Chương 22: Thổ phỉ.
Soc 2k
12/11/2024
Nạp Lan Tĩnh một lòng muốn bái phật cho nên từ lúc bước vào trong đến lúc trở về nàng đều ngồi đó tập trung nghe kinh phật.
Nàng cảm thấy lòng mình thư thái hơn rất là nhiều, nếu ông trời đã cho nàng sống lại thì nàng sẽ phải sống cho thật tốt để không phải bỏ lỡ một kiếp chuyển sinh .
Lúc này đây Nạp Lan Tuệ như ngồi trên đống lửa, nàng ta rất sợ kế hoạch không thành, bởi vì mẫu thân đã nói nếu hai vị điện hạ chưa trở về thì sẽ hủy bỏ kế hoạch lần này để chờ lần sau.
Nang khong the cho dudc nua, thdi han Luong Vuong sap tro ve roi, neu Y tro ve roi thi that su hai mau ti nang
ta sẽ không có cơ hội ra tay.
Ả ta không cam tâm, không cam tâm mọi chuyện lại xảy ra như kiếp trước, ả ta là người trùng sinh là người biết trước tương lai nên không thể thua kém ả thứ nữ thấp hèn kia được.
Nhưng cũng may hai vị điện hạ lain trở về trước mọi người, lúc này đây ả ta mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Mẫu thân đã nói qua kế hoạch cho ả ta rồi, chỉ cần xuống chân núi không xa thích khách sẽ ra tay, dù sao nơi này vắng vẻ sẽ không có người qua lại ứng cứu.
Mẫu thân đã kí hiệu rõ xe ngựa rồi nên ả ta chỉ phối hợp ăn ý mà thôi, gia binh một nửa là người của mẫu thân, nửa còn lại tuy không phải nhưng bọn họ nhất chết cũng sẽ không liều chết cứu người.
Vì dù sao người bị bắt đi là thứ nữ chứ không phải là đích nữ như nàng, nghĩ như vậy bản thân nàng ta cảm thấy vô cùng khoan khoái.
Sắc trời không còn sớm cho nên sau khi hai vị hoàng tử xuống núi không lâu Lưu Tường Hân đã cho mọi người trở về.
Nạp Lan Tĩnh mỉm cười rất phối hợp cùng với hai mẫu tử bọn họ, nàng đã sắp xếp đâu vào đấy, phu xe của nàng đã được bí mật sắp xếp là người của Vọng Các nên kế hoạch lát nữa chắc chắn sẽ vui lắm đây.
Lần này đi xuống nàng đi thong dong cùng với mọi người chứ không đi trước, có vẻ như lên núi mệt hơn lúc xuống cho nên rất nhanh đã xuống đến nơi.
Lúc này trời vẫn còn sáng, mọi người nhanh chóng trở về, bởi vì ai cũng đã mệt mỏi rồi.
Kiệu đi một lúc thì bống nhiên huyên náo cả lên, xe ngựa dừng lại nhất khoát không đi tiếp, nàng nghe thấy có tiếng thị vệ kêu to :
"Có thích khách bảo vệ phu nhân, bảo vệ các vị tiểu thư ".
Nàng mỉm cười liền gật đầu với Liên Hoa, Liên Hoa nhanh chóng nói vào tai phu xe, chỉ một lúc xe ngựa hỗn loạn, xe ngựa của nàng đã nhanh chóng đâm vào xe ngựa của Nạp Lan Tuệ.
Hai xe chao đảo vào nhau, lúc đó Nạp Lan Tuệ không ngồi vững liền ngã ra đất, nàng ta đang quay cuồng xây xẩm mặt mày chưa kịp định hình thì bị hai tên áo đen lao tới lôi lên ngựa.
Ả ta chưa kịp nói gì thì đã chúng đánh ngất, trước khi ả ta ngất đi chỉ thấy Nạp Lan Tĩnh nhìn ả ta mỉm cười.
Nap Lan Tĩnh thấy vậy thì vội hô to :
"Không xong rồi đại tỷ bị người ta bắt đi rồi, mau đuổi theo cứu đại tỷ về ".
Lưu Tường Hân nghe thấy thế thì xa xẩm mặt mày hốt hoảng nói :
"Nhanh, nhanh đi cứu đại tiểu thư trở về ".
Bà ta lúc này trông vô cùng thảm hại, vì ngựa bị làm cho kinh sợ nên chạy lung tung không theo sự khống chế.
Trong lúc bà ta đang ngó nghiêng xung quanh thì đã bị ngựa hất xuống, cả người bị xe ngựa đè lên.
Đúng lúc này nhị hoàng tử cùng tam hoàng tử đi tới hỏi :
"Có chuyện gì thế này, chúng ta nghe thấy tiếng động quay lại thì bị vướng dây leo nên không đến nhanh được, chuyện này là sao ?".
Bây giờ đoàn người chỉ còn mình Nạp Lan Tĩnh tỉnh táo, nàng vẻ mặt lo sợ nói :
"Nhị hoàng tử, trên đường chúng ta trở về gặp thổ phỉ, đại tỷ đã bị bắt đi, mẫu thân thì bị ngã xe ngựa hiện đã ngất đi không biết thế nào, xin hoàng tử hãy cho thị vệ đi cứu đại tỷ, còn gia nhân thì tháp tùng nữ quyến chúng ta trở về, tiểu nữ xin đa tạ ".
Mộ Dung Địch thấy người bị bắt đi là đích trưởng nữ của Tây Bá Hầu thì không quan tâm cho lắm, giữa hắn và
Tây Bá Hầu có hiểm khích từ trước đến giờ, chuyện này mà lan ra chỉ lão thất phu đó xấu hồ mà thôi.
Mục đích hắn đến đây là vì nàng, sợ rằng nàng gặp nạn nên mới đến chứ là người khác thì hắn không quan tâm cho lắm.
Đã nhận định nàng là trắc phi của hắn thì hắn vô cùng chấp niệm, không muốn con mồi của mình xảy ra sai sót gì.
Nhưng hắn cũng không thể giả vở thấy chết không cứu, liên nói :
"Được nhị tiểu thư hãy đưa phu nhân trở về đi bản hoàng tử sẽ cho người tìm đại tiểu thư, chắc chắn bọn thổ phỉ chưa đi xa được ".
Nạp Lan Tĩnh thấy vậy thì vờ cảm kích nói :
"Đa tạ nhị hoàng tử, danh dự nữ nhi là lớn nhất, xin nhị hoàng tử cố gắng cứu tỷ ấy, phụ thân ta sẽ vô cùng cảm kích ".
Nàng cảm thấy lòng mình thư thái hơn rất là nhiều, nếu ông trời đã cho nàng sống lại thì nàng sẽ phải sống cho thật tốt để không phải bỏ lỡ một kiếp chuyển sinh .
Lúc này đây Nạp Lan Tuệ như ngồi trên đống lửa, nàng ta rất sợ kế hoạch không thành, bởi vì mẫu thân đã nói nếu hai vị điện hạ chưa trở về thì sẽ hủy bỏ kế hoạch lần này để chờ lần sau.
Nang khong the cho dudc nua, thdi han Luong Vuong sap tro ve roi, neu Y tro ve roi thi that su hai mau ti nang
ta sẽ không có cơ hội ra tay.
Ả ta không cam tâm, không cam tâm mọi chuyện lại xảy ra như kiếp trước, ả ta là người trùng sinh là người biết trước tương lai nên không thể thua kém ả thứ nữ thấp hèn kia được.
Nhưng cũng may hai vị điện hạ lain trở về trước mọi người, lúc này đây ả ta mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Mẫu thân đã nói qua kế hoạch cho ả ta rồi, chỉ cần xuống chân núi không xa thích khách sẽ ra tay, dù sao nơi này vắng vẻ sẽ không có người qua lại ứng cứu.
Mẫu thân đã kí hiệu rõ xe ngựa rồi nên ả ta chỉ phối hợp ăn ý mà thôi, gia binh một nửa là người của mẫu thân, nửa còn lại tuy không phải nhưng bọn họ nhất chết cũng sẽ không liều chết cứu người.
Vì dù sao người bị bắt đi là thứ nữ chứ không phải là đích nữ như nàng, nghĩ như vậy bản thân nàng ta cảm thấy vô cùng khoan khoái.
Sắc trời không còn sớm cho nên sau khi hai vị hoàng tử xuống núi không lâu Lưu Tường Hân đã cho mọi người trở về.
Nạp Lan Tĩnh mỉm cười rất phối hợp cùng với hai mẫu tử bọn họ, nàng đã sắp xếp đâu vào đấy, phu xe của nàng đã được bí mật sắp xếp là người của Vọng Các nên kế hoạch lát nữa chắc chắn sẽ vui lắm đây.
Lần này đi xuống nàng đi thong dong cùng với mọi người chứ không đi trước, có vẻ như lên núi mệt hơn lúc xuống cho nên rất nhanh đã xuống đến nơi.
Lúc này trời vẫn còn sáng, mọi người nhanh chóng trở về, bởi vì ai cũng đã mệt mỏi rồi.
Kiệu đi một lúc thì bống nhiên huyên náo cả lên, xe ngựa dừng lại nhất khoát không đi tiếp, nàng nghe thấy có tiếng thị vệ kêu to :
"Có thích khách bảo vệ phu nhân, bảo vệ các vị tiểu thư ".
Nàng mỉm cười liền gật đầu với Liên Hoa, Liên Hoa nhanh chóng nói vào tai phu xe, chỉ một lúc xe ngựa hỗn loạn, xe ngựa của nàng đã nhanh chóng đâm vào xe ngựa của Nạp Lan Tuệ.
Hai xe chao đảo vào nhau, lúc đó Nạp Lan Tuệ không ngồi vững liền ngã ra đất, nàng ta đang quay cuồng xây xẩm mặt mày chưa kịp định hình thì bị hai tên áo đen lao tới lôi lên ngựa.
Ả ta chưa kịp nói gì thì đã chúng đánh ngất, trước khi ả ta ngất đi chỉ thấy Nạp Lan Tĩnh nhìn ả ta mỉm cười.
Nap Lan Tĩnh thấy vậy thì vội hô to :
"Không xong rồi đại tỷ bị người ta bắt đi rồi, mau đuổi theo cứu đại tỷ về ".
Lưu Tường Hân nghe thấy thế thì xa xẩm mặt mày hốt hoảng nói :
"Nhanh, nhanh đi cứu đại tiểu thư trở về ".
Bà ta lúc này trông vô cùng thảm hại, vì ngựa bị làm cho kinh sợ nên chạy lung tung không theo sự khống chế.
Trong lúc bà ta đang ngó nghiêng xung quanh thì đã bị ngựa hất xuống, cả người bị xe ngựa đè lên.
Đúng lúc này nhị hoàng tử cùng tam hoàng tử đi tới hỏi :
"Có chuyện gì thế này, chúng ta nghe thấy tiếng động quay lại thì bị vướng dây leo nên không đến nhanh được, chuyện này là sao ?".
Bây giờ đoàn người chỉ còn mình Nạp Lan Tĩnh tỉnh táo, nàng vẻ mặt lo sợ nói :
"Nhị hoàng tử, trên đường chúng ta trở về gặp thổ phỉ, đại tỷ đã bị bắt đi, mẫu thân thì bị ngã xe ngựa hiện đã ngất đi không biết thế nào, xin hoàng tử hãy cho thị vệ đi cứu đại tỷ, còn gia nhân thì tháp tùng nữ quyến chúng ta trở về, tiểu nữ xin đa tạ ".
Mộ Dung Địch thấy người bị bắt đi là đích trưởng nữ của Tây Bá Hầu thì không quan tâm cho lắm, giữa hắn và
Tây Bá Hầu có hiểm khích từ trước đến giờ, chuyện này mà lan ra chỉ lão thất phu đó xấu hồ mà thôi.
Mục đích hắn đến đây là vì nàng, sợ rằng nàng gặp nạn nên mới đến chứ là người khác thì hắn không quan tâm cho lắm.
Đã nhận định nàng là trắc phi của hắn thì hắn vô cùng chấp niệm, không muốn con mồi của mình xảy ra sai sót gì.
Nhưng hắn cũng không thể giả vở thấy chết không cứu, liên nói :
"Được nhị tiểu thư hãy đưa phu nhân trở về đi bản hoàng tử sẽ cho người tìm đại tiểu thư, chắc chắn bọn thổ phỉ chưa đi xa được ".
Nạp Lan Tĩnh thấy vậy thì vờ cảm kích nói :
"Đa tạ nhị hoàng tử, danh dự nữ nhi là lớn nhất, xin nhị hoàng tử cố gắng cứu tỷ ấy, phụ thân ta sẽ vô cùng cảm kích ".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.