Chương 43: Hồi Mã Thương (2)
Mệnh Cấp Nhĩ Hành Bất Hành
09/09/2024
Đại ca không ở Quỷ Tinh, lúc hắn ta 18 tuổi đã từ bỏ cơ hội thí luyện, bán đi giấy xác nhận tư cách.
Còn nhớ ngày đó đại ca kích động mua gà quay về, hắn và Anh Tử còn chưa hiểu chuyện tranh nhau ăn rất ngon miệng.
Nhưng càng lớn hơn hắn càng biết những năm qua đại ca đã hy sinh bao nhiêu cho bọn họ!
Khẽ than thở một tiếng, Giang Khải kéo lại suy nghĩ của mình, lại tập trung sự chú ý vào việc thí luyện người mới.
Tối nay đã là tối thứ tư bọn họ đến thí luyện người mới, thời gian đến kỳ hạn sau cùng chỉ còn ba ngày rưỡi.
Dù lấy thực lực hiện tại của bọn họ, Trường cảnh nhân kiểm thú, Độc thứ dã trư, thậm chí Quỷ Tinh hắc báo, Vô ảnh lang thành đàn đã không đủ đáng sợ nhưng thời gian đã không còn nhiều lắm.
Từ vị trí hiện tại của bọn họ đến Hoa Hạ thành nhanh nhất cũng cần thời gian hai người, đương nhiên hắn không có khả năng chỉ chừa lại hai ngày này.
Nghĩ đến đây, Giang Khải nói, “Noãn Noãn, ta suy nghĩ một chút, xem sáng ngày mai chúng ta còn có thể giết thêm mấy Người nhập cư trái phép hay không, nhưng mặc kệ kết quả như thế nào, xế chiều ngày mai chúng ta nhất định phải chạy tới Hoa Hạ thành.”
“Trong vòng ba ngày, chúng ta phải đến Hoa Hạ thành!”
Tô Noãn Noãn gật đầu, “Giết Người nhập cư trái phép thăng cấp rất nhanh, nhưng nếu ngươi không đi thật sự không kịp nữa, được, quyết định như vậy đi.”
…
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng tiểu đội Giang Khải đã hoàn tất việc chuẩn bị.
Mục đích của bọn họ là bờ sông lần đầu tiên gặp được Người nhập cư trái phép!
Lúc trước lông đen trốn thoát, nếu hắn ta dẫn theo viện binh rất có thể tìm kiếm bọn họ từ vị trí bờ sông.
Vậy bọn họ sẽ giết một lần hồi mã thương!
Đi bộ khoảng một giờ, sắc trời dần sáng.
Lúc cách bờ sông khoảng một trăm mét, Giang Khải đột nhiên dừng lại, hạ giọng nói, “Chờ chút, bên kia có ánh lửa!”
Được Giang Khải nhắc nhở như vậy, Viên Trụ và Tô Noãn Noãn híp mắt nhìn quả nhiên phát hiện phía bờ sông có một ánh lửa yếu ớt.
Trải qua một đêm thiêu đốt, đống lửa đã rất nhỏ, cộng thêm sắc trời dần sáng, không chú ý thật sự không thấy được.
“Hình như có người!” Viên Trụ híp mắt, không xác định nói.
“Ừ, có tất cả chín người, lông đen thật sự ở trong đó!” Giang Khải từ tốn nói.
“ĐM, xa như vậy mà ngươi còn có thể nhìn rõ ràng?” Viên Trụ ngạc nhiên nói.
Giang Khải lườm hắn ta, “Ta có Quỷ nhãn!”
“Được, người có hai kỹ năng chức nghiệp đúng là khác biệt…”
Giang Khải cau mày, đối phương có chín người chắc là hai tiểu đội Người nhập cư trái phép, nếu dựa theo mỗi tiểu đột một Người nhập cư trái phép cấp 5 để tính toán, cộng thêm lông đen ở đây có ít nhất ba Người nhập cư trái phép cấp 5!
Đối phó với một Người nhập cư trái phép cấp 5, Giang Khải có lòng tin đánh giết được, hai người thì có thể đánh cược một lần, ba người dù hắn có thể chiến một trận, nhưng những Người nhập cư trái phép khác có khả năng tạo ra sự uy hiếp cho Trụ Tử và Noãn Noãn.
Có kinh nghiệm lần trước, tin tưởng đám người lông đen không dám sơ suất, rất có thể trực tiếp ra tay đánh giết!
Trước đây thành công đánh giết một tiểu đội Người nhập cư trái phép, chiến thuật của bọn họ rất đơn giản, để Trụ Tử xuất hiện, trực tiếp đánh lui ba người trong một lần, Giang Khải núp trong bóng tối đánh giết, sau đó cũng không phải đối thủ của bọn họ.
Nhưng lần này ở đây có chín người, tuy chiêu đánh lui quần công của Trụ Tử có phạm vi không nhỏ, nhưng vấn đề là người khác sẽ không tụ tập lại một chỗ như cọc gỗ.
“Quá nhiều người!” Tô Noãn Noãn lo lắng nhìn về phía Giang Khải nói bóng gió, nàng cũng nhận ra hành động lần này vô cùng nguy hiểm.
Trụ Tử cũng gật đầu nói, “Chín người, ta chỉ có khả năng đánh lui bốn năm người, đây còn trong tình huống bọn họ nhất định phải đứng tập trung.”
“Nếu không, chúng ta cứ đi thôi…”
Giang Khải hơi híp mắt lại, “Không được! Nhất định phải giết bọn họ, nếu không bọn họ sẽ là sự uy hiếp to lớn với chúng ta.”
“Lông đen ở đây đã có thể xác định mục đích của đoàn người này là đuổi giết chúng ta.”
“Hơn nữa, một khi cho bọn họ càng nhiều thời gian, biết đâu bọn họ sẽ tụ tập càng nhiều người hơn, đến lúc đó chẳng những chúng ta mất đi cơ hội, còn rơi vào nguy cơ càng lớn hơn!”
Lời nói của Giang Khải khiến Viên Trụ và Tô Noãn Noãn đều nhận ra tính nghiêm trọng của tình hình.
Hiện tại không giết bọn họ cũng là nuôi hổ gây họa!
Người trong doanh địa tốp năm tốp ba dọn đồ đạc, nhìn dáng vẻ là chuẩn bị xuất phát, thời gian dành cho tiểu đội Giang Khải đã không còn nhiều lắm.
Suy nghĩ chút nữa, Giang Khải nghiêm nghị nói, “Lần này chúng ta thay đổi chiến thuật, Trụ Tử ngươi ẩn nấp ở chỗ này, ta đi dụ bọn họ đến.”
Nói xong, Giang Khải quay đầu nhìn chằm chằm Trụ Tử, hiếm khi nào lại dùng giọng điệu nghiêm túc như thế nói, “Nhớ kỹ, có lẽ ngươi chỉ có một cơ hội, nhất định phải nhìn chuẩn, cố hết sức đánh lui bọn họ!”
Còn nhớ ngày đó đại ca kích động mua gà quay về, hắn và Anh Tử còn chưa hiểu chuyện tranh nhau ăn rất ngon miệng.
Nhưng càng lớn hơn hắn càng biết những năm qua đại ca đã hy sinh bao nhiêu cho bọn họ!
Khẽ than thở một tiếng, Giang Khải kéo lại suy nghĩ của mình, lại tập trung sự chú ý vào việc thí luyện người mới.
Tối nay đã là tối thứ tư bọn họ đến thí luyện người mới, thời gian đến kỳ hạn sau cùng chỉ còn ba ngày rưỡi.
Dù lấy thực lực hiện tại của bọn họ, Trường cảnh nhân kiểm thú, Độc thứ dã trư, thậm chí Quỷ Tinh hắc báo, Vô ảnh lang thành đàn đã không đủ đáng sợ nhưng thời gian đã không còn nhiều lắm.
Từ vị trí hiện tại của bọn họ đến Hoa Hạ thành nhanh nhất cũng cần thời gian hai người, đương nhiên hắn không có khả năng chỉ chừa lại hai ngày này.
Nghĩ đến đây, Giang Khải nói, “Noãn Noãn, ta suy nghĩ một chút, xem sáng ngày mai chúng ta còn có thể giết thêm mấy Người nhập cư trái phép hay không, nhưng mặc kệ kết quả như thế nào, xế chiều ngày mai chúng ta nhất định phải chạy tới Hoa Hạ thành.”
“Trong vòng ba ngày, chúng ta phải đến Hoa Hạ thành!”
Tô Noãn Noãn gật đầu, “Giết Người nhập cư trái phép thăng cấp rất nhanh, nhưng nếu ngươi không đi thật sự không kịp nữa, được, quyết định như vậy đi.”
…
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng tiểu đội Giang Khải đã hoàn tất việc chuẩn bị.
Mục đích của bọn họ là bờ sông lần đầu tiên gặp được Người nhập cư trái phép!
Lúc trước lông đen trốn thoát, nếu hắn ta dẫn theo viện binh rất có thể tìm kiếm bọn họ từ vị trí bờ sông.
Vậy bọn họ sẽ giết một lần hồi mã thương!
Đi bộ khoảng một giờ, sắc trời dần sáng.
Lúc cách bờ sông khoảng một trăm mét, Giang Khải đột nhiên dừng lại, hạ giọng nói, “Chờ chút, bên kia có ánh lửa!”
Được Giang Khải nhắc nhở như vậy, Viên Trụ và Tô Noãn Noãn híp mắt nhìn quả nhiên phát hiện phía bờ sông có một ánh lửa yếu ớt.
Trải qua một đêm thiêu đốt, đống lửa đã rất nhỏ, cộng thêm sắc trời dần sáng, không chú ý thật sự không thấy được.
“Hình như có người!” Viên Trụ híp mắt, không xác định nói.
“Ừ, có tất cả chín người, lông đen thật sự ở trong đó!” Giang Khải từ tốn nói.
“ĐM, xa như vậy mà ngươi còn có thể nhìn rõ ràng?” Viên Trụ ngạc nhiên nói.
Giang Khải lườm hắn ta, “Ta có Quỷ nhãn!”
“Được, người có hai kỹ năng chức nghiệp đúng là khác biệt…”
Giang Khải cau mày, đối phương có chín người chắc là hai tiểu đội Người nhập cư trái phép, nếu dựa theo mỗi tiểu đột một Người nhập cư trái phép cấp 5 để tính toán, cộng thêm lông đen ở đây có ít nhất ba Người nhập cư trái phép cấp 5!
Đối phó với một Người nhập cư trái phép cấp 5, Giang Khải có lòng tin đánh giết được, hai người thì có thể đánh cược một lần, ba người dù hắn có thể chiến một trận, nhưng những Người nhập cư trái phép khác có khả năng tạo ra sự uy hiếp cho Trụ Tử và Noãn Noãn.
Có kinh nghiệm lần trước, tin tưởng đám người lông đen không dám sơ suất, rất có thể trực tiếp ra tay đánh giết!
Trước đây thành công đánh giết một tiểu đội Người nhập cư trái phép, chiến thuật của bọn họ rất đơn giản, để Trụ Tử xuất hiện, trực tiếp đánh lui ba người trong một lần, Giang Khải núp trong bóng tối đánh giết, sau đó cũng không phải đối thủ của bọn họ.
Nhưng lần này ở đây có chín người, tuy chiêu đánh lui quần công của Trụ Tử có phạm vi không nhỏ, nhưng vấn đề là người khác sẽ không tụ tập lại một chỗ như cọc gỗ.
“Quá nhiều người!” Tô Noãn Noãn lo lắng nhìn về phía Giang Khải nói bóng gió, nàng cũng nhận ra hành động lần này vô cùng nguy hiểm.
Trụ Tử cũng gật đầu nói, “Chín người, ta chỉ có khả năng đánh lui bốn năm người, đây còn trong tình huống bọn họ nhất định phải đứng tập trung.”
“Nếu không, chúng ta cứ đi thôi…”
Giang Khải hơi híp mắt lại, “Không được! Nhất định phải giết bọn họ, nếu không bọn họ sẽ là sự uy hiếp to lớn với chúng ta.”
“Lông đen ở đây đã có thể xác định mục đích của đoàn người này là đuổi giết chúng ta.”
“Hơn nữa, một khi cho bọn họ càng nhiều thời gian, biết đâu bọn họ sẽ tụ tập càng nhiều người hơn, đến lúc đó chẳng những chúng ta mất đi cơ hội, còn rơi vào nguy cơ càng lớn hơn!”
Lời nói của Giang Khải khiến Viên Trụ và Tô Noãn Noãn đều nhận ra tính nghiêm trọng của tình hình.
Hiện tại không giết bọn họ cũng là nuôi hổ gây họa!
Người trong doanh địa tốp năm tốp ba dọn đồ đạc, nhìn dáng vẻ là chuẩn bị xuất phát, thời gian dành cho tiểu đội Giang Khải đã không còn nhiều lắm.
Suy nghĩ chút nữa, Giang Khải nghiêm nghị nói, “Lần này chúng ta thay đổi chiến thuật, Trụ Tử ngươi ẩn nấp ở chỗ này, ta đi dụ bọn họ đến.”
Nói xong, Giang Khải quay đầu nhìn chằm chằm Trụ Tử, hiếm khi nào lại dùng giọng điệu nghiêm túc như thế nói, “Nhớ kỹ, có lẽ ngươi chỉ có một cơ hội, nhất định phải nhìn chuẩn, cố hết sức đánh lui bọn họ!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.