Vô Tiên

Chương 2250: Thần thông là gì (1)

Duệ Quang

22/01/2023

Thời khắc Cửu Huyền tế ra phân thân, Lâm Nhất bị ép buộc phải triệu hồi Ma Tôn. Mạnh yếu đã thấy rõ sự khác biệt lẫn nhau, cao thấp lập hiện! May mà bảy vị Động Thiên sơ kỳ khôi lỗi không chết thì bị thương, nhiều người bên ta lộ thế dừng, nhân cơ hội đánh lén uy không thể đỡ!

Nhưng cao thủ chân chính không dùng nhân số tranh chấp với nhau. Nhất là vị Cửu Huyền trước mặt đây, một người đủ để thay đổi Càn Khôn!

Lâm Nhất Ma Tôn Hợp Thể trong nháy mắt, quanh thân uy thế mạnh thăng tới Tiên Quân hậu kỳ viên mãn.

Cửu Huyền đã nhào tới ngoài mấy trăm trượng với thế cực nhanh, khiến cho cả nhân ảnh đều hư huyễn vặn vẹo. Hai hay huy động đột nhiên lớn lên, ma trảo như quỷ dị, tiếp đó nổ tung trên không trung, lập tức hóa thành vô số phù văn chớp động gào thét tới. Sát khí ác liệt cùng tràn ngập hoành cuốn, một phương thiên địa lập tức lâm vào trong âm hàn không hiểu.

Lâm Nhất muốn tránh cũng không được, cũng không thể tránh, giơ tay lên lăng không nhất chỉ. Hơn hai ngàn đạo pháp quyết chợt kết ấn, một đạo huyết quang to lớn bỗng nhiên xuất, mang theo tu vi và pháp lực mạnh nhất của hắn. Rắc… một tiếng, hung hăng bổ tới trước.

- Oành...

Giống như thiên địa đụng nhau, một tiếng nổ đinh tai nhức óc nổ tung. Khoảng khắc ấy, quang mang lóe lên một cái giữa không trung, khí cơ bạo ngược cuồn cuộn tám phương dẫn tới cuồng phong, Lâm Nhất bay lộn ngược trở lại tựa như lá rụng vậy, bay ra xa tới nghìn trượng, vẫn khó có thể kềm chế mà nhào lộn không thôi. Trên trời xuất hiện bóng dáng của một hán tử tráng kiện xách theo thiết bổng từ trên trời giáng xuống, đưa tay liền muốn tương trợ. Lại có hai đạo Thanh Phong lang ảnh bay tới, hiển nhiên là muốn sóng vai ngăn địch. Xa xa mọi người chém giết đều quay đầu nhìn xung quanh, có người kinh hô sư phụ, còn có Thanh Long làm bộ muốn lao vào...

Nhưng chỉ trong một cơn thở dốc, Lâm Nhất đã dùng sức mạnh dừng lại xu hướng suy tàn. Thời khắc hắn đặt chân chưa ổn, phun một ngụm nhiệt huyết ra ngoài. Chưa kịp lấy hơi, lại giơ tay lên vung lên, quay sang Hổ đầu và huynh đệ Thiên Lang đang tới gần, giận dữ hét:

- Mau tránh ra cho ta...

Tóc hắn bay rối tung mà thần sắc dữ tợn, dưới lớp mày rậm là xích mang như thiêu đốt trong hai mắt, sát khí ngất trời và khí phách cuồng ngạo tràn trề, làm người ta không rét mà run!

Cùng lúc đó lại mấy tiếng nổ oành đùng liên tiếp. Ngọc Thắng, Hạo Độ và Cửu Huyền phân thân liều mạng tương xứng, Ngô Dung thì thụt lùi mười mấy trượng. Ba người đều không đáng ngại, bấy giờ mới lo lắng lưu ý tình hình chung quanh. Một cú đánh của Cửu Huyền bản nhân trong tình thế bắt buộc vẫn chưa công toàn bộ, bị làm cho thế đi chợt ngừng. Nhưng Lâm Nhất may mắn đào thoát một kiếp, lại chịu khổ trọng thương, hắn như nỏ mạnh hết đà!



Thân ảnh hư huyễn của Cửu Huyền dần dần ngưng thật, lập tức nhẹ phẩy tay áo, bốn phía dư âm khí cơ cuồng loạn. Kình phong hiu hiu, y râu dài phiêu phiêu mà thần sắc thâm trầm. Y giương mắt thoáng nhìn bóng người không chịu khuất phục ở xa xa, bước tới trước lãnh đạm cất tiếng:

- Lâm Nhất! Ngươi bằng tu vi Tiên Quân mà gánh được một kích toàn lực của lão phu, có chết cũng vinh dự đấy.

Bên ngoài hai ngàn trượng, Lâm Nhất hung hăng thở hổn hển mấy hơi hồng hộc. Chốc lát, hắn phất tay áo, không để ý tới Hổ đầu và huynh đệ Thiên Lang sau lưng nữa, chuyển hướng tới trước, lạnh lùng nói:

- Chết thì ngươi chết, không cần lắm mồm! Cùng lắm là đồng quy vu tận...

Hắn ngang nhiên không sợ, dưới chân lăng không đón đối phương đi tới.

- Đồng quy vu tận?

Cửu Huyền tiếp tục đi tới trước, khinh thường hừ nói:

- Hừ! Kiến càng lay cây nói chuyện dời sông...

Nhìn lời nói y tưởng như thoải mái, cử chỉ tùy ý nhưng đang vận sức chờ phát động. Có ba cỗ phân thân chặn ba người Ngô Dung, hắn có đầy đủ tự tin để đối phó với Lâm Nhất.

Một chớp mắt, Ngô Dung đột nhiên lên tiếng nói:

- Lâm Nhất lời nói đại thiện. Nam nhi hành việc nghịch thiên, không chết thì tỷ ngươi.

Trong lúc giằng co, hắn chuyển hướng nhìn hai vị lão hữu phía xa xa, hình như không nỡ bỏ lại nói:



- Trận chiến liên quan đến xa xưa, không phải không nỡ bỏ...

Ngọc Thắng và Hạo Độ khẽ biến sắc, lập tức lại song song thở dài ảm đạm!

Giờ khắc này, song phương hỗn chiến đều ngừng tay.

Cửu Mục chỉ còn lại mấy chục tu sĩ cùng hơn một trăm khôi lỗi, hơn phân nửa là chết rồi. Ở bên kia cũng chết một hai trăm người, trong đó yêu tu chiếm đa số. Nhờ vào thời khắc tạm hoãn đó, song phương cùng chú ý tới động tĩnh trong sân. Tiếp xuống thắng bại hơn thua sẽ quyết định số mạng của mỗi người!

Thấy Lâm Nhất xúc động một mình đối mặt cường địch, người bên ta không khỏi lộ vẻ động lòng, nhưng ngặt một nỗi đánh với cao nhân chân chính, hạng người bình thường khó có thể nhúng tay vào, không thể thực hiện được một chiêu lấy nhiều khi ít này. Nếu không, bất quá là rước thêm tử thương mà thôi! Nơi này không ai có thể cản trở được Cửu Huyền thượng nhân ấy, tình hình nguy cấp tới rồi!

Hổ đầu và huynh đệ Thiên Lang vẫn sững sờ tại chỗ, từng người một thần sắc chần chờ. Lâm Nhất không khiến người ta tới gần nửa bước, rốt cuộc hắn muốn như thế nào?

Xa xa bên ngoài sân, Tiên Nô đứng một người cô linh linh, hai tay bện vào nhau, hàm răng cúc ngầm, hai mắt chỉ một thoáng nước mắt đánh vòng mà dịu dàng muốn rơi xuống. Nàng ta hận mình vô năng, lại không nhịn được âm thầm cầu nguyện. Chỉ cầu sư phụ bình an, Nô nhi vĩnh viễn ở bên mình...

Khi lời Ngô Dung vừa rơi xuống, hai người đi đối lập nhau đã từng người bước ra mười mấy trượng.

Cửu Huyền khe khẽ cười nhạt, thân ảnh bỗng nhiên vặn vẹo.

Lâm Nhất thì nhẹ nhàng huy động tay áo, đặt phía sau lưng, trong bàn tay ẩn giấu một vật. Hắn cắn mạnh đầu lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết, tu vi quanh thân đột nhiên đề thăng, mơ hồ có thế vượt qua Tiên Quân, so sánh cùng những Động Thiên cảnh khôi lỗi kia cũng không kém! Rất hiếm yêu tu thi triển Đăng Thiên thuật, không thể không đem ra sử dụng một lần nữa. Hoặc là chuyện vô bổ, thôi cứ toàn lực ứng phó...

Hai người động thủ trong nháy mắt, thân hình Cửu Huyền hơi chựng lại. Y thoáng sửng sốt, lập tức phất tay áo đánh tới. Một đạo thân ảnh như có như không xoay chung quanh, hung hãn dị thường, cũng mơ hồ nổi lên dáng dấp của Ngô Dung, gấp giọng hét lớn:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook