Chương 103: .3:
Tề Thành Côn
10/11/2021
Khẽ nhấp môi dưới, cô chậm rãi quay người lại, đang vừa muốn kéo cửa phòng ra để rời đi thì thời khắc đó, hai bàn tay mạnh mẽ từ phía sau lưng đem cô ôm thật chặt...
Thời gian còn lại đều yên tĩnh, không khí như đông cứng lại, tại đây, đang lúc bên trong phòng sách mỗi một tia phân tử đều tràn đầy hàm tiếp vi diệu, một khi bị xuyên thủng thì nó trở nên mất kiểm soát.
Dần dần, nhanh chóng bị bầu không khí mập mờ bao trùm.
“Thình thịch... Thình thịch...”, tiếng tim đập, tiếng hít thở, trong không gian an tĩnh lại phá lệ nghe thấy rõ ràng.
Là nhịp tim của anh hay là nhịp tim của cô đập, hai người đều không nói rõ ra được, tất cả mọi thứ đều chìm đắm trong không gian hỗn độn và ngột ngạt này, mê say...
"Không nên... đi." - Âm thanh say mê xen lẫn gợi cảm cùng mê hoặc, cô chưa từng nghe thấy âm thanh dịu dàng như vậy của Hình Thiên Nham, ngay cả lần đầu tiên của bọn họ, anh cho người khác cảm giác hình như đều là lạnh như băng. Mà bây giờ cảm giác về anh của cô lại thấy anh giống như là thay đổi hoàn toàn thành một người khác.
Trong miệng anh phun ra hơi thở nóng. hơi nóng đó thổi vào bên tai cô, làm toàn thân cô cao thấp trên dưới đều bỗng tỉnh lại, cùng với sức nóng cháy đang bám ở sau lưng cô, lại thêm sức nóng từ trong ngực, cô không biết sao mình lại có cảm giác thoải mái từ tâm đến thân, cũng có một loại say mê trong mê loạn.
Không. Không. Khả Nghiên tỉnh lại. Mau tỉnh lại. Nhất định là anh ấy đang say. Nhất định là do anh ấy đã say nên mới có thể làm như vậy với cô.
Tay nắm chặt, cô rất muốn giãy ra khỏi vòng tay ấm áp này của anh, nhưng mà vòng tay ấm áp này thật sự đã cho cô thứ mà hằng đêm cô mong muốn, cùng với sự miễn cưỡng và ép buộc.
Nhưng mà Hình Thiên Nham lại không hề có ý định muốn buông tay ra, anh đột nhiên dùng sức xoay người cô lại.
Trong chớp nhoáng này, lòng của cô phảng phất đạt tới đỉnh sôi trào, cô cố gắng chống lại sự mị hoặc cùng mê li từ hai tròng mắt của anh suýt nữa đã khiến cô chìm đắm trong đó, khiến bản thân trở nên không thể tự kiềm chế được.
Lý trí cùng với hiện thực khiến cô luôn nhắc nhở bản thân cô về thân phận và vai vế của mình, hơn hết người đàn ông trước mắt này chính là chồng của chị gái cô, cũng chính là người đàn ông mà cả đời này của cô không nên yêu.
Thời gian còn lại đều yên tĩnh, không khí như đông cứng lại, tại đây, đang lúc bên trong phòng sách mỗi một tia phân tử đều tràn đầy hàm tiếp vi diệu, một khi bị xuyên thủng thì nó trở nên mất kiểm soát.
Dần dần, nhanh chóng bị bầu không khí mập mờ bao trùm.
“Thình thịch... Thình thịch...”, tiếng tim đập, tiếng hít thở, trong không gian an tĩnh lại phá lệ nghe thấy rõ ràng.
Là nhịp tim của anh hay là nhịp tim của cô đập, hai người đều không nói rõ ra được, tất cả mọi thứ đều chìm đắm trong không gian hỗn độn và ngột ngạt này, mê say...
"Không nên... đi." - Âm thanh say mê xen lẫn gợi cảm cùng mê hoặc, cô chưa từng nghe thấy âm thanh dịu dàng như vậy của Hình Thiên Nham, ngay cả lần đầu tiên của bọn họ, anh cho người khác cảm giác hình như đều là lạnh như băng. Mà bây giờ cảm giác về anh của cô lại thấy anh giống như là thay đổi hoàn toàn thành một người khác.
Trong miệng anh phun ra hơi thở nóng. hơi nóng đó thổi vào bên tai cô, làm toàn thân cô cao thấp trên dưới đều bỗng tỉnh lại, cùng với sức nóng cháy đang bám ở sau lưng cô, lại thêm sức nóng từ trong ngực, cô không biết sao mình lại có cảm giác thoải mái từ tâm đến thân, cũng có một loại say mê trong mê loạn.
Không. Không. Khả Nghiên tỉnh lại. Mau tỉnh lại. Nhất định là anh ấy đang say. Nhất định là do anh ấy đã say nên mới có thể làm như vậy với cô.
Tay nắm chặt, cô rất muốn giãy ra khỏi vòng tay ấm áp này của anh, nhưng mà vòng tay ấm áp này thật sự đã cho cô thứ mà hằng đêm cô mong muốn, cùng với sự miễn cưỡng và ép buộc.
Nhưng mà Hình Thiên Nham lại không hề có ý định muốn buông tay ra, anh đột nhiên dùng sức xoay người cô lại.
Trong chớp nhoáng này, lòng của cô phảng phất đạt tới đỉnh sôi trào, cô cố gắng chống lại sự mị hoặc cùng mê li từ hai tròng mắt của anh suýt nữa đã khiến cô chìm đắm trong đó, khiến bản thân trở nên không thể tự kiềm chế được.
Lý trí cùng với hiện thực khiến cô luôn nhắc nhở bản thân cô về thân phận và vai vế của mình, hơn hết người đàn ông trước mắt này chính là chồng của chị gái cô, cũng chính là người đàn ông mà cả đời này của cô không nên yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.