Chương 105: .3:
Tề Thành Côn
10/11/2021
“Chị dâu, chị trước tiên đừng có gấp lên như thế.” - Trấn an Tiêu Lâm Na xong, anh ta mới bước nhanh đi tới phía sau của Hình Thiên Nham, kéo anh rời khỏi người Khả Nghiên: “Thiên Nham, chẳng lẽ anh điên rồi hay sao?” - Âm thanh chất vấn rơi xuống, ánh mắt trong lúc vô ý lại chú ý tới người đang nằm ở trên giường kia.
Như thế nào…
Là…
Là cô?
“Nói không chừng, đứa trẻ ở ngoài cửa luôn miệng gọi Nham Nham kia, tôi còn tưởng là gọi anh đó.”
“Này, cô gái, nếu cô làm cho Nham thiếu cao hứng, tôi liền khen thưởng cho cô mười vạn.”
“Tôi muốn hỏi anh. Một người phụ nữ rất xinh đẹp cố ý trang điểm rất xấu trốn ở bên cạnh, thì sẽ có mục đích gì đây?”
Chỉ một thoáng, trong đầu Uông Dương Minh nhớ lại hình ảnh mình cùng Tiêu Khả Nghiên tiếp xúc, cũng nhớ lại trước đó không lâu Hình Thiên Nham ở phòng trà có hỏi qua mình cái vấn đề kia.
Chẳng lẽ cái người cố ý trang điểm rất xấu kia chính là cô hay sao?
Thiên Nham đối với cô gái này thật sự là đã động lòng rồi hay sao?
Lúc trước, khi lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này, Uông Dương Minh cũng đã có thể cảm giác được cô rất có khả năng sẽ là mẫu người mà Hình Thiên Nham thích.
Tuy rằng anh ta vẫn luôn lấy Hình Thiên Nham ra để mua vui, nói anh là gay, nhưng mà Uông Dương Minh sao có thể không biết anh có thích phụ nữ hay không chứ? Rốt cuộc, bạn gái trước đây của Hình Thiên Nham Uông Dương Minh cũng đã từng gặp qua, đại khái không khác lắm so với Tiêu Khả Nghiên. Nhưng không nghĩ tới…
Cho dù… Cho dù Thiên Nham thật sự thích cô gái này, cũng không thể đến mức làm ra sự việc hoang đường như vậy chứ? Lại chọn ngay trong nhà, hơn nữa còn là trong tiệc sinh của con mình mà làm ra chuyện như vậy?
Bối rối nhìn về phía Hình Thiên Nham đang trong mê loạn, gặp qua không ít trường hợp như vậy Uông Dương Minh lập tức tỉnh ngộ: “Hỏng rồi.”
Tiêu Lâm Na đứng ở một bên mặt tràn đầy phẫn nộ tiến lên một bước, nhíu nhíu mày mà nói: “Làm sao vậy? Anh Uông?”
Đột nhiên, Hình Thiên Nham như là phát hiện ra một đại lục mới, đẩy mạnh Uông Dương Minh ra, liền ôm chặt lấy Tiêu Lâm Na, không ngừng hôn lung tung lên môi cô ta: “Thiên… Thiên Nham. Anh… Anh… Buông tay ra. Anh làm sao vậy?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Tiêu Khả Nghiên thoáng chốc có cảm giác một cơn gió thổi qua mà ớn lạnh. Nhưng cũng lúc đó, cô càng cảm thấy không thích hợp, hôm nay Hình Thiên Nham thật sự rất khác lạ? Anh không giống như người sẽ làm ra chuyện tùy tiện như vậy.
Như thế nào…
Là…
Là cô?
“Nói không chừng, đứa trẻ ở ngoài cửa luôn miệng gọi Nham Nham kia, tôi còn tưởng là gọi anh đó.”
“Này, cô gái, nếu cô làm cho Nham thiếu cao hứng, tôi liền khen thưởng cho cô mười vạn.”
“Tôi muốn hỏi anh. Một người phụ nữ rất xinh đẹp cố ý trang điểm rất xấu trốn ở bên cạnh, thì sẽ có mục đích gì đây?”
Chỉ một thoáng, trong đầu Uông Dương Minh nhớ lại hình ảnh mình cùng Tiêu Khả Nghiên tiếp xúc, cũng nhớ lại trước đó không lâu Hình Thiên Nham ở phòng trà có hỏi qua mình cái vấn đề kia.
Chẳng lẽ cái người cố ý trang điểm rất xấu kia chính là cô hay sao?
Thiên Nham đối với cô gái này thật sự là đã động lòng rồi hay sao?
Lúc trước, khi lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này, Uông Dương Minh cũng đã có thể cảm giác được cô rất có khả năng sẽ là mẫu người mà Hình Thiên Nham thích.
Tuy rằng anh ta vẫn luôn lấy Hình Thiên Nham ra để mua vui, nói anh là gay, nhưng mà Uông Dương Minh sao có thể không biết anh có thích phụ nữ hay không chứ? Rốt cuộc, bạn gái trước đây của Hình Thiên Nham Uông Dương Minh cũng đã từng gặp qua, đại khái không khác lắm so với Tiêu Khả Nghiên. Nhưng không nghĩ tới…
Cho dù… Cho dù Thiên Nham thật sự thích cô gái này, cũng không thể đến mức làm ra sự việc hoang đường như vậy chứ? Lại chọn ngay trong nhà, hơn nữa còn là trong tiệc sinh của con mình mà làm ra chuyện như vậy?
Bối rối nhìn về phía Hình Thiên Nham đang trong mê loạn, gặp qua không ít trường hợp như vậy Uông Dương Minh lập tức tỉnh ngộ: “Hỏng rồi.”
Tiêu Lâm Na đứng ở một bên mặt tràn đầy phẫn nộ tiến lên một bước, nhíu nhíu mày mà nói: “Làm sao vậy? Anh Uông?”
Đột nhiên, Hình Thiên Nham như là phát hiện ra một đại lục mới, đẩy mạnh Uông Dương Minh ra, liền ôm chặt lấy Tiêu Lâm Na, không ngừng hôn lung tung lên môi cô ta: “Thiên… Thiên Nham. Anh… Anh… Buông tay ra. Anh làm sao vậy?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Tiêu Khả Nghiên thoáng chốc có cảm giác một cơn gió thổi qua mà ớn lạnh. Nhưng cũng lúc đó, cô càng cảm thấy không thích hợp, hôm nay Hình Thiên Nham thật sự rất khác lạ? Anh không giống như người sẽ làm ra chuyện tùy tiện như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.