Chương 135: Cuồng bạo nữ nhân
Vệ Long
10/06/2024
“Đi, chúng ta điều không muốn ở lại nát Tiêu Diêu Phái” Phương Lâm cũng là vứt bỏ áo ngoài, lập tức kéo theo hơn bồn ngàn người hạ sơn
Mắt thấy Vương Tôn bước khỏi Tiêu Diêu Phái không trung, Ngưu Động đôi mắt loé lên sát cơ, trực tiếp chưởng về phía đám người Vương Tôn
“Vương Tôn cẩn thận” Tứ đại phong chủ hoảng sợ thét lên, nhanh chóng muốn xông lên giúp hắn chặn một kích, chỉ là cái này Ngưu Động quả thực là tính toán rất kỹ, khoảng cách vừa gần lại là sát chiêu, nào cho người thời cơ phản kháng
Thanh Tuyết tức giận không nhẹ, chợt muốn ra tay thì bị Vương Tôn bước lên một bước chặn lại
Vương Tôn hời hợt vẽ ra trước người một vòng tròn, công kích đáng sợ cứ thế lập tức bị xuyên qua không gian, xuất hiện lại lần nữa chính là phía sau lưng Ngưu Động
“Đùng” phần lưng Ngưu Động trực tiếp bị đánh bạo, cả người lão liền từ không trung rơi xuống
Vương Tôn lại lạnh nhạt xuất ra Băng Hoả Thần Kiếm, tay trái cầm lên liền hội tụ năng lượng của một Thể Linh cảnh sơ kỳ chém ra một kiếm vô cùng đơn giản: “Ta còn quên một thứ chưa trả cho các ngươi, Tiêu Diêu Kiếm Pháp”
“Xin thủ hạ lưu tình” tứ đại phong chủ theo bản năng hét lên
Chỉ thấy một kiếm đơn giản chém tới đầu lâu Ngưu Động, kiếm mang điều sắp tiêu tán trong thiên địa, lại nghe âm thanh lạnh nhạt của Vương Tôn vang lên: “Ta tôn trọng các ngươi Tiêu Diêu Phái quyết định, là đuổi, là đánh điều có thể, nhưng nghe đây, ta trên đời ghét nhất là người đối với bằng hữu và thân nhân ra tay, đã là từng đồng môn, tức đã là huynh đệ, nay ta vừa bước ra khỏi cửa, sổ ngoại môn điều chưa kịp xoá tên, các ngươi liền đối với ta vô tình, vậy thì nhận lấy hậu quả đi”
Tiếng nói Vương Tôn vừa dứt, tia kiếm mang sắp tắt kia lại chợt bùng nổ tứ phương, quang mang kiếm ảnh lập tức xoắn nát Ngưu Động thành thịt nát mà hoá thành huyết hoa rơi xuống không trung
“Là đăng phong tạo cực Tiêu Diêu Kiếm Pháp, điều là lão tổ chúng ta sáng tạo ra kiếm này chỉ mới sơ bộ bước vào, còn hắn là đã tùy tâm mà xuất…” Lam Phong hưng phấn nói
“Người đó, lão tổ nói đến chính là người đó” Lý Uyển Thanh hưng phấn không thôi
“Là người mà lão tổ trước khi thân tử đạo tiêu để lại tiên đoán, sau hai ngàn năm Tiêu Diêu Phái sẽ xuất hiện một tuyệt thế thiên tài, căn dặn chúng ta nhất định phải giữ cho bằng được người này, nếu không Tiêu Diêu Phái đừng nghĩ có ngày quật khởi” Vấn Thiên run rẩy nhìn Vương Tôn
“Khặc khặc… Tiểu tử ngươi dùng mánh khóe có thể giết được ta thân xác thì hay lắm sao, hãy để ta đoạt xá ngươi đi, Tiêu Diêu Phái nhất định không thể xuất hiện một thiên tài như ngươi” Ngưu Động thần hồn bên trong đám huyết hoa phóng ra liền bay đến Vương Tôn mi tâm
“Không tốt!” Tứ đại phong chủ hoảng sợ rống lên
Trình Từ gần đó hừ lạnh: “Ma Tộc, không nghĩ ngươi lại ẩn trốn bên trong Tiêu Diêu Phái ta nhiều năm như thế, chết đi”
Trình Từ lúc này đã một chưởng vỗ đến trên đầu Ngưu Động thần hồn
Mắt thấy thần hồn sắp bị đánh nát, Ngưu Động thần hồn chính là cười to, sau đó hoá thành bóng đen liền thoát khỏi một đòn chí mạng, tiếp tục hướng tới Vương Tôn
“Là Hồn Tu cường giả Bán Tiên cảnh, Vương Tôn cẩn thận…” Trình Từ hét lớn
Thanh Tuyết lúc này nhoẻn miệng cười nói: “Vương ca, ngươi lại không thể cản Tuyết nhi nữa, cái này Ngưu Đầu Mã Diện, ta đã thấy muốn đập chết từ lâu”
Không đợi Vương Tôn trả lời, Thanh Tuyết chính là cường bạo bước ra một bước, tay trái hoá thành băng sương lập tức liền chộp lấy thần hồn Ngưu Động vào trong tay, phải tay cũng hoá thành băng sương, chính là như trời giáng tát vào thần hồn Ngưu Động một tát
Tại thần hồn tuy không thể nắm giữ, nhưng Thanh Tuyết không phải thấp kém, trên tay nàng băng sương chính là bên trong Hồn Hải phóng ra hồn lực, cái này đánh chính là một tiếng rõ to
“Bóp…” âm thanh vang dội toàn bộ Tiêu Diêu Phái tứ phương
Ngưu Động đột nhiên bị tóm, lại bị tán điều ngẩn ra, xong lại tức giận quát: “Tiện nhân ngươi…”
“Bóp…” âm thanh vang dội toàn bộ Tiêu Diêu Phái tứ phương
“Hừ, này thì miệng tiện” Thanh Tuyết lại một tát giáng xuống, cái này tát đánh đến thần hồn Ngưu Động điều muốn tán loạn khỏi thiên địa, điều là gần sinh tử ngưỡng cửa thì kết thúc dư lực, thần hồn lần nữa ngưng tụ
“Ngươi…” Ngưu Động nghiến răng muốn chửi tiếp
“Bóp…” âm thanh rõ to vang dội toàn bộ Tiêu Diêu Phái tứ phương
“Này thì ngươi” Thanh Tuyết lại một tát giáng xuống
“Ta…”
“Bóp…” âm thanh ầm ầm vang dội toàn bộ Tiêu Diêu Phái tứ phương
“Này thì ta” Thanh Tuyết lại một tát giáng xuống
Lúc này âm thanh bóp bóp không ngừng vang lên
“Cái này…” toàn bộ đệ tử Tiêu Diêu Phái nhìn đến điều lúng túng không thôi
“Nữ nhân này thật sự quá cuồng, ta thề cả đời điều không dám chọc giận nữ nhân!” Có người tại chỗ thề thốt
“Hình như nàng ta là nương tử của Vương Tôn, ta nghe họ gọi nhau rất thân thiết!” Hư Huyền run rẩy nói
“Xem ra Vương Tôn sau này cuộc đời khó sống yên ổn” Vấn Thiên chắc cú nói
Mắt thấy Vương Tôn bước khỏi Tiêu Diêu Phái không trung, Ngưu Động đôi mắt loé lên sát cơ, trực tiếp chưởng về phía đám người Vương Tôn
“Vương Tôn cẩn thận” Tứ đại phong chủ hoảng sợ thét lên, nhanh chóng muốn xông lên giúp hắn chặn một kích, chỉ là cái này Ngưu Động quả thực là tính toán rất kỹ, khoảng cách vừa gần lại là sát chiêu, nào cho người thời cơ phản kháng
Thanh Tuyết tức giận không nhẹ, chợt muốn ra tay thì bị Vương Tôn bước lên một bước chặn lại
Vương Tôn hời hợt vẽ ra trước người một vòng tròn, công kích đáng sợ cứ thế lập tức bị xuyên qua không gian, xuất hiện lại lần nữa chính là phía sau lưng Ngưu Động
“Đùng” phần lưng Ngưu Động trực tiếp bị đánh bạo, cả người lão liền từ không trung rơi xuống
Vương Tôn lại lạnh nhạt xuất ra Băng Hoả Thần Kiếm, tay trái cầm lên liền hội tụ năng lượng của một Thể Linh cảnh sơ kỳ chém ra một kiếm vô cùng đơn giản: “Ta còn quên một thứ chưa trả cho các ngươi, Tiêu Diêu Kiếm Pháp”
“Xin thủ hạ lưu tình” tứ đại phong chủ theo bản năng hét lên
Chỉ thấy một kiếm đơn giản chém tới đầu lâu Ngưu Động, kiếm mang điều sắp tiêu tán trong thiên địa, lại nghe âm thanh lạnh nhạt của Vương Tôn vang lên: “Ta tôn trọng các ngươi Tiêu Diêu Phái quyết định, là đuổi, là đánh điều có thể, nhưng nghe đây, ta trên đời ghét nhất là người đối với bằng hữu và thân nhân ra tay, đã là từng đồng môn, tức đã là huynh đệ, nay ta vừa bước ra khỏi cửa, sổ ngoại môn điều chưa kịp xoá tên, các ngươi liền đối với ta vô tình, vậy thì nhận lấy hậu quả đi”
Tiếng nói Vương Tôn vừa dứt, tia kiếm mang sắp tắt kia lại chợt bùng nổ tứ phương, quang mang kiếm ảnh lập tức xoắn nát Ngưu Động thành thịt nát mà hoá thành huyết hoa rơi xuống không trung
“Là đăng phong tạo cực Tiêu Diêu Kiếm Pháp, điều là lão tổ chúng ta sáng tạo ra kiếm này chỉ mới sơ bộ bước vào, còn hắn là đã tùy tâm mà xuất…” Lam Phong hưng phấn nói
“Người đó, lão tổ nói đến chính là người đó” Lý Uyển Thanh hưng phấn không thôi
“Là người mà lão tổ trước khi thân tử đạo tiêu để lại tiên đoán, sau hai ngàn năm Tiêu Diêu Phái sẽ xuất hiện một tuyệt thế thiên tài, căn dặn chúng ta nhất định phải giữ cho bằng được người này, nếu không Tiêu Diêu Phái đừng nghĩ có ngày quật khởi” Vấn Thiên run rẩy nhìn Vương Tôn
“Khặc khặc… Tiểu tử ngươi dùng mánh khóe có thể giết được ta thân xác thì hay lắm sao, hãy để ta đoạt xá ngươi đi, Tiêu Diêu Phái nhất định không thể xuất hiện một thiên tài như ngươi” Ngưu Động thần hồn bên trong đám huyết hoa phóng ra liền bay đến Vương Tôn mi tâm
“Không tốt!” Tứ đại phong chủ hoảng sợ rống lên
Trình Từ gần đó hừ lạnh: “Ma Tộc, không nghĩ ngươi lại ẩn trốn bên trong Tiêu Diêu Phái ta nhiều năm như thế, chết đi”
Trình Từ lúc này đã một chưởng vỗ đến trên đầu Ngưu Động thần hồn
Mắt thấy thần hồn sắp bị đánh nát, Ngưu Động thần hồn chính là cười to, sau đó hoá thành bóng đen liền thoát khỏi một đòn chí mạng, tiếp tục hướng tới Vương Tôn
“Là Hồn Tu cường giả Bán Tiên cảnh, Vương Tôn cẩn thận…” Trình Từ hét lớn
Thanh Tuyết lúc này nhoẻn miệng cười nói: “Vương ca, ngươi lại không thể cản Tuyết nhi nữa, cái này Ngưu Đầu Mã Diện, ta đã thấy muốn đập chết từ lâu”
Không đợi Vương Tôn trả lời, Thanh Tuyết chính là cường bạo bước ra một bước, tay trái hoá thành băng sương lập tức liền chộp lấy thần hồn Ngưu Động vào trong tay, phải tay cũng hoá thành băng sương, chính là như trời giáng tát vào thần hồn Ngưu Động một tát
Tại thần hồn tuy không thể nắm giữ, nhưng Thanh Tuyết không phải thấp kém, trên tay nàng băng sương chính là bên trong Hồn Hải phóng ra hồn lực, cái này đánh chính là một tiếng rõ to
“Bóp…” âm thanh vang dội toàn bộ Tiêu Diêu Phái tứ phương
Ngưu Động đột nhiên bị tóm, lại bị tán điều ngẩn ra, xong lại tức giận quát: “Tiện nhân ngươi…”
“Bóp…” âm thanh vang dội toàn bộ Tiêu Diêu Phái tứ phương
“Hừ, này thì miệng tiện” Thanh Tuyết lại một tát giáng xuống, cái này tát đánh đến thần hồn Ngưu Động điều muốn tán loạn khỏi thiên địa, điều là gần sinh tử ngưỡng cửa thì kết thúc dư lực, thần hồn lần nữa ngưng tụ
“Ngươi…” Ngưu Động nghiến răng muốn chửi tiếp
“Bóp…” âm thanh rõ to vang dội toàn bộ Tiêu Diêu Phái tứ phương
“Này thì ngươi” Thanh Tuyết lại một tát giáng xuống
“Ta…”
“Bóp…” âm thanh ầm ầm vang dội toàn bộ Tiêu Diêu Phái tứ phương
“Này thì ta” Thanh Tuyết lại một tát giáng xuống
Lúc này âm thanh bóp bóp không ngừng vang lên
“Cái này…” toàn bộ đệ tử Tiêu Diêu Phái nhìn đến điều lúng túng không thôi
“Nữ nhân này thật sự quá cuồng, ta thề cả đời điều không dám chọc giận nữ nhân!” Có người tại chỗ thề thốt
“Hình như nàng ta là nương tử của Vương Tôn, ta nghe họ gọi nhau rất thân thiết!” Hư Huyền run rẩy nói
“Xem ra Vương Tôn sau này cuộc đời khó sống yên ổn” Vấn Thiên chắc cú nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.