Chương 567
Ren ny17
06/03/2022
Chương 568
Kỷ Trọng Khôi?
Tại sao anh ta lại đột ngột quay trở về nhà?
Ở nước ngoài đang sống tốt như vậy, anh ta quay trở về làm gì?
Anh ta muốn làm hỏng chuyện tốt của cô ta sao?
“Anh… Không phải anh đang đi học sao? Sao anh lại có thời gian quay trở về vậy?”
“Kỳ nghỉ hè sắp đến, đương nhiên là anh phải trở về rồi. Bảo bối, anh đang ở thành phố Long Minh, anh sẽ đợi em ở nhà, anh đã mua quà cho em rồi.” Kỳ Trọng Khôi không thể đợi được nữa. Mặc dù, anh ta có nhiều phụ nữ khác ở nước ngoài, nhưng anh ta vẫn thích Hy Mộng Lan nhất vì cô ta rất nhiều nước và kỹ năng cao.
“Em… Em đang đi công tác, em chưa biết khi nào em sẽ quay trở về?” Cô ta cố hết sức giữ bình tĩnh, không thể để cho anh ta nhận ra manh mối.
“Khi nào thì em quay về thế?” Kỷ Trọng Khôi lộ rõ vẻ thất vọng.
“Hai ngày nữa là em trở về rồi. Khi nào trở về, em nhất định sẽ đi tìm anh, được không?” Cô ta dùng giọng ngọt để dỗ dành, ổn định anh ta mới là điều quan trọng nhất.
“Được rồi, khi nào em quay về thì gọi điện thoại liền cho anh.” Kỷ Trọng Khôi cũng không có hoài nghi, cúp điện thoại.
Hy Mộng Lan vỗ ngực một cái, thở một hơi dài.
Kỷ Trọng Khôi là con của một gia đình giàu có, bố anh ta thành lập công ty, trong nhà có rất nhiều tài sản.
Lúc đó dưới cái nhìn của cô ta, anh ta có điều kiện rất tốt, cho nên cô ta tập trung sức lực, cố gắng hết sức giữa một đám phụ nữ xung quanh anh ta. Với kỹ năng phi thường của bản thân, cuối cùng cô ta đã khiến anh ta phải quỳ dưới chân váy của mình.
Nhưng bây giờ, anh ta không là gì cả. So với Lục Lãnh Phong tài giỏi và giàu có hơn người thì anh ta chỉ là một hạt bụi và là một chướng ngại vật của cô ta mà thôi.
Tuyệt đối không thể khiến anh ta ảnh hưởng đến chính mình. Bước ra khỏi nhà vệ sinh, đầu óc của cô ta bắt đầu hoạt động hết công suất, cô ta phải nghĩ ra một cách chắc chắn để thoát khỏi tình huống khó xử như này.
Vào buổi chiều tối, Hy Nguyệt đã trở về.
Cô không đi khập khiễng, không ngồi xe lăn, cơ thể cũng không có dấu hiệu bị thương, vẫn còn sống như thường và thân thể hoàn toàn nguyên vẹn. Hy Mộng Lan cùng Lục Kiều Sam tựa như thấy được người ngoài hành tinh đột nhiên xuống trái đất, hai con mắt của bọn họ trợn tròn tỏ rõ vẻ kinh ngạc và thất vọng đến khó tin.
Lục Kiều Sam từ trên ghế sô pha nhảy dựng lên, xông tới trước mặt cô: “Không phải cô lén lút phạm sai lầm sau lưng Lục Lãnh Phong nên đã bị dạy dỗ một bài học rồi sao?”
Hy Nguyệt cười lạnh một tiếng: “Chị à, chị nói chuyện gì vậy.”
“Dừng lại.” Lục Kiều Sam hung tợn trừng mắt liếc nhìn cô: “Chứng cứ vô cùng xác thực, cô còn muốn ngụy biện sao?”
Ánh mắt của Hy Nguyệt tỏ rõ vẻ giễu cợt: “Chứng cứ sao? Ai đó tùy tiện nói vài câu thì gọi là chứng cứ được sao? Tôi đi thuê một trăm người nói chị là cô gái xấu xí nhất thành phố Long Minh, thì chị thật sự trở thành cô gái xấu xí thành phố Long Minh rồi sao?”
Lục Kiều Sam suýt chút nữa thì ngất, cô ta quan tâm nhất chính là vẻ ngoài xinh đẹp của mình, cô ta không dung thứ cho bất kỳ ai dám nói một chữ xấu đối với vẻ ngoài của cô ta, càng không cho phép ai cướp đi danh tiếng của cô ta: “Hy Nguyệt, cô dám vu oan hãm hại tôi, tổn hại tới danh tiếng của tôi, tôi sẽ giết chết cô.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.