Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 635

Ren ny17

06/03/2022



Chương 634

“Bởi vì cô ấy phạm sai lầm, sợ tôi trách phạt cô ấy.”

Miệng anh nhếch lên thành một vòng cung, giống như một nụ cười gượng gạo, sau đó lại lặng lẽ thở dài một hơi.

Trái tim của Hy Nguyệt giống như bị một sợi giây quấn chặt, nó không ngừng siết lấy cô, càng siết càng chặt, khiến cho cô sắp không thở nổi nữa.

“Anh Lục, tôi không biết anh và vợ mình đã xảy ra những chuyện gì, nhưng những gì anh nói thật khó tin được, chỉ có xảy ra trong phim truyền hình, trong hiện thực là không có khả năng này.”

Đôi mắt đen sâu thẳm của Lục Lãnh Phong lấp lánh trong ánh sáng mờ ảo của Ocean World, mang theo một thần sắc trầm lặng không cách nào tả được.

“Tôi cảm thấy có khả năng, bởi vì tôi chưa nhìn qua thi thể của cô ấy. Nếu như cô ấy không chết, nếu như cô ấy ngoan ngoãn quay về nhận lỗi, bất luận là cô ấy bên ngoài đã từng làm những việc gì, cho dù là đã có người đàn ông khác, tôi cũng có thể bỏ qua hết quá khứ, chấp nhận cô ấy một lần nữa.”

Anh dừng lại, giọng điệu thay đổi trở nên lạnh lùng vô cùng: “Nếu cô ấy một chút cũng không hối cải, để tôi bắt gặp được, tôi nhất định đem cô ấy đến đảo hoang, khiến cô ấy cả đời này cũng đừng mơ tưởng đến việc nhìn thấy mặt trời.”

Khi lời nói của anh còn chưa nói xong, toàn thân Hy Nguyệt chấn động kinh hoàng, cánh tay run rẩy kịch liệt, làm đổ chai nước trái cây bên cạnh.

“Bịch” một tiếng, chai nước nặng nề rơi xuống đất, cũng may nó được đậy nắp nên không đổ ra ngoài.

Lục Lãnh Phong không bỏ sót bất kì phản ứng nào của cô, cúi xuống nhặt chai nước trái cây lên.

“Cô Hứa, tôi đã dọa đến cô rồi?”

“Không có, Tôi chỉ là…chỉ là hơi mất tinh thần.”



Sắc mặt Hy Nguyệt tái nhợt đến đáng sợ, không có bất kỳ huyết sắc nào, trắng giống như tờ giấy, ngay cả đôi môi cũng trở nên nhợt nhạt đi. May mắn thay, cô ấy đeo một chiếc khẩu trang che kín khuôn mặt và biểu cảm của mình, không để người bên cạnh nhìn thấy.

Nhưng cơ thể cô đang run rẩy đến không kiểm soát được, sự rung rẩy quá rõ ràng khiến người bên cạnh cô không thể làm ngơ.

“Cô làm sao vậy. tại sao lại run lên như thế? Anh hỏi.

“Ở đây….có chút lạnh.” Cô xoa xoa cánh tay, thật sự rất lạnh.

Sự lạnh lẽo tăng lên cả từ bên trong lẫn bên ngoài, một nữa đến từ chiếc áo sau lưng cô, một nữa kia đến từ ngữ khí trên người anh, lạnh đến mức khiến cô run cầm cập.

Lục Lãnh Phong nhìn cô chằm chằm trong chốc lát, ánh mắt thâm thúy, màu sắc chói mắt cũng dần dần sâu thẳm.

“Cô Hứa, tôi cảm thấy cô càng ngày càng thú vị rồi.”

Khi anh nói những lời này, trong mắt anh không hề có ý cười, rất rõ ràng đây không phải đang đùa giỡn với cô, cũng không phải thật sự cảm thấy cô thú vị, mà là đang nghi ngờ cô.

Phản ứng vừa rồi của cô quá bất thường, vì thế dẫn đến sự nghi ngờ của anh.

Hai người họ nói chuyện, âm thanh vô cùng nhỏ, khống chế ở phạm vi chỉ hai người nghe được, những người xung quanh đều không nghe thấy.

Túi sữa nhỏ và Lục Sênh Hạ đều đang vô cùng thích thú đứng xem anh em cá heo bơi tới bơi lui trong nước biển, không chú ý đến hia người họ.

Rất nhanh, buổi biểu diễn đã bắt đầu rồi.

Hai người xem rất vui vẻ, lúc đi ra, tay túi sữa nhỏ nắm lấy bàn tay to lớn của Lục Sênh Hạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook