mở to đôi mắt đen như mực nhìn.
Sự lạnh lẽo giống như thủy triều rút xuống, thiếu niên mỉm cười, trong mắt đầy vẻ dịu dàng ấm áp!
Nhiều biến cố như vậy lại diễn ra trong chớp mắt, tình cảnh sống chết xoay chuyển chỉ bởi một ý niệm.
- Phu nhân!
Thiếu chưởng quỹ toàn thân đều máu, được A Quý đỡ đi tới trước mặt thiếu niên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.