Vợ Yêu Khó Chiều: Tổng Tài Sủng Vợ Ngọt Ngào
Chương 89: .1: Anh Ôm Cô Về Nhà
Tô Tiểu Đường
05/10/2021
Trong lòng cô cảm thấy sợ hãi, rụt rè, lập tức ngồi bật dậy, mở to mắt đầy khiếp sợ, “Tiểu Quỳ, tối qua tôi về nhà thế nào?”
“Quên rồi sao?” Tiểu Quỳ cúi người nhìn biểu cảm của cô, giống như nhìn ra chút gì đó, cô ấy cố ý không nói, mà bưng bát lên, “Cô uống xong thứ này, tôi lại trả lời.”
“Cô nói trước đi đã!”
Trí nhớ tối qua của Ý Ý vừa vặn dừng lại trước khi ngủ, lúc ấy xe còn đang đi, cô dựa lưng vào ghế, mặt đối diện với cửa kính xe, nhìn cảnh tượng bên ngoài lướt qua, lại sau đó cô ngủ mơ màng, lúc tỉnh lại đã ở đây, ý nghĩ hơi đáng sợ xuất hiện trong đầu, cô không dám nghĩ nữa, càng nghĩ, trong đáy lòng càng lạnh.
“Không uống à? Đáng tiếc quá, sáng sớm tôi đã phải nấu rồi.” Tiểu Quỳ tránh tầm mắt của cô, múc một thìa, chậm rãi đổ trở về, hơi nóng xuyên vào trong khoang mũi.
Ý Ý sốt ruột không nhịn được, không quan tâm hương vị khó ngửi tới mức nào, liền vươn tay tới, ngay cả thìa cũng không dùng, bưng lên uống luôn.
“Bây giờ có thể nói chưa?”
Tiểu Quỳ vô cùng vui vẻ cất bát vào trong mâm, khẽ nói một câu, “Cô được Nam Cảnh Thâm ôm về.”
Ý Ý lập tức như bị sét đánh.
“Anh ấy ôm tôi về sao?”
“Đúng rồi, Hồ Bá và anh Bạc đều nhìn thấy, nhưng không ai ngăn cản anh ta, sao vậy, có gì không thích hợp à?”
Không thích hợp, quá không thích hợp rồi.
Cô là phụ nữ đã kết hôn!
Cô biết lá gan của Nam Cảnh Thâm lớn, nhưng cô sợ, nơi này là nhà cô, đi vào công khai như vậy, còn không bị ai ngăn cản, không phải rất kỳ lạ sao.
Bỗng nhiên trong đầu lóe lên chút ánh sáng, Ý Ý nhảy từ trên giường xuống, sau khi vén chăn lên thì đẩy vào sườn trong, ga trải giường đã được thay mới, tối qua lúc cô chảy máu ngồi ở chỗ nào đã không biết đi đâu.
Cô càng nghĩ càng cảm thấy khó mà tin, giật mình hỏi: “Tiểu Quỳ, cô đổi ga trải giường à?”
“Đúng rồi, tôi đổi, tối qua Nam Cảnh Thâm mang người đi, Hồ Bá nói ga trải giường bẩn rồi, bảo tôi đổi một phen, lúc ấy tôi thấy nhiều máu như vậy, dọa tôi nhảy dựng lên, sau đó biết rõ tôi mới yên tâm, mợ chủ, sau này cô đừng dọa người ta như vậy nữa.”
Trong đầu Ý Ý ong ong, sau đó Tiểu Quỳ nói gì, ở trong đầu cô đã hoàn toàn biến thành âm thanh ầm ĩ, chợt xa chợt gần, trái tim giống như mở lỗ hổng thông ra, cô bị ý nghĩ của mình làm sợ tới mức ngay cả tay chân đều lạnh toát.
Sau khi ngây người, cô run rẩy lấy điện thoại ra, mở ra xem, không có bất luận số nào gọi tới, hoặc gửi tin nhắn tới.
Trong điện thoại cô không có gì gửi tới, trong tin nhắn chỉ có hai tin của Tứ gia gửi đến.
“Tối qua cô chơi trò chơi suốt đêm, chép Tư Trị Thông Giám một lần, tôi sẽ kiểm tra.”
“Tiêu Ý Ý, sau này còn dám uống rượu thử xem.”
Tin thứ nhất, là sau khi kết hôn nửa năm, cô chơi game suốt đêm trước khi thi bị phát hiện, ngày hôm sau nhận được cảnh cáo của Tứ gia.
Tin thứ hai, là đêm đó cô trộm tới quán bar mua say, ma xui quỷ khiến qua đêm với Nam Cảnh Thâm, tối hôm sau, Tứ gia liền biết.
Nhưng mà hiện giờ, đã có đàn ông chạy tới nhà ôm cô, vậy mà bên Tứ gia không có một chút động tĩnh.
“Tiểu Quỳ…” Ý Ý nhỏ giọng nói, ấp úng gọi một tiếng.
Giọng nói quá nhỏ, mới đầu Tiểu Quỳ không nghe rõ, vẫn đang lảm nhảm: “Mợ chủ, không phải Nam Cảnh Thâm là thủ trưởng của cô sao, lúc trước Hồ Bá cho cô đến Hoa Thụy làm, tôi nghe, nghe nói còn là bạn của Tứ gia nhà chúng ta ấy, nếu không vì tầng quan hệ này, tối qua lúc tổng giám đốc Nam tới đón cô, thiếu chút nữa tôi đã nghĩ hai người có gì đó rồi.”
“Quên rồi sao?” Tiểu Quỳ cúi người nhìn biểu cảm của cô, giống như nhìn ra chút gì đó, cô ấy cố ý không nói, mà bưng bát lên, “Cô uống xong thứ này, tôi lại trả lời.”
“Cô nói trước đi đã!”
Trí nhớ tối qua của Ý Ý vừa vặn dừng lại trước khi ngủ, lúc ấy xe còn đang đi, cô dựa lưng vào ghế, mặt đối diện với cửa kính xe, nhìn cảnh tượng bên ngoài lướt qua, lại sau đó cô ngủ mơ màng, lúc tỉnh lại đã ở đây, ý nghĩ hơi đáng sợ xuất hiện trong đầu, cô không dám nghĩ nữa, càng nghĩ, trong đáy lòng càng lạnh.
“Không uống à? Đáng tiếc quá, sáng sớm tôi đã phải nấu rồi.” Tiểu Quỳ tránh tầm mắt của cô, múc một thìa, chậm rãi đổ trở về, hơi nóng xuyên vào trong khoang mũi.
Ý Ý sốt ruột không nhịn được, không quan tâm hương vị khó ngửi tới mức nào, liền vươn tay tới, ngay cả thìa cũng không dùng, bưng lên uống luôn.
“Bây giờ có thể nói chưa?”
Tiểu Quỳ vô cùng vui vẻ cất bát vào trong mâm, khẽ nói một câu, “Cô được Nam Cảnh Thâm ôm về.”
Ý Ý lập tức như bị sét đánh.
“Anh ấy ôm tôi về sao?”
“Đúng rồi, Hồ Bá và anh Bạc đều nhìn thấy, nhưng không ai ngăn cản anh ta, sao vậy, có gì không thích hợp à?”
Không thích hợp, quá không thích hợp rồi.
Cô là phụ nữ đã kết hôn!
Cô biết lá gan của Nam Cảnh Thâm lớn, nhưng cô sợ, nơi này là nhà cô, đi vào công khai như vậy, còn không bị ai ngăn cản, không phải rất kỳ lạ sao.
Bỗng nhiên trong đầu lóe lên chút ánh sáng, Ý Ý nhảy từ trên giường xuống, sau khi vén chăn lên thì đẩy vào sườn trong, ga trải giường đã được thay mới, tối qua lúc cô chảy máu ngồi ở chỗ nào đã không biết đi đâu.
Cô càng nghĩ càng cảm thấy khó mà tin, giật mình hỏi: “Tiểu Quỳ, cô đổi ga trải giường à?”
“Đúng rồi, tôi đổi, tối qua Nam Cảnh Thâm mang người đi, Hồ Bá nói ga trải giường bẩn rồi, bảo tôi đổi một phen, lúc ấy tôi thấy nhiều máu như vậy, dọa tôi nhảy dựng lên, sau đó biết rõ tôi mới yên tâm, mợ chủ, sau này cô đừng dọa người ta như vậy nữa.”
Trong đầu Ý Ý ong ong, sau đó Tiểu Quỳ nói gì, ở trong đầu cô đã hoàn toàn biến thành âm thanh ầm ĩ, chợt xa chợt gần, trái tim giống như mở lỗ hổng thông ra, cô bị ý nghĩ của mình làm sợ tới mức ngay cả tay chân đều lạnh toát.
Sau khi ngây người, cô run rẩy lấy điện thoại ra, mở ra xem, không có bất luận số nào gọi tới, hoặc gửi tin nhắn tới.
Trong điện thoại cô không có gì gửi tới, trong tin nhắn chỉ có hai tin của Tứ gia gửi đến.
“Tối qua cô chơi trò chơi suốt đêm, chép Tư Trị Thông Giám một lần, tôi sẽ kiểm tra.”
“Tiêu Ý Ý, sau này còn dám uống rượu thử xem.”
Tin thứ nhất, là sau khi kết hôn nửa năm, cô chơi game suốt đêm trước khi thi bị phát hiện, ngày hôm sau nhận được cảnh cáo của Tứ gia.
Tin thứ hai, là đêm đó cô trộm tới quán bar mua say, ma xui quỷ khiến qua đêm với Nam Cảnh Thâm, tối hôm sau, Tứ gia liền biết.
Nhưng mà hiện giờ, đã có đàn ông chạy tới nhà ôm cô, vậy mà bên Tứ gia không có một chút động tĩnh.
“Tiểu Quỳ…” Ý Ý nhỏ giọng nói, ấp úng gọi một tiếng.
Giọng nói quá nhỏ, mới đầu Tiểu Quỳ không nghe rõ, vẫn đang lảm nhảm: “Mợ chủ, không phải Nam Cảnh Thâm là thủ trưởng của cô sao, lúc trước Hồ Bá cho cô đến Hoa Thụy làm, tôi nghe, nghe nói còn là bạn của Tứ gia nhà chúng ta ấy, nếu không vì tầng quan hệ này, tối qua lúc tổng giám đốc Nam tới đón cô, thiếu chút nữa tôi đã nghĩ hai người có gì đó rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.