Nguồn: echkidieu2029.wordpress.com; Người dịch: Ếch Kì Diệu
4,300
Hoàn Thành
15:04:01 12/09/2021
Vụ Bê Bối Khờ Dại
Đánh giá: 6.7/10 từ 3 lượt
Bộ truyện đầu tiên mà tác
giả Tạp Bỉ Khâu muốn giới thiệu đến cho chúng ta là một thể loại ngược luyến,
niên thượng, đô thị hiện đại. Vụ Bê Bối Khờ Dại là câu chuyện về một
người nổi tiếng, lắm mưu nhiều kế cùng một người điên bán mạng vì mình. Mời các
bạn cùng đón xem.
Trích đoạn:
Ngày thứ ba sau hôn lễ của Thang Chấp và Từ Khả Du, Từ Khả Du gặp tai nạn xe.
Hôn lễ ấy có thể nói là nực cười, Thang Chấp nhớ lại mỗi một chi tiết trong đó.
Hôm đó, bạn bè cấp ba ngồi kín chỗ, những dải lụa trắng khẽ phấp phới, ánh mặt trời hầm hập khiến mu bàn tay cậu nóng rẫy.
Tay Từ Khả Du kéo lấy cánh tay cậu, cô ngẩng mặt lên, gọi tên cậu —— nghi thức sắp kết thúc, chú rể phải hôn cô dâu.
Thang Chấp cúi đầu, nhìn Từ Khả Du, lông mi của Từ Khả Du rung rung dưới ánh mặt trời, ngượng ngùng nói với Thang Chấp: “Ông xã.”
Thang Chấp không đáp Từ Khả Du ngay, mà giương mắt nhìn Từ Thăng ngồi hàng ghế đầu tiên. Từ Thăng cũng đang nhìn cậu, bởi vậy khoảnh khắc ánh mắt hai người tiếp xúc chỉ ngắn ngủi bằng một cái chớp mắt.
Từ Thăng khẽ nắm bàn tay của bà Từ đang ngồi trên xe lăn, ngồi rất ngay ngắn. Anh thả lỏng, điềm tĩnh nhìn Thang Chấp, gật đầu ra hiệu với Thang Chấp.
Thang Chấp không tìm ra được chút cảm xúc nào trong ánh mắt Từ Thăng.
So với thân phận là anh trai của cô dâu, Từ Thăng càng giống như một đạo diễn đang làm việc của mình, thản nhiên nhìn người diễn viên anh dùng catse rất cao thuê về đang diễn xuất, chứ chẳng có chút hứng thú nào với cái hôn lễ này.
Trích đoạn:
Ngày thứ ba sau hôn lễ của Thang Chấp và Từ Khả Du, Từ Khả Du gặp tai nạn xe.
Hôn lễ ấy có thể nói là nực cười, Thang Chấp nhớ lại mỗi một chi tiết trong đó.
Hôm đó, bạn bè cấp ba ngồi kín chỗ, những dải lụa trắng khẽ phấp phới, ánh mặt trời hầm hập khiến mu bàn tay cậu nóng rẫy.
Tay Từ Khả Du kéo lấy cánh tay cậu, cô ngẩng mặt lên, gọi tên cậu —— nghi thức sắp kết thúc, chú rể phải hôn cô dâu.
Thang Chấp cúi đầu, nhìn Từ Khả Du, lông mi của Từ Khả Du rung rung dưới ánh mặt trời, ngượng ngùng nói với Thang Chấp: “Ông xã.”
Thang Chấp không đáp Từ Khả Du ngay, mà giương mắt nhìn Từ Thăng ngồi hàng ghế đầu tiên. Từ Thăng cũng đang nhìn cậu, bởi vậy khoảnh khắc ánh mắt hai người tiếp xúc chỉ ngắn ngủi bằng một cái chớp mắt.
Từ Thăng khẽ nắm bàn tay của bà Từ đang ngồi trên xe lăn, ngồi rất ngay ngắn. Anh thả lỏng, điềm tĩnh nhìn Thang Chấp, gật đầu ra hiệu với Thang Chấp.
Thang Chấp không tìm ra được chút cảm xúc nào trong ánh mắt Từ Thăng.
So với thân phận là anh trai của cô dâu, Từ Thăng càng giống như một đạo diễn đang làm việc của mình, thản nhiên nhìn người diễn viên anh dùng catse rất cao thuê về đang diễn xuất, chứ chẳng có chút hứng thú nào với cái hôn lễ này.