Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc

Chương 579: Muốn đấu với anh sao?

Hàn Trinh Trinh

28/06/2014

Hàn Văn Hạo khiếp sợ quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Tuyết mặc váy dài, bên ngoài khoác áo da màu đen, trong tay cầm túi xách, vẻ mặt mỉm cười nhìn mình, hai mắt nhẹ nhàng tỏa sáng, hắn đột nhiên cảm động cười khẽ, lập tức đi tới trước mặt cô, nắm chặt eo của cô, kéo cả người cô, bá đạo ôm chặt vào trong ngực, hai tay siết chặt eo nhỏ của cô, cúi đầu vui mừng hỏi: "Tại sao em không ở lại khách sạn bồi hắn? Trở lại làm gì?"

Hạ Tuyết cười ngọt ngào nhìn hắn nói: "Có hai lý do, một là em rất nhớ anh, hai là Daniel nhìn ra em rất nhớ anh, nên bảo em về với anh —— Em sợ tối nay, không có em sưởi ấm cho anh, anh ngủ không ngon ——"

Hàn Văn Hạo không lên tiếng, hai mắt nóng lên, tràn qua một chút nụ cười nhìn Hạ Tuyết, trong thân thể xông lên cảm động, hắn cúi đầu, hôn lên môi của cô, hai người thâm tình say đắm hôn nhau, thân thể của hai người nóng lên, Hàn Văn Hạo chợt ôm Hạ Tuyết, đi tới trên giường, cuối cùng, hai người cùng nhau ngã nằm trên giường, Hàn Văn Hạo cuồng nhiệt hôn đôi môi đỏ mọng của Hạ Tuyết, thật sự không cách nào thuyết phục mình để cho cô đi gặp người đàn ông khác, mặc dù người đàn ông kia là người đàn ông tốt nhất trên thế giới, hắn vừa ôm hôn Hạ Tuyết, tay cách lớp áo mỏng, khẽ vuốt ve bộ ngực sữa của cô, mê say xoa nắn ——

"Ưmh ——" Thân thể Hạ Tuyết lại bị trêu chọc, cùng hắn cuồng nhiệt hôn, nhẹ thở gấp ra tiếng, hai chân ở trong đuôi váy nhẹ nhàng giãy dụa, đôi giày cao gót màu trắng gần 12 cm, bị cô nhẹ nhàng cọ rớt, rơi xuống trên sàn nhà bằng gỗ, Hàn Văn Hạo vừa cuồng nhiệt hôn cô, nhẹ tay phủ xuống, nhẹ nắm chân trắng nõn của cô, tay dần dần đưa vào trong váy thăm dò, khẽ vuốt ve cặp đùi đẹp, trơn mềm, hấp dẫn của cô, tay nắm chặt cô áo lót khiêu gợi, vừa muốn kéo xuống——

Hạ Tuyết lại vươn tay, bắt được tay Hàn Văn Hạo, nhìn hắn, mặt có chút đỏ hồng nói: "Đợi chút —— Em còn chưa tắm ?"

Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, động tác dừng lại, dịu dàng nhìn cô, khẽ vuốt ve cái mông khêu gợi của cô, đột nhiên cúi đầu hôn nhẹ vành tai của cô, nhỏ giọng nói: "Làm xong lại tắm ——"

"Không nên!" Hạ Tuyết đẩy nhẹ hắn ra, sau đó dịu dàng nói: "Em vừa nấu cơm cho Daniel, khắp người đều là khói dầu ——"

Thân thể Hàn Văn Hạo có chút cứng ngắc, mặc dù sắc mặt có chút không đúng, nhưng vẫn khẽ mỉm cười.

Hạ Tuyết nhìn bộ dáng của Hàn Văn Hạo, ngược lại, buồn cười nói: "Thế nào? Ghen sao ?"

"Không có ——" Hàn Văn Hạo hôn nhẹ cổ của cô, ngửi được mùi nước hoa quen thuộc của Daniel trên người cô, bản tính đàn ông bá đạo và cứng rắn tham muốn giữ lấy bị kích thích, hắn lập tức điên cuồng hôn nhẹ xuống trước ngực cô, tay đã dần dần muốn kéo váy dài ra, muốn dò vào giữa hai đùi, Hạ Tuyết lại một lần nhẹ bắt tay hắn lại, nhìn hắn buồn cười nói: "Anh chính là đang ghen!"

Rốt cuộc, Hàn Văn Hạo có chút bất đắc dĩ nhìn Hạ Tuyết, bật cười nói: "Không có một người đàn ông nào thích phụ nữ của mình bị đàn ông khác ôm —— Nhưng hắn là Daniel ——"

Hạ Tuyết chăm chú nhìn Hàn Văn Hạo, ấm áp, hôn lên môi hắn, rồi nói: "Hàn Văn Hạo —— Em thật sự rất yêu anh —— Em hận không thể đem cả người mình, tất cả đều dâng hiến cho anh, chỉ cần nghĩ đến em có thể bên anh cả đời, trong lòng em tràn đầy cảm kích —— Không cần nghĩ quá nhiều, Daniel đối với em giống như người thân ——"

Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, đột nhiên cười một tiếng, có chút bất đắc dĩ nói: "Có lẽ cũng là báo ứng —— Nếu sáu năm trước, anh biết quý trọng em hơn, có lẽ em sớm hạnh phúc hơn ——"

"Được rồi! Bây giờ em đã rất hạnh phúc ——" Hạ Tuyết nhìn hắn, thật lòng nói.

Hàn Văn Hạo cười khẽ, liền cúi đầu, hôn nhẹ cổ của cô, hai tay lại bắt đầu xấu xa, nói: "Cho nên anh nói, làm xong rồi tắm — Anh muốn em ——"

Hắn vừa nói xong, cũng đã hôn đôi môi đỏ mọng của cô, không để cho cô kháng cự, vươn tay tới ngang lưng, muốn kéo dây kéo xuống, lúc này, tiếng gõ cửa cũng đang vang lên, ánh mắt Hàn Văn Hạo đông lại, trong lòng dần dần trở nên không vui, ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn cánh cửa!

"Ai vậy ——" Hạ Tuyết quay đầu, nhẹ giọng nói.

"Đừng để ý tới!" Hàn Văn Hạo lại muốn cúi đầu, hôn Hạ Tuyết!



"Rầm rầm rầm! !" Tiếng gõ cửa càng lớn, có chút dọa người!

"Em đi xem ai tới một chút ——" Hạ Tuyết lập tức đẩy Hàn Văn Hạo ra, sợ là Hàn Trung Trí tìm, nên muốn đứng dậy, Hàn Văn Hạo từ sau lưng ôm chặt cô, khẽ hôn bả vai của cô nói: "Anh đi ——"

"Ừm ——" Hạ Tuyết cười nói: "Em đi tắm trước!"

Cô vừa nói xong, cũng đã bước vào phòng tắm, Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết đi vào phòng tắm, sắc mặt của hắn lạnh lẽo, tức giận đứng dậy, sải bước đến cửa, vừa mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy hai cái tên đáng ghét, Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt, sắc mặt của hắn lạnh lẽo, đứng ngăn ở cửa, nhìn bọn họ nói: "Cho nên anh nói —— Lúc anh vừa ra đời, nên khuyên mẹ, đừng sinh nữa!"

Hàn Văn Kiệt không nhịn được cười, cúi đầu.

Hàn Văn Vũ “ôi” một tiếng, nhìn vẻ mặt đen xì của anh, nói: "Anh không cần như vậy nha, nếu không có em và em trai, cuộc đời của anh có cái gì vui thú sao?"

"Bởi vì có hai người các chú, cuộc đời của anh cũng không thấy có nhiều niềm vui thú! Bây giờ là ban đêm, các chú ngày mai, một đứa phải đi làm sớm, một đứa phải quay phim! Tới phòng của tôi làm gì?" Hàn Văn Hạo chận chặt cửa, nói!

"Bây giờ mới 12 giờ! 4 giờ 30 em mới quay phim! Muốn cùng thân ái của anh chơi bài xì phé một chút —— Lúc nảy chơi thật hào hứng!" Hàn Văn Vũ lập tức nói!

Hàn Văn Hạo “a” một tiếng, nói: "Chú không có việc gì, tìm thân ái của anh chơi bài làm gì? Chú có thể tìm thân ái của em trai chú chơi bài ——"

Hàn Văn Kiệt không nhịn được cười, nhìn anh trai, nói: "Không có cách nào, hôm nay thân ái của em xuất ngoại đi công tác!"

"Vẫn còn trong thời kỳ trăng mật, sao ném chồng đi vậy?" Hàn Văn Hạo cau mày nhìn Hàn Văn Kiệt nói: "Vậy kết hôn làm gì? Ly hôn đi!"

"Ai nha, đừng hẹp hòi như vậy mà! Mặc dù bọn em cảm thấy Daniel tốt, nhưng anh cả cũng không kém mà! ! Cho em vào đi!" Hàn Văn Vũ muốn xông vào, hắn nhớ Hạ Tuyết !

Hàn Văn Hạo vẫn ngăn ở cửa, nhìn hai em trai, cứng rắn, nói: "Cút!"

"Em không muốn! Em muốn vào chơi bài với Hạ Tuyết!" Hàn Văn Vũ liều mạng muốn xông vào, hắn bổng chốc ngang ngược, đẩy anh trai ra, sau đó huyên náo một tiếng, vọt vào, ngồi trên ghế sa lona, nhìn anh trai đang nghiến răng, cầm bài xì phé, nói: "Bốn người! Vừa đủ chơi đôi lớn!"

Vẻ mặt Hàn Văn Hạo tức giận nhìn hắn!

Hàn Văn Kiệt giả vờ như không có gì xảy ra, cũng muốn chen vào, cùng anh hai ngồi trên ghế sa lon, sau đó ngẩng đầu nhìn anh cả, nói: "! Anh cả! Chơi bài! 5 giờ sáng em cũng phải đi trực, không muốn ngủ nữa ——"

Ánh mắt Hàn Văn Hạo chợt lóe lên, liếc mắt nhìn cửa phòng phòng tắm vẫn đóng chặt, hắn cũng giả vờ thoải mái, ngồi trên ghế sa lon đối diện bọn họ, ôm vai nhìn hai tên đáng ghét này, nói: "Thích chơi sao? Chúng ta đánh cuộc một lần?"

"Đánh cuộc gì?" Hàn Văn Kiệt và Hàn Văn Vũ cùng nhau nhìn anh trai!

"Nếu ba bàn liên tiếp, các chú không ra bài được, vậy anh thắng hết! Các chú cút khỏi phòng này ngay!" Hàn Văn Hạo nhìn bọn họ nói.



"Nếu em thắng một bàn? Anh cho mượn bảo bối chơi bài với em?" Hàn Văn Vũ nhìn anh trai, nôn nóng nói.

"Tốt!" Hàn Văn Hạo nói xong, liền cầm bài xì phé, muốn xào bài!

"Em mới không cho anh xào bài! Anh chơi gian lận thì làm thế nào?" Hàn Văn Vũ lập tức cầm bài xì phé, hừ một tiếng, nhìn hắn một cái, bắt đầu nhanh chóng xào bài, xào xong, bắt đầu nhanh chóng chia bài, rốt cuộc chia xong, hắn và Văn Kiệt vừa cầm bài lên, cũng đã thấy Hàn Văn Hạo nhanh chóng bỏ ra ——

"Một đôi hai!"

"Một đôi sĩ!"

"Ba con K, thêm một đôi tám!"

"Ba con Q thêm một đôi chín!"

"Một đôi J!"

Cuối cùng, Hàn Văn Hạo ném ra một đôi sĩ kết thúc, vẻ mặt phách lối nhìn hai em trai!

Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cầm bài trong tay, không chút nhúc nhích, nhìn anh trai!

"Chia bài!" Hàn Văn Hạo vội nói!

"Em cũng không tin tà thuật!" Hàn Văn Vũ tức giận cầm bài xì phé, sau khi xào bài xong, lại bắt đầu nhanh chóng chia, chia xong bài, hai anh em vừa mới cầm bài lên, lại thấy anh trai nhanh chóng buông bài trong tay xuống ——"Ba con K, thêm một đôi tám! Một chọi hai! Một đôi sĩ! Một đôi bốn!"

Tay Hàn Văn Hạo lại trống trơn, nhìn hai anh em!

Con ngươi Hàn Văn Vũ trừng lớn, tức giận cầm bài xì phé lên, trên trán có chút đổ mồ hôi, lại nhanh chóng chia bài, Hàn Văn Hạo bình tĩnh nhìn em trai chia hết bài, khi bọn hắn vừa mới xòe bài, lại lập tức ném bài xuống, nhanh chóng nói: "Một đôi sĩ! Một đôi K! Ba con Q! Một đôi ba!"

Hàn Văn Kiệt và Hàn Văn Vũ trợn mắt, há mồm nhìn anh trai!

Vẻ mặt Hàn Văn Hạo phách lối, dạy dỗ em trai nói: "Các chú có biết, tại sao các chú không chiếm được cô gái đang tắm trong phòng anh không?"

Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cùng nhau nhìn anh trai!

Khóe miệng của Hàn Văn Hạo cong lên, cười lạnh nói: "Một, các chú không có cơ hội xuất bài! Hai, để cho anh xuất bài trước rồi, các chú vĩnh viễn không có cơ hội này! Ba, chỉ cần anh không chịu nhường, các chú muốn được cô ấy, đừng mơ tưởng! Bốn, may mắn vĩnh viễn đều thuộc về anh! Muốn đấu với anh sao? Cút!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook