Vợ Yêu Khó Chiều: Tổng Tài Sủng Vợ Ngọt Ngào
Chương 90: .2: Anh Ôm Cô Về Nhà
Tô Tiểu Đường
05/10/2021
Cơ thể Ý Ý chấn động.
Tay nắm di động dùng lực, đôi môi mím chặt, hơi run rẩy nói, “Tiểu Quỳ, Hồ Bá không nói gì thêm à?”
“Nói gì cơ?” Tiểu Quỳ gấp chăn, suy nghĩ một lát nói, “Không có, bảo tôi lên tầng đưa giải rượu cho cô, a đúng rồi, hình như Tứ gia tức giận rồi.”
“Tức giận…” Trái tim Ý Ý đập thình thịch, lòng bàn chân lạnh lẽo, “Sao lại tức giận?”
“Vẻ mặt Hồ Bá không được tốt lắm, rầu rĩ, nhưng ông ấy không nói gì.” Tiểu Quỳ gấp chăn xong, ngẩng đầu nhìn cô, “Cần nói gì sao?”
Bỗng nhiên có đôi mắt nhìn thẳng mình, khiến Ý Ý không biết làm thế nào, ngay cả nhếch miệng đều rất xa xỉ.
“Không có gì.”
Cô vén tóc, đi về phía toilet, cửa vừa đóng lại, cô không nhịn được tựa vào cửa, mới giật mình phát hiện vậy mà hai tay mình đang run rẩy.
20 phút sau, Ý Ý điều chỉnh tốt trạng thái của mình, đi xuống lầu ăn sáng, cô ngắm vài vòng, không thấy Hồ Bá, cô không cảm thấy nhẹ nhõm, trái lại trái tim treo cao.
“Mợ chủ, lúc ăn đừng nhìn đông nhìn tây, như vậy không tốt cho tiêu hóa.”
Bỗng nhiên có giọng nói vang lên từ phía sau.
Tay cầm dao nĩa của Ý Ý nắm chặt, cô quay đầu, cố gắng cười nói: “Chào buổi sáng, bác Hồ Bá.”
“Đỡ hơn chưa?”
“Đỡ hơn nhiều rồi.”
“Ăn nhiều cháo táo đỏ một chút, tối hôm qua đau thành như vậy, cần bồi bổ nhiều, hôm nay nhớ phải uống canh, lát nữa tôi bảo phòng bếp chuẩn bị.”
“Đã đỡ hơn rồi…”
Ý Ý bưng sữa đậu nành, nâng cốc che khuất nửa gương mặt, đôi mắt hơi run rẩy.
Lúc một chiếc thẻ quen thuộc được chuyển tới trước mắt, cô còn hơi hoảng hốt, ngu ngơ liếm khóe môi, nâng mắt nhìn về phía Hồ Bá, “Đây là gì thế?”
“Tứ gia đưa thẻ cho cô, bên trong có 50 vạn, cậu ấy nói, sau này mỗi tháng sẽ gửi 50 vạn vào thẻ, cô muốn mua thứ gì thì mua, muốn ăn cái gì thì mua cái đó, không cần tiết kiệm tiền cho cậu ấy.”
Ý Ý tỉnh táo lại, chưa phản ứng kịp tay đã nhận lấy thẻ, là tấm thẻ cô nộp lúc trước, nhưng cũng là tấm thẻ ít tiền nhất, cô uống ừng ực sữa đậu nành trong miệng xuống, tay cầm thẻ cảm nhận được trơn bóng, còn cảm thấy hơi mơ hồ.
“Thật sự cho tôi sao?”
“Ngốc, cô là vợ Tứ gia, tiền của cậu ấy không đưa cho cô thì đưa cho ai, cầm đi, không phải cô muốn mở tiệc với bạn sao, cô hẹn mấy người bạn của mình đi lựa mấy bộ đồ đẹp đi.”
Lúc này Ý Ý mới cảm thấy có vài phần chân thật, tâm tình thả lỏng hơn, cô cẩn thận hỏi: “Bác Hồ Bá, tối qua…”
“Cô nói tổng giám đốc Nam đúng không?” Hồ Bá liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm tư của cô, trong chớp mắt, cái miệng nhỏ của Ý Ý hơi mím lại, khẩn trương khó có thể dùng ngôn ngữ miêu tả xuất hiện, thì thấy vẻ mặt Hồ Bá thoải mái, ngay cả giọng điệu nói cũng là bàn chuyện nhà: “Đó là bạn của Tứ gia, chuyện tối qua, tổng giám đốc Nam đã nói với Tứ gia, hôm nay đặc biệt cho cô nghỉ một ngày, cô đó, trước khi tới tháng còn ngâm nước lạnh, Tứ gia biết, đã mắng tôi một trận.”
Hồ Bá giơ tay muốn điểm trán cô, Ý Ý lùi về sau trốn, “Sau này sẽ không có chuyện như vậy nữa.”
“Như vậy là tốt nhất, nhanh ăn cháo đi, sắp nguội rồi.”
Nói như vậy, chuyện tối qua, thực ra là mình cô lo lắng rồi…
Tay nắm di động dùng lực, đôi môi mím chặt, hơi run rẩy nói, “Tiểu Quỳ, Hồ Bá không nói gì thêm à?”
“Nói gì cơ?” Tiểu Quỳ gấp chăn, suy nghĩ một lát nói, “Không có, bảo tôi lên tầng đưa giải rượu cho cô, a đúng rồi, hình như Tứ gia tức giận rồi.”
“Tức giận…” Trái tim Ý Ý đập thình thịch, lòng bàn chân lạnh lẽo, “Sao lại tức giận?”
“Vẻ mặt Hồ Bá không được tốt lắm, rầu rĩ, nhưng ông ấy không nói gì.” Tiểu Quỳ gấp chăn xong, ngẩng đầu nhìn cô, “Cần nói gì sao?”
Bỗng nhiên có đôi mắt nhìn thẳng mình, khiến Ý Ý không biết làm thế nào, ngay cả nhếch miệng đều rất xa xỉ.
“Không có gì.”
Cô vén tóc, đi về phía toilet, cửa vừa đóng lại, cô không nhịn được tựa vào cửa, mới giật mình phát hiện vậy mà hai tay mình đang run rẩy.
20 phút sau, Ý Ý điều chỉnh tốt trạng thái của mình, đi xuống lầu ăn sáng, cô ngắm vài vòng, không thấy Hồ Bá, cô không cảm thấy nhẹ nhõm, trái lại trái tim treo cao.
“Mợ chủ, lúc ăn đừng nhìn đông nhìn tây, như vậy không tốt cho tiêu hóa.”
Bỗng nhiên có giọng nói vang lên từ phía sau.
Tay cầm dao nĩa của Ý Ý nắm chặt, cô quay đầu, cố gắng cười nói: “Chào buổi sáng, bác Hồ Bá.”
“Đỡ hơn chưa?”
“Đỡ hơn nhiều rồi.”
“Ăn nhiều cháo táo đỏ một chút, tối hôm qua đau thành như vậy, cần bồi bổ nhiều, hôm nay nhớ phải uống canh, lát nữa tôi bảo phòng bếp chuẩn bị.”
“Đã đỡ hơn rồi…”
Ý Ý bưng sữa đậu nành, nâng cốc che khuất nửa gương mặt, đôi mắt hơi run rẩy.
Lúc một chiếc thẻ quen thuộc được chuyển tới trước mắt, cô còn hơi hoảng hốt, ngu ngơ liếm khóe môi, nâng mắt nhìn về phía Hồ Bá, “Đây là gì thế?”
“Tứ gia đưa thẻ cho cô, bên trong có 50 vạn, cậu ấy nói, sau này mỗi tháng sẽ gửi 50 vạn vào thẻ, cô muốn mua thứ gì thì mua, muốn ăn cái gì thì mua cái đó, không cần tiết kiệm tiền cho cậu ấy.”
Ý Ý tỉnh táo lại, chưa phản ứng kịp tay đã nhận lấy thẻ, là tấm thẻ cô nộp lúc trước, nhưng cũng là tấm thẻ ít tiền nhất, cô uống ừng ực sữa đậu nành trong miệng xuống, tay cầm thẻ cảm nhận được trơn bóng, còn cảm thấy hơi mơ hồ.
“Thật sự cho tôi sao?”
“Ngốc, cô là vợ Tứ gia, tiền của cậu ấy không đưa cho cô thì đưa cho ai, cầm đi, không phải cô muốn mở tiệc với bạn sao, cô hẹn mấy người bạn của mình đi lựa mấy bộ đồ đẹp đi.”
Lúc này Ý Ý mới cảm thấy có vài phần chân thật, tâm tình thả lỏng hơn, cô cẩn thận hỏi: “Bác Hồ Bá, tối qua…”
“Cô nói tổng giám đốc Nam đúng không?” Hồ Bá liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm tư của cô, trong chớp mắt, cái miệng nhỏ của Ý Ý hơi mím lại, khẩn trương khó có thể dùng ngôn ngữ miêu tả xuất hiện, thì thấy vẻ mặt Hồ Bá thoải mái, ngay cả giọng điệu nói cũng là bàn chuyện nhà: “Đó là bạn của Tứ gia, chuyện tối qua, tổng giám đốc Nam đã nói với Tứ gia, hôm nay đặc biệt cho cô nghỉ một ngày, cô đó, trước khi tới tháng còn ngâm nước lạnh, Tứ gia biết, đã mắng tôi một trận.”
Hồ Bá giơ tay muốn điểm trán cô, Ý Ý lùi về sau trốn, “Sau này sẽ không có chuyện như vậy nữa.”
“Như vậy là tốt nhất, nhanh ăn cháo đi, sắp nguội rồi.”
Nói như vậy, chuyện tối qua, thực ra là mình cô lo lắng rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.