Chương 266: Công chiếm Điếu Ngư Trấn
Giang Hoài Ngọc
15/10/2021
Điếu Ngư trấn, đại bản doanh của Chấn Hải Bang. Toàn trấn có dân số
hơn 1100 người, NPC quân đội 300. Sau trận thảm bại ở Thiên Diệp trấn,
mất đi toàn bộ 150 NPC sĩ binh tham gia liên quân, trong trấn hiện chỉ
còn lại 150 sĩ binh, cộng với khoảng 200 người chơi. Hồng Thiên Báo,
bang chủ Chấn Hải Bang, đang nổi lôi đình, quát bảo thủ hạ tích cực
luyện cấp tăng cường thực lực, đồng thời liên lạc với các đồng minh bàn
việc xuất binh phục thù.
Nha Phủ nội viện, trừ Hồng Thiên Báo đang phát cuồng thì không có một ai khác. Bọn thủ hạ không ai muốn xúc nộ bang chủ mà rước họa vào thân, vì thế đều tìm cớ tránh xa. Không có ai để trút giận, Hồng Thiên Báo chỉ còn cách gào thét cho hả hơi. Từ trước đến nay, gã chưa bao giờ phải chịu thảm bại nhục nhã đến như thế, chỉ vì 1 đội kỵ binh 11 người mà toàn quân tận diệt. Mất mặt quá đi.
Hồng Thiên Báo còn đang phát nộ, đột nhiên một gã bang chúng hối hả chạy vào, hoang mang cấp báo :
- Đại ca. Khẩn cấp quân tình. Địch quân lai phạm.
Điếu Ngư trấn quân đội mới vừa bại trận, thế suy lực nhược, lại có địch quân kéo đến tấn công, tình thế xem ra không hay. Hồng Thiên Báo giật mình quát hỏi :
- Địch nhân thuộc lộ nào, thực lực ra sao ?
Gã bang chúng đáp :
- Theo thám tử hồi báo, địch nhân là Thiên Diệp trấn, quân đội ước sáu, bảy trăm.
Hồng Thiên Báo cả kinh, không ngờ đối phương phản kích nhanh như thế. Hiện giờ tương quan lực lượng đang nghiêng về phía Thiên Diệp trấn. Toàn bộ lực lượng quân sự hiện giờ của Điếu Ngư trấn, kể cả người chơi và NPC sĩ binh, chỉ khoảng 350 người, bằng một nửa đối phương. Đúng là “thời thế luân lưu chuyển”. Họ Hồng cố trấn tĩnh tìm cách ứng phó. Xem ra phải học tập đối phương, tổ chức phòng ngự bên trong trấn. Đành chịu để bản trấn tạm thời tan hoang vì chiến loạn vậy, dù sao cũng còn hơn thất thủ. Hồng Thiên Báo lập tức triệu tập thủ hạ bố trí việc phòng thủ, đồng thời phóng bồ câu đưa thư cầu cứu đồng minh.
Trong khi đó, đại đội nhân mã của Thiên Diệp trấn đã kéo đến bên ngoài Điếu Ngư trấn. Sau trận chiến vừa rồi, Giang Phong chiêu hàng được 468 NPC sĩ binh, Thiên Diệp trấn còn lại 353, trừ 200 để lại phòng thủ bản trấn, tổng số nhân mã xuất chinh lần này là 621 NPC sĩ binh, cùng với 43 người bọn Akihiro và đội Cấm vệ của Giang Phong.
Do chỉ được huấn luyện có nửa ngày, sĩ binh chưa học được kỹ năng chiến đấu gì, chỉ mới biết dàn trận và tiến thoái theo đội hình. Có điều đối phương còn tệ hơn, nên Giang Phong cũng không đòi hỏi gì nhiều. Sau khi quân đội tập hợp bên ngoài trấn, Giang Phong liền chọn ra 46 đội, tức 460 sĩ binh, giao cho 43 người bọn Akihiro và ba người bọn Mizu chỉ huy. Bọn họ làm đội trưởng, trong chiến đấu sẽ được hưởng thêm 1% kinh nghiệp trị của sĩ binh dưới quyền, cũng là một cơ hội để thăng cấp. Trong 46 đội đó, Giang Phong lại tuyển ra 40 đội, hợp thành 4 đoàn, phái Cấm vệ quân thống lĩnh, rồi giao cho Cấm vệ trưởng Giang Hưng chỉ huy. Giang Hưng vốn là Tướng quân, có thể thống suất 1 vệ quân, nên chỉ huy 4 đoàn không thành vấn đề. Dù sao thì Giang Hưng cũng là vị Tướng quân ưu tú nhất của Thần Thánh quốc. Và với 4 đoàn đó cũng đủ để đối chiến cùng lực lượng còn lại của Điếu Ngư trấn rồi.
Điếu Ngư trấn chỉ là tiểu trấn, có 2 cổng : đông môn và tây môn (thành thị mới có 4 cổng thành). Tây môn đương nhiên hướng về phía tây, là phương hướng của Kinh triều, còn đông môn hướng về phía biển, sẽ là cảng khẩu trong tương lai. Giang Phong lệnh cho Cấm vệ trưởng Giang Hưng thống suất bản bộ tấn công tây môn. Còn Giang Phong thân tự suất lĩnh lực lượng còn lại tấn công đông môn, nhằm phân tán bớt lực lượng của địch quân. Tuy lực lượng Giang Phong suất lĩnh chỉ có hơn hai trăm, nhưng do sự tồn tại của Giang Phong và Giang Thạch Khê, thực lực còn mạnh hơn bản bộ binh mã của Giang Hưng. Do đó, Giang Phong lại tiếp tục phân binh, chỉ giữ lại hơn trăm tấn công đông môn.
Phía Chấn Hải Bang đã quyết định tổ chức chiến đấu bên trong trấn, nên đối cổng trấn chỉ phòng ngự chiếu lệ. Trọng điểm chiến đấu mà bọn họ hy vọng là song phương sẽ giao tranh trên đường phố. Do thấy lực lượng tấn công ở tây môn đông hơn nên bọn họ cũng tập trung tổ chức phòng ngự ở phía tây môn. Chỉ có hơn trăm người, một nửa là NPC sĩ binh, một nửa là người chơi trấn giữ phía đông môn. Theo bọn họ, dùng 100 chống 100, tất không vấn đề gì.
Sau một phen bài binh bố trận, Thiên Diệp trấn đại quân cuối cùng cũng đã phát động tấn công. Trải qua một trận chiến đấu không khích liệt cho lắm, cổng trấn bị công phá, đại quân thuận lợi tiến vào trong trấn.
Giang Phong đã biết đối phương học theo Thiên Diệp trấn, tổ chức phòng ngự trên đường phố, đương nhiên không lập lại sai lầm của bọn họ, để sĩ binh hãm nhập hỗn chiến. NPC sĩ binh xếp thành nhiều hàng, từ từ suy tiến. Do địa hình chật hẹp, chỉ có những sĩ binh ở hàng đầu là có thể trực tiếp giao chiến với địch quân. Còn những sĩ binh ở các hàng sau sẽ chuẩn bị sẵn sàng thay thế cho những sĩ binh ở hàng đầu trọng thương, phải lui về dưỡng sức. Đặc biệt, do tình hình chiến đấu không cần phải trực tiếp chỉ huy, bọn Cấm vệ quân yên tâm giương cung lắp tên nhắm bắn những người chơi nào bên phe đối phương xuất hiện trong tầm bắn, nói văn hoa là điểm xạ chiến thuật, hay còn gọi là bắn tỉa. Hành động này của bọn họ phần nào khiến cho phe đối phương tổn thất thảm trọng, dần dần hãm nhập hỗn loạn.
Tấn công quân ở đông môn và tây môn cẩn thận suy tiến, chiếm lĩnh từng con đường, từng góc phố, do nhân số đông đảo, không cần đánh nhanh tiến nhanh, mà sử dụng xa luân chiến tiêu hao dần sinh lực địch quân. Tuy rơi vào thế hạ phong, nhưng phe Chấn Hải Bang vẫn cầm cự được, và chiến đấu rất kiên cường. Bọn họ cũng đang kéo dài thời gian, chờ viện quân. Chỉ cần viện quân đến nơi, trong đánh ra ngoài đánh vào, tin chắc đối phương sẽ phải thảm bại, giống như bọn họ đã từng thảm bại vậy.
Giang Phong đương nhiên không thể để cho âm mưu của bọn họ thành hiện thực. Trong lúc song phương chiến đấu tưng bừng (tưng bừng chứ không kịch liệt, bởi phe Thiên Diệp trấn định chiếm lĩnh nơi đây nên không đốt phá, mà số người trực tiếp giao chiến cũng không đông), đột nhiên từ hai hướng nam và bắc có những tiếng chấn động mạnh, rồi tường đất ở hai hướng đó bị phá hủy, tiếp đó hai viên Cấm vệ quân dẫn bản bộ tấn công vào trung tâm trấn. Do hai hướng này lực lượng phòng thủ hầu như không có, nên bọn họ tiến quân rất dễ dàng, chẳng mấy chốc đã tiến chiếm được một góc quảng trường trước Nha Phủ. Cả hai gã Cấm vệ quân mỗi người thống lĩnh 50 sĩ binh, khi hội họp cũng trở thành một lực lượng hùng hậu, như một mũi tên xuyên phá thế trận phòng ngự của Chấn Hải Bang, khiến bọn họ càng thêm hoảng loạn.
Phát hiện địch phương đã công chiếm một phần quảng trường trung tâm, đang chuẩn bị tấn công Nha Phủ, phe Chấn Hải Bang thất kinh, không thể chần chừ, vội vàng điều tập một phần binh lực lui về tổ chức phòng thủ bảo vệ Nha Phủ. Toàn trấn có thể mất, nhưng Nha Phủ không thể mất. Chỉ cần Nha Phủ tồn tại là Điếu Ngư trấn vẫn chưa thất thủ. Các kiến trúc khác có bị phá hủy, chỉ cần tốn ít tiền là có thể xây dựng lại thôi. Phe Chấn Hải Bang quyết định cố thủ Nha Phủ chờ viện quân.
Có điều, sự tình biến hóa không theo nguyện vọng của bọn họ. Hai gã Cấm vệ dẫn quân tiến được vào đến quảng trường, trước đó đã được Giang Phong dặn dò kỹ lưỡng, nên lúc này đây không tập trung công kích Nha Phủ, mà lại tổ chức ngăn chặn lực lượng cứu viện, trọng tâm là ngăn chặn NPC sĩ binh. Do NPC sĩ binh phe Chấn Hải Bang chưa từng được huấn luyện quân sự, thiếu khả năng ứng biến trước những tình thế bất ngờ, trong lúc hỗn loạn chỉ huy cũng rất khó khăn, vì vậy mà chỉ có người chơi là có thể chạy về được Nha Phủ tổ chức phòng thủ, còn NPC sĩ binh hầu như đều bị ngăn lại bên ngoài.
Cũng do phe phòng ngự đột ngột giảm viên, phòng tuyến trở nên cực kỳ bạc nhược, chẳng bao lâu sau là bị công phá. Lực lượng tấn công cả ở đông môn và tây môn đều tiến vào được đến quảng trường trung tâm. Giang Phong không tấn công Nha Phủ ngay mà lệnh cho 46 đội sĩ binh có người chơi làm đội trưởng tiến hành truy sát những người chơi phe đối phương, để kiếm kinh nghiệm. Do song phương là địch đối quan hệ, sau khi sát tử người chơi thì sẽ được hưởng 25% kinh nghiệm trị mà người đó bị mất. Đồng thời, số sĩ binh còn lại sẽ do Cấm vệ quân thống lĩnh, ngăn chặn NPC sĩ binh của phe đối phương cùng chỉ huy của bọn họ (bang chúng Chấn Hải Bang) hội họp.
Chiến trường trở nên vô cùng hỗn loạn.
Nha Phủ nội viện, trừ Hồng Thiên Báo đang phát cuồng thì không có một ai khác. Bọn thủ hạ không ai muốn xúc nộ bang chủ mà rước họa vào thân, vì thế đều tìm cớ tránh xa. Không có ai để trút giận, Hồng Thiên Báo chỉ còn cách gào thét cho hả hơi. Từ trước đến nay, gã chưa bao giờ phải chịu thảm bại nhục nhã đến như thế, chỉ vì 1 đội kỵ binh 11 người mà toàn quân tận diệt. Mất mặt quá đi.
Hồng Thiên Báo còn đang phát nộ, đột nhiên một gã bang chúng hối hả chạy vào, hoang mang cấp báo :
- Đại ca. Khẩn cấp quân tình. Địch quân lai phạm.
Điếu Ngư trấn quân đội mới vừa bại trận, thế suy lực nhược, lại có địch quân kéo đến tấn công, tình thế xem ra không hay. Hồng Thiên Báo giật mình quát hỏi :
- Địch nhân thuộc lộ nào, thực lực ra sao ?
Gã bang chúng đáp :
- Theo thám tử hồi báo, địch nhân là Thiên Diệp trấn, quân đội ước sáu, bảy trăm.
Hồng Thiên Báo cả kinh, không ngờ đối phương phản kích nhanh như thế. Hiện giờ tương quan lực lượng đang nghiêng về phía Thiên Diệp trấn. Toàn bộ lực lượng quân sự hiện giờ của Điếu Ngư trấn, kể cả người chơi và NPC sĩ binh, chỉ khoảng 350 người, bằng một nửa đối phương. Đúng là “thời thế luân lưu chuyển”. Họ Hồng cố trấn tĩnh tìm cách ứng phó. Xem ra phải học tập đối phương, tổ chức phòng ngự bên trong trấn. Đành chịu để bản trấn tạm thời tan hoang vì chiến loạn vậy, dù sao cũng còn hơn thất thủ. Hồng Thiên Báo lập tức triệu tập thủ hạ bố trí việc phòng thủ, đồng thời phóng bồ câu đưa thư cầu cứu đồng minh.
Trong khi đó, đại đội nhân mã của Thiên Diệp trấn đã kéo đến bên ngoài Điếu Ngư trấn. Sau trận chiến vừa rồi, Giang Phong chiêu hàng được 468 NPC sĩ binh, Thiên Diệp trấn còn lại 353, trừ 200 để lại phòng thủ bản trấn, tổng số nhân mã xuất chinh lần này là 621 NPC sĩ binh, cùng với 43 người bọn Akihiro và đội Cấm vệ của Giang Phong.
Do chỉ được huấn luyện có nửa ngày, sĩ binh chưa học được kỹ năng chiến đấu gì, chỉ mới biết dàn trận và tiến thoái theo đội hình. Có điều đối phương còn tệ hơn, nên Giang Phong cũng không đòi hỏi gì nhiều. Sau khi quân đội tập hợp bên ngoài trấn, Giang Phong liền chọn ra 46 đội, tức 460 sĩ binh, giao cho 43 người bọn Akihiro và ba người bọn Mizu chỉ huy. Bọn họ làm đội trưởng, trong chiến đấu sẽ được hưởng thêm 1% kinh nghiệp trị của sĩ binh dưới quyền, cũng là một cơ hội để thăng cấp. Trong 46 đội đó, Giang Phong lại tuyển ra 40 đội, hợp thành 4 đoàn, phái Cấm vệ quân thống lĩnh, rồi giao cho Cấm vệ trưởng Giang Hưng chỉ huy. Giang Hưng vốn là Tướng quân, có thể thống suất 1 vệ quân, nên chỉ huy 4 đoàn không thành vấn đề. Dù sao thì Giang Hưng cũng là vị Tướng quân ưu tú nhất của Thần Thánh quốc. Và với 4 đoàn đó cũng đủ để đối chiến cùng lực lượng còn lại của Điếu Ngư trấn rồi.
Điếu Ngư trấn chỉ là tiểu trấn, có 2 cổng : đông môn và tây môn (thành thị mới có 4 cổng thành). Tây môn đương nhiên hướng về phía tây, là phương hướng của Kinh triều, còn đông môn hướng về phía biển, sẽ là cảng khẩu trong tương lai. Giang Phong lệnh cho Cấm vệ trưởng Giang Hưng thống suất bản bộ tấn công tây môn. Còn Giang Phong thân tự suất lĩnh lực lượng còn lại tấn công đông môn, nhằm phân tán bớt lực lượng của địch quân. Tuy lực lượng Giang Phong suất lĩnh chỉ có hơn hai trăm, nhưng do sự tồn tại của Giang Phong và Giang Thạch Khê, thực lực còn mạnh hơn bản bộ binh mã của Giang Hưng. Do đó, Giang Phong lại tiếp tục phân binh, chỉ giữ lại hơn trăm tấn công đông môn.
Phía Chấn Hải Bang đã quyết định tổ chức chiến đấu bên trong trấn, nên đối cổng trấn chỉ phòng ngự chiếu lệ. Trọng điểm chiến đấu mà bọn họ hy vọng là song phương sẽ giao tranh trên đường phố. Do thấy lực lượng tấn công ở tây môn đông hơn nên bọn họ cũng tập trung tổ chức phòng ngự ở phía tây môn. Chỉ có hơn trăm người, một nửa là NPC sĩ binh, một nửa là người chơi trấn giữ phía đông môn. Theo bọn họ, dùng 100 chống 100, tất không vấn đề gì.
Sau một phen bài binh bố trận, Thiên Diệp trấn đại quân cuối cùng cũng đã phát động tấn công. Trải qua một trận chiến đấu không khích liệt cho lắm, cổng trấn bị công phá, đại quân thuận lợi tiến vào trong trấn.
Giang Phong đã biết đối phương học theo Thiên Diệp trấn, tổ chức phòng ngự trên đường phố, đương nhiên không lập lại sai lầm của bọn họ, để sĩ binh hãm nhập hỗn chiến. NPC sĩ binh xếp thành nhiều hàng, từ từ suy tiến. Do địa hình chật hẹp, chỉ có những sĩ binh ở hàng đầu là có thể trực tiếp giao chiến với địch quân. Còn những sĩ binh ở các hàng sau sẽ chuẩn bị sẵn sàng thay thế cho những sĩ binh ở hàng đầu trọng thương, phải lui về dưỡng sức. Đặc biệt, do tình hình chiến đấu không cần phải trực tiếp chỉ huy, bọn Cấm vệ quân yên tâm giương cung lắp tên nhắm bắn những người chơi nào bên phe đối phương xuất hiện trong tầm bắn, nói văn hoa là điểm xạ chiến thuật, hay còn gọi là bắn tỉa. Hành động này của bọn họ phần nào khiến cho phe đối phương tổn thất thảm trọng, dần dần hãm nhập hỗn loạn.
Tấn công quân ở đông môn và tây môn cẩn thận suy tiến, chiếm lĩnh từng con đường, từng góc phố, do nhân số đông đảo, không cần đánh nhanh tiến nhanh, mà sử dụng xa luân chiến tiêu hao dần sinh lực địch quân. Tuy rơi vào thế hạ phong, nhưng phe Chấn Hải Bang vẫn cầm cự được, và chiến đấu rất kiên cường. Bọn họ cũng đang kéo dài thời gian, chờ viện quân. Chỉ cần viện quân đến nơi, trong đánh ra ngoài đánh vào, tin chắc đối phương sẽ phải thảm bại, giống như bọn họ đã từng thảm bại vậy.
Giang Phong đương nhiên không thể để cho âm mưu của bọn họ thành hiện thực. Trong lúc song phương chiến đấu tưng bừng (tưng bừng chứ không kịch liệt, bởi phe Thiên Diệp trấn định chiếm lĩnh nơi đây nên không đốt phá, mà số người trực tiếp giao chiến cũng không đông), đột nhiên từ hai hướng nam và bắc có những tiếng chấn động mạnh, rồi tường đất ở hai hướng đó bị phá hủy, tiếp đó hai viên Cấm vệ quân dẫn bản bộ tấn công vào trung tâm trấn. Do hai hướng này lực lượng phòng thủ hầu như không có, nên bọn họ tiến quân rất dễ dàng, chẳng mấy chốc đã tiến chiếm được một góc quảng trường trước Nha Phủ. Cả hai gã Cấm vệ quân mỗi người thống lĩnh 50 sĩ binh, khi hội họp cũng trở thành một lực lượng hùng hậu, như một mũi tên xuyên phá thế trận phòng ngự của Chấn Hải Bang, khiến bọn họ càng thêm hoảng loạn.
Phát hiện địch phương đã công chiếm một phần quảng trường trung tâm, đang chuẩn bị tấn công Nha Phủ, phe Chấn Hải Bang thất kinh, không thể chần chừ, vội vàng điều tập một phần binh lực lui về tổ chức phòng thủ bảo vệ Nha Phủ. Toàn trấn có thể mất, nhưng Nha Phủ không thể mất. Chỉ cần Nha Phủ tồn tại là Điếu Ngư trấn vẫn chưa thất thủ. Các kiến trúc khác có bị phá hủy, chỉ cần tốn ít tiền là có thể xây dựng lại thôi. Phe Chấn Hải Bang quyết định cố thủ Nha Phủ chờ viện quân.
Có điều, sự tình biến hóa không theo nguyện vọng của bọn họ. Hai gã Cấm vệ dẫn quân tiến được vào đến quảng trường, trước đó đã được Giang Phong dặn dò kỹ lưỡng, nên lúc này đây không tập trung công kích Nha Phủ, mà lại tổ chức ngăn chặn lực lượng cứu viện, trọng tâm là ngăn chặn NPC sĩ binh. Do NPC sĩ binh phe Chấn Hải Bang chưa từng được huấn luyện quân sự, thiếu khả năng ứng biến trước những tình thế bất ngờ, trong lúc hỗn loạn chỉ huy cũng rất khó khăn, vì vậy mà chỉ có người chơi là có thể chạy về được Nha Phủ tổ chức phòng thủ, còn NPC sĩ binh hầu như đều bị ngăn lại bên ngoài.
Cũng do phe phòng ngự đột ngột giảm viên, phòng tuyến trở nên cực kỳ bạc nhược, chẳng bao lâu sau là bị công phá. Lực lượng tấn công cả ở đông môn và tây môn đều tiến vào được đến quảng trường trung tâm. Giang Phong không tấn công Nha Phủ ngay mà lệnh cho 46 đội sĩ binh có người chơi làm đội trưởng tiến hành truy sát những người chơi phe đối phương, để kiếm kinh nghiệm. Do song phương là địch đối quan hệ, sau khi sát tử người chơi thì sẽ được hưởng 25% kinh nghiệm trị mà người đó bị mất. Đồng thời, số sĩ binh còn lại sẽ do Cấm vệ quân thống lĩnh, ngăn chặn NPC sĩ binh của phe đối phương cùng chỉ huy của bọn họ (bang chúng Chấn Hải Bang) hội họp.
Chiến trường trở nên vô cùng hỗn loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.