Vong Tình Cốc

Chương 42: Quả bất địch chúng

Lã Phi Khanh

21/05/2013

Ngay trong lúc đó, từ bên kia ngọn núi có trên ba muơi chiếc bóng xuất hiện.

Ba chiếc bóng cầm đầu thân pháp cực kỳ ảo diệu đi mau như ba làn khói.

Phát giác ra ba chiếc bóng này, Mộc Trầm Hương báo nguy cùng Lục Cẩm Hồng :

- Lục tiểu thư! Bọn cao thủ Thiên Linh giáo đã kéo tới kia.

Lục Cẩm Hồng nhìn qua lo sợ :

- Nữ tiền bối, thân thủ ba tên đi trước quả thật siêu phàm chắc là những nhân vật thượng hạng của Thiên Linh giáo.

- Lục tiểu thư bảo đúng. Phen này chúng ta phải tử chiến với bọn chúng rồi. Tiểu thư có đủ can đảm không?

Lục Cẩm Hồng giở song ngọc chưởng :

- Nữ tiền bối hãy yên tâm, tiểu nữ quyết chống trả với bọn chúng đến hơi thở cuối cùng.

Hai nàng chợt im đi ba chiếc bóng to lớn đã sắp lên đến nơi.

Bốn tên môn đồ Thiên Linh giáo đồng hô to :

- Lão Chưởng giáo giáng lâm!

Trong Thiên Linh giáo, Chưởng quản là một tuyệt thủ đứng hàng thứ ba có thể thay quyền Giáo chủ cai quản chúng đạo và môn đồ trong cơn hữu sự.

Nên sự xuất hiện của lão Đại chưởng giáo làm cho bốn tên môn đồ sống sót vô cùng hoan hỉ.

Mộc Trầm Hương và Lục Cẩm Hồng đứng phía trên đã trông thấy rõ ba người này.

Đứng giữa là lão Chưởng giáo mặt như phán quan dưới cõi a tỳ, mắt ngời như làn sét.

Bên trái lão Chưởng giáo Thiên Linh giáo là một lão quái nhân mặt xanh như chàm đổ chưa rõ là ai.

Bên phải một lão nhân đầu trọc vận cà sa coi lạ đó là Bất Tri hòa thượng.

Phía sau ba lão này có ba mươi cao thủ lẫn môn đồ Thiên Linh giáo dàn thành nhiều hàng chờ lệnh.

Lão Chưởng giáo Thiên Linh giáo nhìn bốn tên môn đồ :

- Gã tiểu tử đâu rồi?

Một trong bốn tên môn đồ trỏ tay lên gộp đá khổng lồ :

- Bẩm Chưởng giáo, gã tiểu tử đang ngồi kia.

- Thế sao bọn ngươi không thu nạp gã?

- Bẩm Chưởng giáo, trên kia có hai ả nữ ma đầu ngăn cản đã giết chết năm môn đồ bản giáo bọn thuộc hạ không phải là đối thủ của hai ả.

Lão Chưởng giáo Thiên Linh giáo chiếu hai luồng ma chớp ngời nhìn Mộc Trầm Hương rồi nhìn Lục Cẩm Hồng.

Lão đại ác ma cười ghê rợn :

- Ha ha... quả đây là hai trang tuyệt thế mỹ nhân.

Bất Tri hòa thượng nhìn kỹ hai nàng cười khả ố :



- Đúng vậy. Thế chúng ta cũng nên bắt sống hai mỹ nhân đem về cùng nhau hưởng lạc lão đại à.

Lão nhân mặt xanh trố cặp ma nhỡn xanh rờn :

- Ha ha... không ngờ đêm nay chúng ta lại được cái diễm phúc gặp hai nàng tiên giáng trần, để bản bần đạo lên thu nạp. Lão nhân mặt xanh toan phóng lên, nhưng lão Chưởng giáo đã ngăn lại :

- Bằng hữu khỏi nhọc công có nhị vị Đường chủ ra tay cũng đủ rồi.

Lão Đại ma đầu quay lại phất chưởng :

- Nhị vị Tả, Hữu đường chủ hãy mau lên kia thu nạp hai ả mỹ nhân cho bản tọa.

Hai tên Tả, Hữu đường chủ Thiên Linh giáo là hai gã trung niên cao lêu nghêu ứng thinh :

- Tuân lệnh!

Hai bên Tả, Hữu đường chủ chia ra hai phía cùng phóng lên kèm theo hai đạo kình hùng mạnh đi trước.

Vốn đã vận công sẵn từ trước chẳng ai bảo ai Mộc Trầm Hương và Lục Cẩm Hồng cùng xuất chưởng một lượt.

Bốn đạo kình từ bốn ngọc chưởng của hai nàng từ trên giáng xuống mạnh tợ thác đổ đầu ghềnh.

Ầm... ầm....

Hai tên Tả, Hữu đường chủ Thiên Linh giáo vì đứng phía dưới thất thế không chịu nổi bốn đạo kình lộn nhào trở xuống, cũng may chưa mang vết trọng thương.

Lão Chưởng giáo Thiên Linh giáo trố cặp mắt hào quang nhìn lên, gật gù :

- Ồ! Hai ả này võ công khá lắm, chớ có coi thường.

Lão quay sang lão nhân mặt xanh và Bất Tri hòa thượng, buông trầm giọng :

- Giờ bản tọa phải cậy nhờ nhị vị bằng hữu lên thu nạp hai ả kia vậy?

Bất Tri hòa thượng và lão nhân mặt xanh ứng tiếng cùng xê mình tới.

Bất Tri hòa thượng quát :

- Hãy dang ra cho bản bần đạo!

Trong khi quát, Bất Tri hòa thượng đã bằng một thân pháp bất phàm cất bổng mình lên cao vỗ ngay đỉnh đầu Mộc Trầm Hương một đạo kình như quả đồi vậy.

Thiếu phụ ngó thấy bóng chưởng to lớn kinh hãi giơ cả song ngọc chưởng nghênh đón.

Ầm!

Kình lực hùng mạnh của Bất Tri hòa thượng đẩy lui Mộc Trầm Hương rời khỏi vị trí hộ pháp lảo đảo lui về phía sau cả trượng đứng vững.

Phía này lão nhân mặt xanh cũng quát :

- Nữ ma đầu lui ngay!

Lão Đại ma đầu phóng lên cao năm trượng, từ đó chấn ngay vị trí Lục Cẩm Hồng, một chưởng nặng hơn chiếc búa ngàn cân.

Kình lực bạo vũ không kém gì đạo kình của Bất Tri hòa thượng.

Lục Cẩm Hồng hoảng hốt huy động song ngọc chưởng tạo ra một vòng bóng chưởng chống trả.

Ầm!



Lục Cẩm Hồng suýt ré lên, tháo lui liền liền về phía sau hai trượng.

Hai lão Đại ma đầu đáp xuống ngay vị trí Mộc Trầm Hương và Lục Cẩm Hồng vừa đứng.

Thấy hai khoảng trống này chúng cao thủ lẫn môn đồ Thiên Linh giáo ào ạt tiến lên.

Tình hình cực kỳ nguy ngập trong khi Hàn Tùng Bá vẫn còn ngồi im lìm trên phiến đá vì chiêu thức “Thái Ất huyền công” chưa thành tựu.

Nếu Mộc Trầm Hương và Lục Cẩm Hồng thua trận, hoặc bị giết đương nhiên sinh mạng của chàng thiếu hiệp sẽ không còn.

Bởi rõ ra đêm nay lão Chưởng giáo được lệnh Thiên Linh giáo chủ tới đây giết Hàn Tùng Bá để trả thù cho nhiều môn đồ đã bị chàng sát hại.

Mục tiêu của bọn Thiên Linh giáo trong đêm nay nhằm vào Hàn Tùng Bá chứ không phải hai nàng.

Nhận ra tình thế quá nguy ngập, Mộc Trầm Hương thét :

- Lục tiểu thư, mau bảo vệ cho Hàn thiếu hiệp.

Mộc Trầm Hương lùi ngược trở về gộp đá khổng lồ, nơi Hàn Tùng Bá đang còn ngồi vận chân khí.

Lục Cẩm Hồng cũng đồng thời lui trở lại đứng song song cùng thiếu phụ tuyệt sắc.

Mộc Trầm Hương gấp rút :

- Lục tiểu thư! Đến lúc chúng ta phải quyết tử với bọn này rồi.

Lục Cẩm Hồng vận chân khí lên song ngọc chưởng, cương quyết :

- Vâng! Chúng ta sẽ đánh tới chiêu cuối cùng rồi phó mặc cho định số.

Hai nàng chuẩn bị sẵn sàng thí mạng cùng bọn cao thủ Thiên Linh giáo.

Lúc ấy lão Chưởng giáo Thiên Linh giáo cũng vừa lên tới đối diện cùng Mộc Trầm Hương, hai bên có lão nhân mặt xanh và Bất Tri hòa thượng.

Rồi cặp ma nhỡn sáng ngời lạnh lẽo nhìn qua Mộc Trầm Hương và Lục Cẩm Hồng một lượt, lão Chưởng giáo Thiên Linh giáo cất tiếng cười khà :

- Ha ha... hai nàng chớ nên ương ngạnh chống trả với bản tọa vô ích, có khi lại tổn thương đến vóc ngọc, mình vàng, tốt nhất hãy xuôi tay nộp mình cho bản tọa khỏi phải nhọc công ra sức.

Mộc Trầm Hương không nói nửa lời xô một đạo kình nhằm tâm huyệt Bất Tri hòa thượng.

Phía này cùng đồng lượt, Lục Cẩm Hồng chấn một chưởng toàn lực vào lão nhân mặt xanh.

Hai lão Đại ma đầu cùng cười khỉnh, ngọn chưởng giơ lên kình lực nặng tợ trái đồi...

Ầm!... Ầm!

Lục Cẩm Hồng không chịu nổi đạo kình ngàn cân của lão nhân mặt xanh ré lên một tiếng lui về sau cả trượng, trên đôi môi hồng ứa máu tươi.

Mộc Trầm Hương cũng cố cắn răng nén đi một tiếng kêu, lảo đảo về sau ngoài trượng.

Đương nhiên hai nàng không phải là đối thủ của lão nhân mặt xanh và Bất Tri hòa thượng.

Lão nhân mặt xanh nhìn Lục Cẩm Hồng cười khà :

-Nàng hãy đứng yên đó cho bản đạo.

Dứt câu lão nhân mặt xanh lắc mình tới toan bắn ra mấy đạo chỉ phong điểm huyệt Lục Cẩm Hồng...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vong Tình Cốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook