Chương 112: .2.
Tề Thành Côn
10/11/2021
“Hả?” - Ngẩng đầu nhìn vào mắt cô ta, cảm xúc căng thẳng của Hình Thiên Nham dần dần lắng lại, anh nhàn nhạt hỏi: “Ngày hôm qua tôi không làm tổn thương cô chứ?”
“A…” - Nhẹ nhàng cười, Tiêu Lâm Na ngồi trở lại vị trí của mình, nửa như hờn dỗi nói: “Chúng ta mỗi người một lần, xem như huề nhau.”
Mỗi người một lần…
A, thật đúng là, anh vẫn nhớ rõ thời điểm cô ta lần đầu tiên tới chỗ anh giải thích, là chính cha của cô đã ra tay hạ thuốc cô ta, nên đêm hôm đó cô ta mới có thể điên cuồng như vậy, hóa ra bị hạ thuốc là cảm giác khó chịu đến thế, khó trách khi ấy cô ta lại tỏ ra phóng đãng.
“Cô dậy sớm như thế, có phải là đã không ngủ không?”
“Ha ha, ngày hôm qua Uông tiên sinh nói anh…” - Xấu hổ ngừng một chút, cô ta thẹn thùng mỉm cười: “Em sợ buổi tối anh sẽ xảy ra chuyện gì đó, cho nên liền tự tiện quyết định sẽ ở lại phòng anh luôn.”
Đó chính là nói một đêm không ngủ sao? Nhìn quanh bốn phía, quả thật không có dấu vết đã ngủ, người phụ nữ này…
Chỉ một thoáng, khuôn mặt Hình Thiên Nham bỗng nở nụ cười hiếm thấy với Tiêu Lâm Na, lời nói cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều: “Cô trở về phòng nghỉ ngơi đi, một đêm này cảm ơn cô nhiều nhé.”
“Không có gì.” - Nhẹ bâng quơ đáp lời, cô ta chậm rãi đứng lên: “Em đi trước, nếu anh cảm thấy không thoải mái thì cứ gọi bác sĩ hoặc gọi cho em đều được.”
“Ừ.”
Tiêu Lâm Na nở nụ cười xinh đẹp, nhưng ngay khi xoay người, nụ cười đẹp đẽ ấy liền bị ánh mắt đắc ý xua tan.
Cô ta không quan tâm công sức kiếm củi ba năm của mình có bị thiêu trong một giờ hay không, nhưng hiện tại cô ta chỉ cảm thấy một đêm được ngủ bên cạnh Hình Thiên Nham thật ấm áp, không tiếc vì khoảnh khắc ngắn ngủi tươi đẹp này mà lựa chọn hủy diệt toàn cục.
Cô ta muốn từng chút một, khiến cho Hình Thiên Nham phải tiếp nhận chính mình.
Cô ta cũng biết rõ, Hình Thiên Nham chán ghét những người phụ nữ có tâm kế, cùng với những người phụ nữ tùy tiện. Như vậy cô ta sẽ quyết định làm người phụ nữ đơn thuần, ngây ngốc trong đêm vừa rồi. Nếu lỡ như có phát sinh quan hệ, cô ta cũng sẽ không liều chết mà ăn vạ anh. Đợi đến khi trời sáng, cô ta liền sửa sang tất cả lại cho thật tươm tất gọn gàng, lại tạo ra bộ dáng như thể chưa bao giờ ngủ bên cạnh anh, để làm bản thân trông như một phụ nữ đứng đắn, nghiêm túc.
Hôm nay, cuối cùng cô ta cũng có thể có được nụ cười cùng những lời quan tâm hỏi han của anh, như thế đã đủ để chứng minh, mọi việc cô ta thực hiện đều là đáng giá.
“A…” - Nhẹ nhàng cười, Tiêu Lâm Na ngồi trở lại vị trí của mình, nửa như hờn dỗi nói: “Chúng ta mỗi người một lần, xem như huề nhau.”
Mỗi người một lần…
A, thật đúng là, anh vẫn nhớ rõ thời điểm cô ta lần đầu tiên tới chỗ anh giải thích, là chính cha của cô đã ra tay hạ thuốc cô ta, nên đêm hôm đó cô ta mới có thể điên cuồng như vậy, hóa ra bị hạ thuốc là cảm giác khó chịu đến thế, khó trách khi ấy cô ta lại tỏ ra phóng đãng.
“Cô dậy sớm như thế, có phải là đã không ngủ không?”
“Ha ha, ngày hôm qua Uông tiên sinh nói anh…” - Xấu hổ ngừng một chút, cô ta thẹn thùng mỉm cười: “Em sợ buổi tối anh sẽ xảy ra chuyện gì đó, cho nên liền tự tiện quyết định sẽ ở lại phòng anh luôn.”
Đó chính là nói một đêm không ngủ sao? Nhìn quanh bốn phía, quả thật không có dấu vết đã ngủ, người phụ nữ này…
Chỉ một thoáng, khuôn mặt Hình Thiên Nham bỗng nở nụ cười hiếm thấy với Tiêu Lâm Na, lời nói cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều: “Cô trở về phòng nghỉ ngơi đi, một đêm này cảm ơn cô nhiều nhé.”
“Không có gì.” - Nhẹ bâng quơ đáp lời, cô ta chậm rãi đứng lên: “Em đi trước, nếu anh cảm thấy không thoải mái thì cứ gọi bác sĩ hoặc gọi cho em đều được.”
“Ừ.”
Tiêu Lâm Na nở nụ cười xinh đẹp, nhưng ngay khi xoay người, nụ cười đẹp đẽ ấy liền bị ánh mắt đắc ý xua tan.
Cô ta không quan tâm công sức kiếm củi ba năm của mình có bị thiêu trong một giờ hay không, nhưng hiện tại cô ta chỉ cảm thấy một đêm được ngủ bên cạnh Hình Thiên Nham thật ấm áp, không tiếc vì khoảnh khắc ngắn ngủi tươi đẹp này mà lựa chọn hủy diệt toàn cục.
Cô ta muốn từng chút một, khiến cho Hình Thiên Nham phải tiếp nhận chính mình.
Cô ta cũng biết rõ, Hình Thiên Nham chán ghét những người phụ nữ có tâm kế, cùng với những người phụ nữ tùy tiện. Như vậy cô ta sẽ quyết định làm người phụ nữ đơn thuần, ngây ngốc trong đêm vừa rồi. Nếu lỡ như có phát sinh quan hệ, cô ta cũng sẽ không liều chết mà ăn vạ anh. Đợi đến khi trời sáng, cô ta liền sửa sang tất cả lại cho thật tươm tất gọn gàng, lại tạo ra bộ dáng như thể chưa bao giờ ngủ bên cạnh anh, để làm bản thân trông như một phụ nữ đứng đắn, nghiêm túc.
Hôm nay, cuối cùng cô ta cũng có thể có được nụ cười cùng những lời quan tâm hỏi han của anh, như thế đã đủ để chứng minh, mọi việc cô ta thực hiện đều là đáng giá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.