Chương 26: Tất cả đã rõ
Phong Nguyệt (Đào Mông Nguyệt)
30/06/2018
Nhấn gọi vào một dãy số....
" Hy Hy tôi muốn lai lịch của cả gia đình Mạc Phong " Giọng nói của Hàn Uyển Nhi pha chút vội vàng.
" Chị à, sáng mới gửi cho chị được vì
gia đình Mạc lão đại không phải muốn tra là tra đâu " Hy Hy gõ nhịp nhịp nhàn trên bàn phím để tìm thông tin.
" Được. Càng sớm càng tốt " Nói rồi Hàn Uyển Nhi tắt máy. Mệt mỏi dựa người vào tường nhìn ra bên ngoài một cách vô định.
Thật ra Hy Hy là muội muội trong Địa Thần hội bên đều tra thông tin.
Hai người xem ra cũng rất thân thiết.
Beng.... tiếng tin nhắn.
/ Anh nghe giọng nói em không ổn lắm ngoan mọi chuyện đều có cách giải quyết em phải bình tĩnh.
Có cần anh qua chỗ em không? Em cứ làm những gì em muốn anh sẽ làm chỗ dựa cho em /
Hàn Uyển Nhi không biết phải nói chuyện này ra như thế nào. Xem xong tin nhắn vẫn yên lặng không trả lời tin nhắn.
Nhưng suy nghĩ một lúc vẫn trả lời
/ Vâng. Anh không cần qua đâu/
Đêm là một đêm không ngủ của cô...
...............
Trời cuối cùng cũng sáng, đêm nay cô đã suy nghĩ rất nhiều.
Mọi chuyện chỉ là lời nói một phía của Thẩm Quân.
Chỉ là một tấm hình thôi mà... nhưng cô đã dùng kĩ thuật của mình đã phân tích không phát hiện ra sai sót hay cắt ghép...
Mọi chuyện chưa làm sáng tỏ còn rất mơ hồ nếu sâu chuỗi mọi chuyện lại quả là không có gì sơ hở.
Ông nội cô ngăn cản ba mẹ cô, rồi hai người bỏ trốn rồi sinh ra cô, rồi ba mẹ cô trong lúc đi chơi nhưng thật chất là trở về nhà nội, trên đường về liền bị ám sát.
Theo lời Thẩm Quân nói rất có thể ông nội cùng chú đã giết mẹ cô nhưng ai ngờ kéo theo cả ba cô cùng chết, nhưng tại sao lại không tìm cô.
Trường hợp này chính là Mạc Giác ba Mạc Phong và ông nội chính là người giết ba mẹ cô.
Đều quan trọng là Hàn Uyển Nhi và Mạc Phong là anh em.
" Ting....Beng.... Ting..." Tiếng chuông điện thoại của Hàn Uyển Nhi.
" Chị à! Có rồi, em sẽ gửi qua cho chị nhe!" Hy Hy phấn khởi về thành tích thức trọn đêm của mình.
" Uk" Giọng nói lạnh băng vang lên 1 tiếng rồi cúp máy.
Hàn Uyển Nhi thật sự rất nôn nóng để biết được sự thật.
........................
Mạc Phong ngồi chéo chân trên chiếc ghế của mình đối diện với Thẩm Quân.
Thẩm Quân nhếch miệng cười ông ta vừa nói chuyện xong với Hàn Uyển Nhi lập tức bay sang thành phố S để gặp Mạc Phong.
Nếu ông không có chỗ đứng trong giới và lí do " chính đáng " thì không biết khi nào mới gặp được Mạc Phong.
" Ông gặp tôi có chuyện gì?" Thanh âm vang lên rất lạnh lùng như một mệnh lệnh.
" Cậu làm gi mà nóng vội vậy. Cứ từ từ " Hahahahah ông ta cười một cách giả tạo.
Có vẻ như không khí trùng xuống, Lâm Vũ và Lâm Ân cũng hiểu được chủ nhân bọn họ đang mắc kiên nhẫn.
" Vào chuyện chính " Mạc Phong nói như ban ân huệ cuối cùng. Lúc ông nói lí do muốn gặp là vì tung tích của cháu gái Mạc gia con của chú anh.
Thật sự chuyện sảy ra cũng đã lâu, Mạc gia cũng tìm tung tích của đứa cháu gái này nhưng tắt cả chỉ bằng con số 0.
" Đây là những gì tôi đây biết được mời cậu xem " Thẩm Quân đưa qua một tập hồ sơ Lâm Ân nhận lấy.
Không nói gì hết cứ như thế ông đứng dậy bỏ đi.
...
Thẩm Kiều Khanh con gái Thẩm Quân, chính ông đã sắp xếp cho con gái ông tiếp cận Mạc Phong nhưng khi nghe tin Hàn Uyển Nhi đang qua lại với Mạc Phong ông liền thay đổi kế hoạch.
Hahahahah nghĩ đến đây Thẩm Quân cười lớn.
Ai ngờ "ông tơ bà nguyệt" đưa đẩy để hai người cùng huyết thống gặp nhau còn yêu nhau đúng là chuyện hiếm thấy.
Về phần Thẩm Kiều Khanh ông sẽ cho nói vào vị trí thích hợp.
...
Mạc Phong trở về Mạc trạch nơi này chính là nơi anh lớn lên cùng gia đình
Nhưng vì tự lập nên chuyển đến Ái Uyển nên đây anh vừa cho người tu sửa lại theo ý thích của cô.
Ái Uyển chỉ lớn hơn hoặc bằng Mạc trạch mà thôi.....
Anh có cảm giác bất an không biết từ đâu đến.
Trước lúc đến gặp Thẩm Quân anh đã báo cho ba mẹ và ông biết đã có được tin tức của đứa cháu gái này.
Vừa đến Mạc trạch đã có người ra đón tiếp anh. Vào thư phòng đã có đầy đủ mặt gia đình.
Ông nội ngồi ở giữa bên trái là ba mẹ anh bên phải Mạc Phong liền ngồi xuống đưa sắp tài liệu ra giữa.
" Thưa ông đây là tài liệu mà Thẩm Quân đưa cho cháu nói về tung tích đứa em " Anh nhìn ông Mạc một cái.
" Đưa cho ta mau lên " Ông Mạc rất nóng vội muốn biết đứa cháu gái này, cho dù ba mẹ nói làm ra chuyện gì đi chăng nữa thì nó cũng là cháu ông huyết mạch Mạc gia.
Lâm Ân xé tài liệu ra đưa cho ông...
Mọi người khá hồi hộp và chờ đợi về thông tin đứa cháu này.
Ông Mạc nhíu mài nhưng có vẻ liền rất hài lòng.
Có sự nghiệp riêng rồi, lại xinh đẹp tài giỏi.
Nhìn hình rất giống Ngọc Tuyết nhưng cái miệng và mũi lại giống Mạc Tâm.
" Hảo Hảo....hahhaahhah "
" Ba cho con xem với " Mạc Giác và Lý Linh Nhan liền xem. Quả là cháu gái Mạc gia rất tốt.
Cả nhà liền cười rạng rỡ cười nói về Hàn Uyển Nhi.
Mạc Phong đối với chuyện này cũng có chút tò mò, liền xem một chút.
Vừa cầm ly nước liền cần tài liệu lên xem thì " Xoảng " tiếng ly rơi xuống chạm vào sàn nhà vỡ vụng ra.
Đây chẳng phải là Hàn Uyển Nhi hay sao........ chuyện này......
" Hy Hy tôi muốn lai lịch của cả gia đình Mạc Phong " Giọng nói của Hàn Uyển Nhi pha chút vội vàng.
" Chị à, sáng mới gửi cho chị được vì
gia đình Mạc lão đại không phải muốn tra là tra đâu " Hy Hy gõ nhịp nhịp nhàn trên bàn phím để tìm thông tin.
" Được. Càng sớm càng tốt " Nói rồi Hàn Uyển Nhi tắt máy. Mệt mỏi dựa người vào tường nhìn ra bên ngoài một cách vô định.
Thật ra Hy Hy là muội muội trong Địa Thần hội bên đều tra thông tin.
Hai người xem ra cũng rất thân thiết.
Beng.... tiếng tin nhắn.
/ Anh nghe giọng nói em không ổn lắm ngoan mọi chuyện đều có cách giải quyết em phải bình tĩnh.
Có cần anh qua chỗ em không? Em cứ làm những gì em muốn anh sẽ làm chỗ dựa cho em /
Hàn Uyển Nhi không biết phải nói chuyện này ra như thế nào. Xem xong tin nhắn vẫn yên lặng không trả lời tin nhắn.
Nhưng suy nghĩ một lúc vẫn trả lời
/ Vâng. Anh không cần qua đâu/
Đêm là một đêm không ngủ của cô...
...............
Trời cuối cùng cũng sáng, đêm nay cô đã suy nghĩ rất nhiều.
Mọi chuyện chỉ là lời nói một phía của Thẩm Quân.
Chỉ là một tấm hình thôi mà... nhưng cô đã dùng kĩ thuật của mình đã phân tích không phát hiện ra sai sót hay cắt ghép...
Mọi chuyện chưa làm sáng tỏ còn rất mơ hồ nếu sâu chuỗi mọi chuyện lại quả là không có gì sơ hở.
Ông nội cô ngăn cản ba mẹ cô, rồi hai người bỏ trốn rồi sinh ra cô, rồi ba mẹ cô trong lúc đi chơi nhưng thật chất là trở về nhà nội, trên đường về liền bị ám sát.
Theo lời Thẩm Quân nói rất có thể ông nội cùng chú đã giết mẹ cô nhưng ai ngờ kéo theo cả ba cô cùng chết, nhưng tại sao lại không tìm cô.
Trường hợp này chính là Mạc Giác ba Mạc Phong và ông nội chính là người giết ba mẹ cô.
Đều quan trọng là Hàn Uyển Nhi và Mạc Phong là anh em.
" Ting....Beng.... Ting..." Tiếng chuông điện thoại của Hàn Uyển Nhi.
" Chị à! Có rồi, em sẽ gửi qua cho chị nhe!" Hy Hy phấn khởi về thành tích thức trọn đêm của mình.
" Uk" Giọng nói lạnh băng vang lên 1 tiếng rồi cúp máy.
Hàn Uyển Nhi thật sự rất nôn nóng để biết được sự thật.
........................
Mạc Phong ngồi chéo chân trên chiếc ghế của mình đối diện với Thẩm Quân.
Thẩm Quân nhếch miệng cười ông ta vừa nói chuyện xong với Hàn Uyển Nhi lập tức bay sang thành phố S để gặp Mạc Phong.
Nếu ông không có chỗ đứng trong giới và lí do " chính đáng " thì không biết khi nào mới gặp được Mạc Phong.
" Ông gặp tôi có chuyện gì?" Thanh âm vang lên rất lạnh lùng như một mệnh lệnh.
" Cậu làm gi mà nóng vội vậy. Cứ từ từ " Hahahahah ông ta cười một cách giả tạo.
Có vẻ như không khí trùng xuống, Lâm Vũ và Lâm Ân cũng hiểu được chủ nhân bọn họ đang mắc kiên nhẫn.
" Vào chuyện chính " Mạc Phong nói như ban ân huệ cuối cùng. Lúc ông nói lí do muốn gặp là vì tung tích của cháu gái Mạc gia con của chú anh.
Thật sự chuyện sảy ra cũng đã lâu, Mạc gia cũng tìm tung tích của đứa cháu gái này nhưng tắt cả chỉ bằng con số 0.
" Đây là những gì tôi đây biết được mời cậu xem " Thẩm Quân đưa qua một tập hồ sơ Lâm Ân nhận lấy.
Không nói gì hết cứ như thế ông đứng dậy bỏ đi.
...
Thẩm Kiều Khanh con gái Thẩm Quân, chính ông đã sắp xếp cho con gái ông tiếp cận Mạc Phong nhưng khi nghe tin Hàn Uyển Nhi đang qua lại với Mạc Phong ông liền thay đổi kế hoạch.
Hahahahah nghĩ đến đây Thẩm Quân cười lớn.
Ai ngờ "ông tơ bà nguyệt" đưa đẩy để hai người cùng huyết thống gặp nhau còn yêu nhau đúng là chuyện hiếm thấy.
Về phần Thẩm Kiều Khanh ông sẽ cho nói vào vị trí thích hợp.
...
Mạc Phong trở về Mạc trạch nơi này chính là nơi anh lớn lên cùng gia đình
Nhưng vì tự lập nên chuyển đến Ái Uyển nên đây anh vừa cho người tu sửa lại theo ý thích của cô.
Ái Uyển chỉ lớn hơn hoặc bằng Mạc trạch mà thôi.....
Anh có cảm giác bất an không biết từ đâu đến.
Trước lúc đến gặp Thẩm Quân anh đã báo cho ba mẹ và ông biết đã có được tin tức của đứa cháu gái này.
Vừa đến Mạc trạch đã có người ra đón tiếp anh. Vào thư phòng đã có đầy đủ mặt gia đình.
Ông nội ngồi ở giữa bên trái là ba mẹ anh bên phải Mạc Phong liền ngồi xuống đưa sắp tài liệu ra giữa.
" Thưa ông đây là tài liệu mà Thẩm Quân đưa cho cháu nói về tung tích đứa em " Anh nhìn ông Mạc một cái.
" Đưa cho ta mau lên " Ông Mạc rất nóng vội muốn biết đứa cháu gái này, cho dù ba mẹ nói làm ra chuyện gì đi chăng nữa thì nó cũng là cháu ông huyết mạch Mạc gia.
Lâm Ân xé tài liệu ra đưa cho ông...
Mọi người khá hồi hộp và chờ đợi về thông tin đứa cháu này.
Ông Mạc nhíu mài nhưng có vẻ liền rất hài lòng.
Có sự nghiệp riêng rồi, lại xinh đẹp tài giỏi.
Nhìn hình rất giống Ngọc Tuyết nhưng cái miệng và mũi lại giống Mạc Tâm.
" Hảo Hảo....hahhaahhah "
" Ba cho con xem với " Mạc Giác và Lý Linh Nhan liền xem. Quả là cháu gái Mạc gia rất tốt.
Cả nhà liền cười rạng rỡ cười nói về Hàn Uyển Nhi.
Mạc Phong đối với chuyện này cũng có chút tò mò, liền xem một chút.
Vừa cầm ly nước liền cần tài liệu lên xem thì " Xoảng " tiếng ly rơi xuống chạm vào sàn nhà vỡ vụng ra.
Đây chẳng phải là Hàn Uyển Nhi hay sao........ chuyện này......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.