Vú Em Là Thú Nhân

Chương 5

Thái hậu trở về

20/05/2015

Nguyễn Nhu cảm thấy hình như mình nghĩ quá tốt cho dã thú rồi. Nếu nó liếm mặt cô vì an ủi cô, vậy vì sao nó còn không ngừng nhét thịt heo vào miệng cô chứ?

... ... Đồ xấu xa TT__TT

Vị giác của Nguyễn Nhu đã trở nên chết lặng rồi. Vị thịt heo trong miệng tuy vẫn khô khan nhạt nhẽo, nhưng đã không còn giống lúc đầu, tệ hại đến khiến cô rơi lệ đầy mặt.

Sau khi ăn hết tất cả số thịt heo dã thú để lại, Nguyễn Nhu no nê ợ một phát, mùi thịt heo từ trong miệng cô bay ra.

Dã thú rất hài lòng với biểu hiện của cô, nó lại để Nguyễn Nhu lên mặt đất một lần nữa, gôm đống xương heo không thể ăn được mang ra sau động, sau đó chuẩn nó chuẩn bị đi ngủ.

Trong góc của hang động có đặt một cái vỏ trứng khổng lồ, mới đầu Nguyễn Nhu còn chưa chú ý tới nó, cho đến khi dã thú nhanh chân nhanh tay bước vào đó rồi nằm sấp xuống, lúc này cô mới giật mình hiểu ra rằng - - đây đây đây, đây chính là "giường" của dã thú?

Cái vỏ trứng này chiếm diện tích rất lớn, đủ để nhét vừa hai con thú hoang, bên trong có chút cỏ khô, có thể giữ ấm, mà nằm cũng rất thoải mái.



Nguyễn Nhu không nghĩ tới dã thú này thế mà lại rất biết hưởng thụ, cô còn nghĩ rằng nó giống như những con thú trong đoàn xiếc cứ tùy chỗ mà nằm vậy...

Dã thú nhắm mắt lại ngủ rất nhanh. Tư thế của nó rất giống con người. Khi thì giơ chân lên trời, khi thì xoạc chân hình chữ đại (大), khi thì đạp đạp chân. Nguyễn Nhu thấy nó ngủ ngon lành cũng không nhịn được mà ngáp một phát, xoay người bắt đầu tìm kiếm chỗ ngủ hôm nay.

Ai biết chỉ có tí động tác thể thôi cũng quấy rầy đến dã thú dã thú vốn đang say ngủ. Nó đột nhiên mở mắt, vẫn không nhúc nhích gì mà nhìn về phía Nguyễn Nhu, hơi hơi nghiêng đầu tựa như đang tự hỏi.

Sau một lúc lâu, một cái đuôi từ trong vỏ trứng thò ra cuốn lấy eo Nguyễn Nhu, kéo cô tới.

Nguyễn Nhu tưởng rằng dã thú muốn chia xẻ chiếc giường vỏ trứng thoải mái kia với cô, ai ngờ. . . ai ngờ dã thú này sợ cô nửa đêm trốn thoát nên mới lôi cô tới bên cạnh thôi, nó căn bản không có ý muốn chia xẻ giường của mình.

Nguyễn Nhu tự mình đa tình, đành phải hậm hực hờn dỗi nằm xuống bên cạnh vỏ trứng, dựa sát lại chiếc đuôi to mềm mại của dã thú mà ngủ. Lông của nó quả thật vô cùng mềm mại, đắp lên người còn thoải mái hơn so với nằm trong vỏ trứng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vú Em Là Thú Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook