Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Chương 5: Tài Liệu Thiên Mệnh (2)

Mệnh Cấp Nhĩ Hành Bất Hành

01/09/2024

Tài liệu tàn khuyết, tên chính thức là “tài liệu chuyển chức Thiên Mệnh”, nhưng mọi người càng thích gọi là tài liệu chuyển chức nghề nghiệp “tàn khuyết”.

Thứ này chỉ xuất hiện ở thời kỳ đầu nhân loại vừa đăng nhập 【 Thiên Chức 】.

Giai đoạn đầu Thiên Chức mở ra, đối mặt với quái vật thực lực cường đại trong Thiên Chức, nhân loại rất khó chiếm được tài liệu chuyển chức, tiến triển khai hoang rất chậm chạp.

Cũng may Thiên Chức cho nhân loại một phần “Gói quà tân thủ”, mọi người tìm được mấy trăm phần “tài liệu chuyển chức Thiên Mệnh” ở khu vực hoạt động giai đoạn đầu.

Đáng tiếc, sau khi mọi người sử dụng tài liệu Thiên Mệnh lại phát hiện loại tài liệu chuyển chức này khác với tài liệu chuyển chức bình thường, tài liệu chuyển chức ban đầu của nghề nghiệp bình thường do ba loại tài liệu cấu thành, tài liệu Thiên Mệnh lại chỉ có một phần.

So sánh với sử dụng tài liệu chuyển chức có được xác suất thành công trăm phần trăm, ghi chép liên quan tới tài liệu Thiên Mệnh, trong 380 phần án lệ sử dụng chỉ có 5 án lệ thành công!

Điều khiến người ta thấy chán nản là, tuy trên mặt lý luận chức nghiệp sau khi dùng tài liệu chuyển chức Thiên Mệnh là ngẫu nhiên, nhưng sau khi năm người này thành công chuyển chức cũng chỉ lấy được chức nghiệp rất gân gà.

Không chỉ như thế, chỉ cần sử dụng tài liệu Thiên Mệnh cũng như đã sử dụng tài liệu chuyển chức bình thường, mặc kệ chuyển chức thành công hay không đều không thể tiến hành chuyển chức lần thứ hai.

Xét thấy xác suất thành công thấp như vậy, cùng kết quả chuyển chức khiến người ta thất vọng, tài liệu Thiên Mệnh nhanh chóng trở thành thứ không ai hỏi thăm.

Thời gian trôi qua năm mươi năm đã sớm không ai nhắc đến.

Trải qua nhiều năm như vậy, lúc người trẻ tuổi trước mắt lại nhắc đến cái tên bị phủ bụi này, lão nhân này mới thấy ngạc nhiên.

“Ngươi biết tài liệu tàn khuyết là gì không?”

“Ta biết!” Giang Khải vội vàng nói, “Chỗ ngươi có không?”

Lão nhân nói, quan sát kỹ càng người trẻ tuổi trước mặt một lần nữa.



Dù người trẻ tuổi kia rất cố gắng giữ bình tĩnh nhưng vẫn có thể nhận ra trong lòng hắn đã lo lắng không yên.

Nhưng có thể chắc chắn một điều, tiểu tử này tuyệt đối không ngốc!

Chỉ quan sát người bán mà hắn đã tốn bốn giờ, hắn có tính nhẫn nại xuất sắc!

Nhìn từ phản ứng của hắn, hiển nhiên hắn có chuẩn bị mới đến đây.

Thấy người trẻ tuổi còn kiên trì, lão nhân từ tốn nói, “Tài liệu tàn khuyết cũng là trận đánh cược ích lợi thấp hơn tỷ lệ đánh cược rất nhiều! Có ngu mới chọn đánh cược!”

“Ta biết!” Sao Giang Khải lại không biết đạo lý này nhưng vẫn cố chấp hỏi.

“Vậy ngươi còn muốn mua?”

“Muốn mua?”

Nụ cười của lão nhân này mang theo chút chế giễu, “Ồ, có lẽ là ta nhìn nhầm, nhìn tiểu tử ngươi làm việc cẩn thận, không ngờ lại là dân cờ bạc!”

Giang Khải mỉm cười, hơi bất đắc dĩ, “Có lẽ vậy.”

Lão nhân hơi suy nghĩ, lại từ tốn nói, “Cho nên, ngươi lựa chọn chỗ này của ta không phải vì ngươi cho rằng danh dự của ta tốt, mà là ngươi cảm thấy tuổi của ta khá lớn, khả năng trên tay có tài liệu tàn khuyết lớn hơn.”

Giang Khải lắc đầu, “Không, ta đã cân nhắc cả hai điều kiện mà lão nhân gia nói.”

Lão nhân khẽ cười một tiếng, “Tuổi của ngươi chắc sắp tham gia thí luyện người mới, nhìn ngươi không giống hài tử nhà giàu có, phần lớn người giống ngươi đều lựa chọn bán giấy chứng nhận tư cách thí luyện người mới.”



“Chẳng những ngươi không bán, điều thú vị là ngươi lại còn muốn đầu tư mua tài liệu tàn khuyết, không phải ngươi muốn dùng tài liệu tàn khuyết đi tranh đoạt một phần mười danh ngạch với những người giàu có đã bỏ ra mấy chục vạn, mấy trăm vạn đó chứ.

“Nếu là vậy, ta chỉ có thể nói ngươi thật sự là người ngu xuẩn nhất mà ta từng gặp!”

“Tuy lão già ta đòi tiền nhưng không muốn hại người.”

Lão nhân dùng ánh mắt còn lại lườm Giang Khải một cái, thấy hắn không có ý rời đi, suy nghĩ chắc chắn tiểu tử này không định từ bỏ liền lắc đầu nói, “Lúc này cũng không còn sớm, lão già ta cũng mệt mỏi, thu quán rời đi.”

Nói xong, hắn ta khom người tùy ý quấn lại miếng vải đen trên mặt đất, nhấc lên muốn đi.

Giang Khải thấy thể trong lòng nóng như lửa đốt.

Lão nhân không nói thẳng trên tay hắn ta không có tài liệu tàn khuyết, điều này khiến hắn dấy lên chút hy vọng.

Tài liệu tàn khuyết chỉ xuất hiện trong giai đoạn đầu mở ra Thiên Chức, số lượng có hạn, lúc này đã qua năm mươi năm, tính cả giai đoạn trước mọi người đã sử dụng mấy trăm phần, sau năm mươi năm cũng còn thừa lại mấy phần!

Hắn nhất định phải thay đổi suy nghĩ của lão nhân, bây giờ chỉ có thời gian một câu nói.

Ngay lúc lão nhân thu thập xong đồ đạc, quay người đi ra ngoài mấy bước, đột nhiên nghe thấy một giọng nói vang lên sau lưng.

Giọng nói kia hơi run rẩy nhưng lại như đã dùng hết lực lượng cả người, vô cùng kiên định!

“Vận do trời sinh, mệnh trong tay ta, một lần cơ hội, đánh cược cùng trời!”

Bước chân lão nhân hơi khựng lại.

Đây không phải lần đầu tiên hắn ta nghe được câu nói này, lúc lấy được tài liệu Thiên Mệnh, hắn ta đã thấy được câu nói này trên phần thuyết minh của tài liệu!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook