Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng Bỏ

Chương 1: Phủ Lên Cái Miệng Nhỏ Đỏ Tươi.

Tề Thành Côn

09/11/2021

“Ưm… Khó chịu… Thật là khó chịu…” Trong đêm tối tràn ngập tiếng người phụ nữ đang nằm ở trên chiếc giường mềm mại, dáng vẻ của cô thoạt nhìn rất là khó nhịn được.

“A, thật đúng là gấp không chờ nổi mà!” Lúc này, một người đàn ông đi vào căn phòng bị bao phủ bởi màn đêm, giọng nói đó thật trầm thấp mê người, lại mang theo vài phần hài hước, lạnh nhạt.

Người đàn ông đi đến đầu giường, nâng bàn tay to lớn lên, không nhanh không chậm mà mê hoặc, mơn trớn cái trán nhẵn bóng kia của người phụ nữ, lông mi thật dài, khuôn mặt non mềm, sau đó lại dừng ở môi, hơi ngứa.

“Quả thật đúng là biết cách hưởng thụ!” Lời nói gian tà, bàn tay người đàn ông nhẹ nhàng vung lên. Người phụ nữ còn chưa hiểu được chuyện gì thì cả người đã ngồi trên đùi người đàn ông, cơ thể nhỏ xinh gần như đều đã vùi vào trong lồng ngực rắn chắc đó.

“Nóng… Nóng quá…”

“Cô đây là đang câu dẫn tôi sao? Đừng nóng vội!” Bàn tay to lướt qua mặt, cổ, bụng của cô, một đường thẳng xuống phía dưới…

“Ôi… Nóng… Nóng quá… Ưm…” Ở dưới kích thích như vậy, cô gái khó nhịn mà đòi lấy, cảm giác mãnh liệt hư không làm cô muốn khóc ra mất rồi.

Nghe âm thanh xin tha kèm theo tiếng khóc nức nở của người phụ nữ, người đàn ông xấu xa chỉ lạnh lùng cười, cởi quần áo trên người mình ra.

Cô ta đã rơi vào mơ hồ từ lâu, hồn nhiên không biết dáng vẻ của mình lúc này đã yêu diễm mê người đến cỡ nào.

Người đàn ông thấy vậy, cuối cùng cũng không thể chịu đựng được, không hề kiêng kỵ mà tận tình chiếm hữu, hành động khiến cô gái nhỏ đau đớn đến mức phải thốt lời nỉ non: “Đau… Đau quá…”



Đau? Sao mà đau được? Nhìn cô gái kia có dáng vẻ đầy kinh nghiệm quyến rũ chẳng giống một chút nào.

Bởi vì đau đớn, thái dương của cô gái nhỏ ‘tí tách, tí tách’ những mồ hôi tuôn rơi.

Lúc này, người đàn ông dường như đã nhận thấy được điều gì không đúng lắm, nhíu chặt chân mày… hay là, người phụ nữ này thật sự là lần đầu tiên? Chẳng qua là lão Tiêu kia dạy dỗ tốt quá, mới có biểu hiện có kinh nghiệm đến như vậy? Ha, thật đúng là trăm phương ngàn kế! Nếu đã như vậy, có phải cũng nên đáp lại sự hao tổn tâm huyết của người ta không nhỉ?

Môi mỏng ướt át của người đàn ông lại phủ xuống đôi môi đỏ tươi nhỏ nhắn của cô …

‘Ưm… Ưm…’ cô cảm giác hô hấp của mình sắp ngưng hẳn, lúc này người đàn ông mới tốt bụng dừng việc xâm chiếm hung hăng này…

Người đàn ông đối với kiệt tác của mình rất hài lòng, không nhịn được một điệu cười xấu xa, nói:: “Bây giờ, màn kịch chính mới bắt đầu.”

Thân hình cao dài chậm rãi áp xuống, thẳng đến khi hoàn toàn bao trùm trên người cô gái đó…

Cô đã quên mất mình là ai, chỉ không ngừng, không ngừng hùa theo người đàn ông xa lạ đang mang lại cho mình hạnh phúc này.

Một giờ trôi qua, người phụ nữ từ lúc bắt đầu cầm lòng không đặng mà hùa theo biến thành dáng vẻ mềm nhũn thành một đống như bây giờ, mà người đàn ông vẫn chưa thỏa mãn, không biết qua bao lâu, cuối cùng, cuộc hoan ái vừa mãnh liệt lại tùy ý mới dừng lại…

Cả một đêm này, cho dù, bọn họ có ăn ý bao nhiêu, nhưng trước sau trong mắt của người đàn ông đều là sự lạnh lùng, không hề có chút tình cảm, mà việc này cũng đã chủ định thay đổi cả đời cô…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng Bỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook