Chương 13: CHƯƠNG 13
Tử Ai Mạt Lỵ
11/12/2015
Huyễn Thương Bình Quả là cái tên Nam Nam dùng trong game cách đây một năm, thời điểm đó anh
trai mà cô từng tín nhiệm có hỏi qua ý nghĩa cái tên này, bởi vì “Huyễn
thương” cùng “Bình Quả” nó chẳng liên quan gì nhau.
Cô từng giải thích rằng: “Hai chữ trước đơn giản là thích thôi, hai chữ sau vì thích ăn táo, cần gì hàm chứa ý gì quá sâu xa?” Câu trả lời thẳng thắng đến đáng yêu làm cho anh nở cười ngây ngô, cô lại cho anh cảm giác thật ngon miệng, nếu tìm được cô anh nhất định nâng niu trong lòng bàn tay.
Tuy chưa xác định Nhị Nam là Trái Táo Nhỏ, cũng không dám tin tưởng, cô cự tuyệt nói chuyện cùng thời trang mốt, loại cảm giác này giống như Trái Táo Nhỏ năm đó, bởi vì sự xuất hiện của Mặc Tử Lưu Niên kích thích ham muốn chiếm giữ nơi anh, cũng làm cho mục tiêu cần thực hiện trở nên rõ ràng. Bất quá, tạm thời trước không cần quá manh động, miễn cho chọc giận tiểu nha đầu, dù sao đã thêm bạn tốt hết thảy từ từ sẽ đến, cho nên sau khi Nhị Nam lui đội, anh không muốn tiếp tục dây dưa. Lúc này đây anh không phải khiếp đảm mà là phải cẩn thận.
Bất quá anh đã đánh giá sai một điểm nào đó ở cô, sự xuất hiện của vị em trai này sẽ mở ra một bước ngoặc thật lớn. Còn cái tên Wahspg mới đầu cô hiển nhiên nghĩ là một đống loạn thất bát tao, càng không có tâm tư suy nghĩ ý nghĩa thực sự của nó.
Rời đội ngũ một lần nữa hai người lập đội mới:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: hôm nay mới mua kỵ 40 ^_^
Bên kia chậm chạp phản ứng lại, không lẽ còn giận chuyện hồi nãy, kiểm tra địa điểm thì đang đứng ở Dạ Tây Hồ, làm cái gì ở đó? Lúc lâu sau tiểu mỹ nhân mới chịu đánh chữ:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: Nam Nam, ra đây, đến chỗ sư phụ đang đứng.
Ai chơi lâu Thiên Long tất nhiên biết Dạ Tây Hồ là cái nơi khỉ gió gì. Không có boss và hầu như chẳng có ngoạn gia nào, giống như Tây Hồ nhưng Dạ Tây Hồ luôn luôn là ban đêm, toàn bộ hình ảnh hôn ám có chút lung linh xinh đẹp, còn nhuộm đẫm tia đau thương, là nơi dành cho các cặp tình lữ, phi thường thích hợp để tâm sự, tán tỉnh nhau.
Vừa rồi hắn gọi cô là Nam Nam, tối nay chẳng kéo nhau đi train mà lại chạy ra đấy rốt cục là làm sao?
Nếu không cảm nhận được hắn có điều bất thường thì cô chính là ngốc tử, hơn nửa tháng tiếp xúc, một đợt sóng ngầm đang dần dần hình thành. Đúng vậy cô thực thích vị em trai này nhưng vẫn là một người xa lạ, Internet là nơi để người ta tìm kiếm cái gì đó nhằm an ủi tâm tình, đừng để tâm vào, đừng chìm sâu vào nó, tựa như năm đó, cô biết mình sắp rơi vào vực sâu, bất quá quan hệ khá tốt nhưng chẳng có sự đột phá nên dần dần tiêu tan.
Lại có khi sự tình phát triển quá mức nhanh làm cho mình cảm giác không thực, nhưng là ngón tay lại không thể dừng lại, không khống chế được vẫn cho tiểu Nga Mi bay về phía Tây Hồ.
Mở bản đồ ra tìm được vị trí của hắn thì nhanh chạy qua. Chờ cô thu kỵ xong hắn chạy quanh người cô một vòng, còn đánh ra một cái khuôn mặt tươi cười.
Vì thế cô đánh một dấu chấm hỏi hiện lên trên đỉnh đầu, hắn liền làm động tác sử dụng đạo cụ, lấy hai người làm trung tâm xung quanh một mảnh vàng xanh do những đốm nhỏ li ti bay giữa không trung.
Đúng rồi Dạ Tây Hồ còn có trò bắt Đom Đóm.
Nam Nam lập tức chỉnh góc nhìn xa hơn, tuy Thiên Long chỉ 2.5D nhưng đồ họa thật xinh đẹp. Nhất là hiện tại, toàn bộ màn hình bị quầng sáng bao phủ, xanh xanh huyền ảo, càng làm cho cô kinh ngạc là Mặc Tử Lưu Niên đang quỳ gối trước mặt, trên đỉnh đầu hiện một câu:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: Nam Nam, lấy anh đi *hoa tươi* *tình yêu*
Lãng mạn, rất lãng mạn, Nam Nam nháy mắt tâm động, đối tượng chính là “Manh Vật”, mặt cô có chút nóng lên, không thể khống chế lồng ngực thôi phập phồng.
Mặc Vân đang chờ đợi phản ứng từ cô cho đến khi hiệu ứng tiêu tan Nhị Nam vẫn đứng yên bất động.
Làm chị ấy sợ rồi chăng? Chỉ là trò chơi thôi, nam nữ có hứng thú với nhau thì dắt tay nhau đến lễ đường, hắn tự an ủi mình xong nhưng trong lòng vẫn còn lo âu, hồi hộp.
Thấy cô vẫn không phản ứng hắn nóng lòng điều khiển nhân vật chạy lại trước mặt rồi dùng động tác nấu nướng!
Cho dù không cố tình nhưng có một số động tác dưới trí tưởng tượng cường đại của quần chúng đã sớm trở thành một trong các động tác thân mật, như hiện tại Mặc Vân đang dùng vậy. Bởi vì khi dùng động tác này thắt lưng hơi cong, hai tay nâng lên, đầu chuyên chú cúi thấp, điều chỉnh khoảng cách thích hợp nó giống như hai người đang hôn môi!
Vừa thưởng thức màn Đom Đóm bây giờ tới màn hôn môi càng tăng cảm giác ám muội, Nam Nam chẳng thốt nên lời, không phát hiện Tiểu Cầm đứng đằng sau.
“A!!!”
“A!!!!”
Tiểu Cầm trách móc: “Lí Nam Nam cậu bị cái gì thế!”
“A!!!!!” Sinh vật số 1 cũng kêu lên: “Tớ đang vá áo, bị kim đâm trúng tay!”
Chỉ có Sinh vật số 2 tỏ ra im lặng, vẻ mặt cứng ngắc phán một câu chất phác: “Tớ đang xem AV…”, sau đó lại dùng bộ mặt cứng ngắc hướng về màn hình như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Nam Nam lầu bầu nói: “Tại cậu vô thanh vô tức đứng đằng sau tớ làm chi, hừ.”
Tiểu Cầm để mặc cô oán hận, vui sướng và kinh ngạc chất vấn: “Em trai thân yêu của cậu cầu hôn, OMG!! Quả thực rất, rất lãng mạn, ai ngờ Mặc Tiểu Trư cũng biết lãng mạn nha!”
Lời này vừa nói ra Sinh vật 1 và Sinh vật 2 bu lại, vây quanh máy tính của cô, cứ như vậy Lí Nam Nam chẳng biết làm sao.
Trên màn hình Mặc Tử Lưu Niên đang dùng động tác hôn môi với cô, hắn bên kia cũng vô cùng bối rối.
“Tính sao đây Nam Nam?” Tiểu Cầm biết nguyên tắc của cô khi chơi game và hơi đáng tiếc cho Mặc Tiểu Trư. Mà Sinh vật 1 khinh thường nói: “Xì, game hay võng luyến thực mờ ảo!” Sinh vật số 2 mất hứng nhảy lên giường xem tiếp bộ phim còn dang dở, nghe Sinh vật 1 nói xong Tiểu Cầm ho khan một tiếng, nàng cùng Đại Dũng trong phòng ai cũng biết.
Tiểu Cầm vỗ vỗ bả vai Nam Nam: “Mặc kệ thế nào, trả lời cho người ta trước đi, để cho người ta chờ hoài không tốt đâu nha.” Nàng khuyên Nam Nam trong khi bỏ mặc Đại Dũng ở đầu dây bên kia chờ nãy giờ, JQ xuất hiện nha.
Lí Nam Nam nói thầm một câu: “Tớ không dám…” Cô rốt cục đánh chữ:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: thực xin lỗi…
Tiểu Cầm nhẹ nhàng thở dài, mà Mặc Vân nhìn những chữ này trừ bỏ thất vọng chính là nảy lên cơn tức!
Phải biết rằng trước khi hắn rời khỏi tổ đội đã nói một câu với Đoạn Kiếm, sau đó cố lấy dũng khí cầu hôn. không nghĩ tới lại bị cô một câu “Thực xin lỗi” để cự tuyệt, trong đầu hiện lên nguyên nhân đầu tiên cho sự thất bại đó là Đoạn Kiếm Ẩm Lệ, liền chất vấn:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: vì cái tên đại thần kia sao? Hóa ra cô thích ngoạn gia RMB?
Hắn tỏ ra thái độ không tốt, Nam Nam cũng bốc hỏa theo:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: tôi thích ai đối với cậu không quan hệ, cậu dựa vào cái gì mà quản tôi!
Cho nên mới nói xúc động là ma quỷ, bởi vì khi nói xong cô liền hối hận, bên kia trầm mặc, tiếp đó Mặc Tử Lưu Niên rời khỏi đội, hắn logout.
Tay Nam Nam có chút run rẩy, vừa mới tốt đẹp như thế, bây giờ đã thành ra thế này? Bỗng nhiên cảm thấy hảo ủy khuất, cô quay đầu hô: “Tiểu Cầm…”
Mà Mặc Vân vừa rời khỏi trò chơi, tựa vào ghế ngẩn người, miệng lẩm bẩm nói: “Bằng việc anh thích em cũng không thể quản sao?”
Cô từng giải thích rằng: “Hai chữ trước đơn giản là thích thôi, hai chữ sau vì thích ăn táo, cần gì hàm chứa ý gì quá sâu xa?” Câu trả lời thẳng thắng đến đáng yêu làm cho anh nở cười ngây ngô, cô lại cho anh cảm giác thật ngon miệng, nếu tìm được cô anh nhất định nâng niu trong lòng bàn tay.
Tuy chưa xác định Nhị Nam là Trái Táo Nhỏ, cũng không dám tin tưởng, cô cự tuyệt nói chuyện cùng thời trang mốt, loại cảm giác này giống như Trái Táo Nhỏ năm đó, bởi vì sự xuất hiện của Mặc Tử Lưu Niên kích thích ham muốn chiếm giữ nơi anh, cũng làm cho mục tiêu cần thực hiện trở nên rõ ràng. Bất quá, tạm thời trước không cần quá manh động, miễn cho chọc giận tiểu nha đầu, dù sao đã thêm bạn tốt hết thảy từ từ sẽ đến, cho nên sau khi Nhị Nam lui đội, anh không muốn tiếp tục dây dưa. Lúc này đây anh không phải khiếp đảm mà là phải cẩn thận.
Bất quá anh đã đánh giá sai một điểm nào đó ở cô, sự xuất hiện của vị em trai này sẽ mở ra một bước ngoặc thật lớn. Còn cái tên Wahspg mới đầu cô hiển nhiên nghĩ là một đống loạn thất bát tao, càng không có tâm tư suy nghĩ ý nghĩa thực sự của nó.
Rời đội ngũ một lần nữa hai người lập đội mới:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: hôm nay mới mua kỵ 40 ^_^
Bên kia chậm chạp phản ứng lại, không lẽ còn giận chuyện hồi nãy, kiểm tra địa điểm thì đang đứng ở Dạ Tây Hồ, làm cái gì ở đó? Lúc lâu sau tiểu mỹ nhân mới chịu đánh chữ:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: Nam Nam, ra đây, đến chỗ sư phụ đang đứng.
Ai chơi lâu Thiên Long tất nhiên biết Dạ Tây Hồ là cái nơi khỉ gió gì. Không có boss và hầu như chẳng có ngoạn gia nào, giống như Tây Hồ nhưng Dạ Tây Hồ luôn luôn là ban đêm, toàn bộ hình ảnh hôn ám có chút lung linh xinh đẹp, còn nhuộm đẫm tia đau thương, là nơi dành cho các cặp tình lữ, phi thường thích hợp để tâm sự, tán tỉnh nhau.
Vừa rồi hắn gọi cô là Nam Nam, tối nay chẳng kéo nhau đi train mà lại chạy ra đấy rốt cục là làm sao?
Nếu không cảm nhận được hắn có điều bất thường thì cô chính là ngốc tử, hơn nửa tháng tiếp xúc, một đợt sóng ngầm đang dần dần hình thành. Đúng vậy cô thực thích vị em trai này nhưng vẫn là một người xa lạ, Internet là nơi để người ta tìm kiếm cái gì đó nhằm an ủi tâm tình, đừng để tâm vào, đừng chìm sâu vào nó, tựa như năm đó, cô biết mình sắp rơi vào vực sâu, bất quá quan hệ khá tốt nhưng chẳng có sự đột phá nên dần dần tiêu tan.
Lại có khi sự tình phát triển quá mức nhanh làm cho mình cảm giác không thực, nhưng là ngón tay lại không thể dừng lại, không khống chế được vẫn cho tiểu Nga Mi bay về phía Tây Hồ.
Mở bản đồ ra tìm được vị trí của hắn thì nhanh chạy qua. Chờ cô thu kỵ xong hắn chạy quanh người cô một vòng, còn đánh ra một cái khuôn mặt tươi cười.
Vì thế cô đánh một dấu chấm hỏi hiện lên trên đỉnh đầu, hắn liền làm động tác sử dụng đạo cụ, lấy hai người làm trung tâm xung quanh một mảnh vàng xanh do những đốm nhỏ li ti bay giữa không trung.
Đúng rồi Dạ Tây Hồ còn có trò bắt Đom Đóm.
Nam Nam lập tức chỉnh góc nhìn xa hơn, tuy Thiên Long chỉ 2.5D nhưng đồ họa thật xinh đẹp. Nhất là hiện tại, toàn bộ màn hình bị quầng sáng bao phủ, xanh xanh huyền ảo, càng làm cho cô kinh ngạc là Mặc Tử Lưu Niên đang quỳ gối trước mặt, trên đỉnh đầu hiện một câu:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: Nam Nam, lấy anh đi *hoa tươi* *tình yêu*
Lãng mạn, rất lãng mạn, Nam Nam nháy mắt tâm động, đối tượng chính là “Manh Vật”, mặt cô có chút nóng lên, không thể khống chế lồng ngực thôi phập phồng.
Mặc Vân đang chờ đợi phản ứng từ cô cho đến khi hiệu ứng tiêu tan Nhị Nam vẫn đứng yên bất động.
Làm chị ấy sợ rồi chăng? Chỉ là trò chơi thôi, nam nữ có hứng thú với nhau thì dắt tay nhau đến lễ đường, hắn tự an ủi mình xong nhưng trong lòng vẫn còn lo âu, hồi hộp.
Thấy cô vẫn không phản ứng hắn nóng lòng điều khiển nhân vật chạy lại trước mặt rồi dùng động tác nấu nướng!
Cho dù không cố tình nhưng có một số động tác dưới trí tưởng tượng cường đại của quần chúng đã sớm trở thành một trong các động tác thân mật, như hiện tại Mặc Vân đang dùng vậy. Bởi vì khi dùng động tác này thắt lưng hơi cong, hai tay nâng lên, đầu chuyên chú cúi thấp, điều chỉnh khoảng cách thích hợp nó giống như hai người đang hôn môi!
Vừa thưởng thức màn Đom Đóm bây giờ tới màn hôn môi càng tăng cảm giác ám muội, Nam Nam chẳng thốt nên lời, không phát hiện Tiểu Cầm đứng đằng sau.
“A!!!”
“A!!!!”
Tiểu Cầm trách móc: “Lí Nam Nam cậu bị cái gì thế!”
“A!!!!!” Sinh vật số 1 cũng kêu lên: “Tớ đang vá áo, bị kim đâm trúng tay!”
Chỉ có Sinh vật số 2 tỏ ra im lặng, vẻ mặt cứng ngắc phán một câu chất phác: “Tớ đang xem AV…”, sau đó lại dùng bộ mặt cứng ngắc hướng về màn hình như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Nam Nam lầu bầu nói: “Tại cậu vô thanh vô tức đứng đằng sau tớ làm chi, hừ.”
Tiểu Cầm để mặc cô oán hận, vui sướng và kinh ngạc chất vấn: “Em trai thân yêu của cậu cầu hôn, OMG!! Quả thực rất, rất lãng mạn, ai ngờ Mặc Tiểu Trư cũng biết lãng mạn nha!”
Lời này vừa nói ra Sinh vật 1 và Sinh vật 2 bu lại, vây quanh máy tính của cô, cứ như vậy Lí Nam Nam chẳng biết làm sao.
Trên màn hình Mặc Tử Lưu Niên đang dùng động tác hôn môi với cô, hắn bên kia cũng vô cùng bối rối.
“Tính sao đây Nam Nam?” Tiểu Cầm biết nguyên tắc của cô khi chơi game và hơi đáng tiếc cho Mặc Tiểu Trư. Mà Sinh vật 1 khinh thường nói: “Xì, game hay võng luyến thực mờ ảo!” Sinh vật số 2 mất hứng nhảy lên giường xem tiếp bộ phim còn dang dở, nghe Sinh vật 1 nói xong Tiểu Cầm ho khan một tiếng, nàng cùng Đại Dũng trong phòng ai cũng biết.
Tiểu Cầm vỗ vỗ bả vai Nam Nam: “Mặc kệ thế nào, trả lời cho người ta trước đi, để cho người ta chờ hoài không tốt đâu nha.” Nàng khuyên Nam Nam trong khi bỏ mặc Đại Dũng ở đầu dây bên kia chờ nãy giờ, JQ xuất hiện nha.
Lí Nam Nam nói thầm một câu: “Tớ không dám…” Cô rốt cục đánh chữ:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: thực xin lỗi…
Tiểu Cầm nhẹ nhàng thở dài, mà Mặc Vân nhìn những chữ này trừ bỏ thất vọng chính là nảy lên cơn tức!
Phải biết rằng trước khi hắn rời khỏi tổ đội đã nói một câu với Đoạn Kiếm, sau đó cố lấy dũng khí cầu hôn. không nghĩ tới lại bị cô một câu “Thực xin lỗi” để cự tuyệt, trong đầu hiện lên nguyên nhân đầu tiên cho sự thất bại đó là Đoạn Kiếm Ẩm Lệ, liền chất vấn:
【Tổ đội】【Mặc Tử Lưu Niên】: vì cái tên đại thần kia sao? Hóa ra cô thích ngoạn gia RMB?
Hắn tỏ ra thái độ không tốt, Nam Nam cũng bốc hỏa theo:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: tôi thích ai đối với cậu không quan hệ, cậu dựa vào cái gì mà quản tôi!
Cho nên mới nói xúc động là ma quỷ, bởi vì khi nói xong cô liền hối hận, bên kia trầm mặc, tiếp đó Mặc Tử Lưu Niên rời khỏi đội, hắn logout.
Tay Nam Nam có chút run rẩy, vừa mới tốt đẹp như thế, bây giờ đã thành ra thế này? Bỗng nhiên cảm thấy hảo ủy khuất, cô quay đầu hô: “Tiểu Cầm…”
Mà Mặc Vân vừa rời khỏi trò chơi, tựa vào ghế ngẩn người, miệng lẩm bẩm nói: “Bằng việc anh thích em cũng không thể quản sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.