Chương 19: Quên một người..
Phong Nguyệt (Đào Mông Nguyệt)
22/06/2018
Khúc Tiêu Liệt cảm nhận được ai đó đang nhìn mình liền xoay đầu chạm ánh mắt của Hàn Uyển Nhi.
Đôi con ngươi của hai người dao động nhẹ. Trong mắt của Hàn Uyển Nhi hiện lên một sự ngạc nhiên kèm theo sau đó là chút ý cười.
Nhưng trong đó trong con mắt của Khúc Tiêu Liệt lại hiện lên sự vui mừng lại có chút tiếc nuối khó thành lời.
Hàn Uyển Nhi nở nụ cười lịch sự gật đầu với Khúc Tiêu Liệt xem như lịch sự cần thiết khi gặp người quen cũ rồi quay đi chỗ khác.
Khúc Tiêu Liệt xem như chẳng có chuyện gì xảy ra xoay người nói chuyện với người khác.
Mạc Phong cảm nhận được sự biến hóa trong mắt và cử chỉ lúc nảy làm anh tức giận ôm thật chặt eo cô. Làm cô đau đến nhíu đôi chân mài lại thì thầm vào tai anh:" Em đau ".
Anh vội thả lỏng vòng tay của mình không nhìn đến cô.
Hàn Uyển Nhi liền nhìn anh nghĩ:" Rồi..! Không xong rồi Tiểu Phong giận mình rồi.....".
Cô ngồi sát thêm vào người Mạc Phong nếu không tiểu Phong sẽ tức giận nhiều hơn.
Lâm Ân từ phía sau đã nói nhỏ vào tai anh. " Chủ nhân, bọn họ đã đến "
Từ ngoài cửa tiếng súng nổ nhỏ nhưng anh là ai.......vì để bắt trọn ổ tên Ken này anh đã cho anh em trong bang ẩn núp, chỉ cần tên Ken đó tiến vào sẽ ra tay tiêu diệt toàn bộ.
Mạc Phong thì đã tính chính xác thời gian hắn ta xuất hiện, chính là lúc buổi tuyên bố.
Sau một thời gian buổi nhận chức kết thúc và sau đó......
Rầm... Tiếng đập cửa vào khiến cho mọi người thoán giật mình nhưng là người trong hắc đạo nên lấy lại bình tỉnh rất nhanh.
--------------
Tên Ken đó đã may mắn chạy trốn thoát sau sự kiện đó. Hắn đã trở lại lần này phải cho tên đó có mạng đi không có mạng về.
" Tất cả đứng yên " Nơi này đã bị tên Ken bao vây.
Tên Ken chầm chậm bước vào như một bậc đế vương, nhưng bất quá không biết về sau khí chất này có còn giữ được bao lâu đây.
Ken xoay người nói với nhân vật chính cuộc gặp mặt:" Tao sẽ cho mày không bao giờ được lên chức lão đại " Hahaha.
" Bằng Bằng Bằng " Tiếng súng vang lên, thuộc hạ tên Ken đều bị bắn chết một số thì khống chế giải đi.
Mạc Phong vẫn ung dung bước đến gần chỗ của Ken đang đứng.
Thấy MạcPhong đang đến gần Ken liền bổ nhào đến đấm vào mặt anh nhưng anh nhanh tay hơn dùng tay phải của mình để đỡ cú đấm. Vận tay xoay người áp chế Ken rồi dùng sức đạp hắn một cái. Ken ngã nhào xuống nền gạch lạnh cách tay đau nhức hình như gãy rồi. Đây là Mạc Phong trả lại lần trước làm Hàn Uyển Nhi bị thương, trường hợp này rất là nhẹ.
" Mạc Phong tao đã cho người bao vây phía trước mày cũng đừng mong thoát khỏi đây....."
" Vậy sao...." Vẫn là giọng điệu bất cần của Mạc Phong.
Lão già kia vẫn đang cho người giải quyết sự việc ai ngờ...... mọi chuyện đã nằm trong sự sắp xếp của anh.
" Mày xem ngoài kia...." Mạc Phong vừa chỉ vừa nói.
" Mày...... "
" Đưa đi.....
Giải quyết luôn bang nhóm này đi..."
Lão già liền đến buôn lời nịnh hót Mạc Phong.
" Cảm ơn Mạc lão đại đã ra tay giúp lão.
Nếu có gì cần cứ đến tìm tôi...""
Mạc Phong vẫn giữ nguyên cảm xúc gật đầu nhẹ rồi ôm eo Hàn Uyển Nhi đi vào thang máy đến sân thượng. Ở đấy trực thăng đã đợi sẵn để đưa đến máy bay riêng của anh.
Người từ lúc sảy ra việc đến giờ vẫn im lặng là Khúc Tiêu Liệt. Vẫn quan sát nhất cử nhất động của Hàn Uyển Nhi.
Khúc Tiêu Liệt biết năm xưa là anh có lỗi với cô, là anh lười gạt tình cảm của cô. Không trân trọng để rồi lúc chia tay anh mới phát hiện mình đã bỏ lỡ.
Sai một lần là sai một đời.
Có những chuyện đã bỏ lỡ rồi thì cho dù thế nào cũ không quay lại được nữa.
Để quên một người là cả một hành trình.
Nhưng em à! Hành trình này anh đi không nổi....
Liệu anh còn có thể quay lại với Uyển Nhi để bù đắp lại tình cảm năm âý.
Nhưng những cử chỉ hành động của hai người hôm nay như một vết dao cắt vào tim anh.
Họ mặt đồ đôi, thân mặt nói chuyện........
Đôi con ngươi của hai người dao động nhẹ. Trong mắt của Hàn Uyển Nhi hiện lên một sự ngạc nhiên kèm theo sau đó là chút ý cười.
Nhưng trong đó trong con mắt của Khúc Tiêu Liệt lại hiện lên sự vui mừng lại có chút tiếc nuối khó thành lời.
Hàn Uyển Nhi nở nụ cười lịch sự gật đầu với Khúc Tiêu Liệt xem như lịch sự cần thiết khi gặp người quen cũ rồi quay đi chỗ khác.
Khúc Tiêu Liệt xem như chẳng có chuyện gì xảy ra xoay người nói chuyện với người khác.
Mạc Phong cảm nhận được sự biến hóa trong mắt và cử chỉ lúc nảy làm anh tức giận ôm thật chặt eo cô. Làm cô đau đến nhíu đôi chân mài lại thì thầm vào tai anh:" Em đau ".
Anh vội thả lỏng vòng tay của mình không nhìn đến cô.
Hàn Uyển Nhi liền nhìn anh nghĩ:" Rồi..! Không xong rồi Tiểu Phong giận mình rồi.....".
Cô ngồi sát thêm vào người Mạc Phong nếu không tiểu Phong sẽ tức giận nhiều hơn.
Lâm Ân từ phía sau đã nói nhỏ vào tai anh. " Chủ nhân, bọn họ đã đến "
Từ ngoài cửa tiếng súng nổ nhỏ nhưng anh là ai.......vì để bắt trọn ổ tên Ken này anh đã cho anh em trong bang ẩn núp, chỉ cần tên Ken đó tiến vào sẽ ra tay tiêu diệt toàn bộ.
Mạc Phong thì đã tính chính xác thời gian hắn ta xuất hiện, chính là lúc buổi tuyên bố.
Sau một thời gian buổi nhận chức kết thúc và sau đó......
Rầm... Tiếng đập cửa vào khiến cho mọi người thoán giật mình nhưng là người trong hắc đạo nên lấy lại bình tỉnh rất nhanh.
--------------
Tên Ken đó đã may mắn chạy trốn thoát sau sự kiện đó. Hắn đã trở lại lần này phải cho tên đó có mạng đi không có mạng về.
" Tất cả đứng yên " Nơi này đã bị tên Ken bao vây.
Tên Ken chầm chậm bước vào như một bậc đế vương, nhưng bất quá không biết về sau khí chất này có còn giữ được bao lâu đây.
Ken xoay người nói với nhân vật chính cuộc gặp mặt:" Tao sẽ cho mày không bao giờ được lên chức lão đại " Hahaha.
" Bằng Bằng Bằng " Tiếng súng vang lên, thuộc hạ tên Ken đều bị bắn chết một số thì khống chế giải đi.
Mạc Phong vẫn ung dung bước đến gần chỗ của Ken đang đứng.
Thấy MạcPhong đang đến gần Ken liền bổ nhào đến đấm vào mặt anh nhưng anh nhanh tay hơn dùng tay phải của mình để đỡ cú đấm. Vận tay xoay người áp chế Ken rồi dùng sức đạp hắn một cái. Ken ngã nhào xuống nền gạch lạnh cách tay đau nhức hình như gãy rồi. Đây là Mạc Phong trả lại lần trước làm Hàn Uyển Nhi bị thương, trường hợp này rất là nhẹ.
" Mạc Phong tao đã cho người bao vây phía trước mày cũng đừng mong thoát khỏi đây....."
" Vậy sao...." Vẫn là giọng điệu bất cần của Mạc Phong.
Lão già kia vẫn đang cho người giải quyết sự việc ai ngờ...... mọi chuyện đã nằm trong sự sắp xếp của anh.
" Mày xem ngoài kia...." Mạc Phong vừa chỉ vừa nói.
" Mày...... "
" Đưa đi.....
Giải quyết luôn bang nhóm này đi..."
Lão già liền đến buôn lời nịnh hót Mạc Phong.
" Cảm ơn Mạc lão đại đã ra tay giúp lão.
Nếu có gì cần cứ đến tìm tôi...""
Mạc Phong vẫn giữ nguyên cảm xúc gật đầu nhẹ rồi ôm eo Hàn Uyển Nhi đi vào thang máy đến sân thượng. Ở đấy trực thăng đã đợi sẵn để đưa đến máy bay riêng của anh.
Người từ lúc sảy ra việc đến giờ vẫn im lặng là Khúc Tiêu Liệt. Vẫn quan sát nhất cử nhất động của Hàn Uyển Nhi.
Khúc Tiêu Liệt biết năm xưa là anh có lỗi với cô, là anh lười gạt tình cảm của cô. Không trân trọng để rồi lúc chia tay anh mới phát hiện mình đã bỏ lỡ.
Sai một lần là sai một đời.
Có những chuyện đã bỏ lỡ rồi thì cho dù thế nào cũ không quay lại được nữa.
Để quên một người là cả một hành trình.
Nhưng em à! Hành trình này anh đi không nổi....
Liệu anh còn có thể quay lại với Uyển Nhi để bù đắp lại tình cảm năm âý.
Nhưng những cử chỉ hành động của hai người hôm nay như một vết dao cắt vào tim anh.
Họ mặt đồ đôi, thân mặt nói chuyện........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.