Chương 583: Hồ Lạc Quân ngộ đạo
Vệ Long
14/10/2024
Sau khi thiết lập tất cả truyền tống trận có được từ chỗ Kim Hoa, Hồ Lạc Quân lại suy tư rồi chạy đến tìm Vương Tôn: "Hiền tế, Linh Giới tu hành dựa vào cửu linh quy nhất mà đột phá phi thăng, còn ngươi tu luyện là Tinh Nguyên, cái này có thể phi thăng sao?"
Vương Tôn chậm rãi mở mắt ra rồi đứng dậy vươn vai khiến xương cốt kêu vang, ánh mắt tò mò nhìn Hồ Lạc Quân: "Hồ gia, ngươi hứng thú với Tinh Nguyên?"
Hồ Lạc Quân gãi đầu cười khổ nói: "Ta sống không còn được mấy năm, theo Huyền Linh Giới này tu luyện bắt đầu từ Thể Linh, Thông Linh, Khai Linh, Dung Hồn, Hóa Đan, Niết Bàn, Hư Giới, Độ Kiếp, Bán Tiên, chín cấp độ, nhưng ta chỉ mới đạt tầng thứ tư là Dung Hồn cảnh mà tiềm lực đã hết, dù sao ta cũng là người, cũng muốn sống để xem thế giới này vẻ đẹp, tìm lại bản thân của ta lúc còn ấu thơ tính cách!"
Thấy Hồ Lạc Quân tội nghiệp vẻ mặt Vương Tôn cũng buồn cười không thôi: "Hồ gia, trước khi ngươi quyết định, ta sẽ nói với ngươi một chút, theo ta con đường tu luyện Tinh Nguyên, tại gian nan cũng không phải, tại dễ dàng cũng không phải, mà là dựa vào ngộ nhân sinh từng bước đi lên, tại trải qua chín tầng nhân sinh cảm ngộ bước đến thông suốt bản thân, từ Nhất Tinh đến Cửu Tinh, khi đó Cửu Tinh Quy Nhất mà được phi thăng, quá trình này nếu thuận lợi thì một khoảng khắc mà đắc đạo, nếu chậm chạp thì đó là đến ngàn vạn năm điều khó nói, thậm chí là thân tử đạo tiêu, vĩnh viễn không thể đầu thai chuyển kiếp, ngươi có dám hay không?"
Hồ Lạc Quân hít sâu, lại gật đầu nói: "Tốt, dù sao ta chí đã quyết, với lại lần này ta cũng không phải vì bản thân, ta còn vì lý tưởng, ta sẽ không hối hận!"
Vương Tôn bàn tay mở ra, Sáng Thế Lôi Đình Thụ mầm non liền hiện lên: "Đây là linh chủng của ta ngưng tụ không lâu, có thể kém Sáng Thế Ma Đình Thụ, tuy nhiên là thời kỳ sơ sinh, thuần khiết, Hồ gia ngươi có thể thủ một chút, lại không thể thì xem như ngươi vô duyên cùng ta một đường!"
Hồ Lạc Quân nghe vậy liền chậm rãi vươn tay chạm lên mầm non, không lâu sau đó mi tâm lão dần dần ngưng tụ một hoa diễm, chỉ đơn giản như thế
"Là hoa sao?" Vương Tôn nhìn đến mà nghi hoặc
Hồ Lạc Quân bàn tay rời khỏi Sáng Thế Lôi Đình Thụ, sau đó quay lưng rời đi, lại không quên để lại một câu:
"Đúng vậy, là hỏa diễm, ta nhìn thấy thương sinh trong biển lửa, chỉ cần lửa thuộc về ta, thương sinh sẽ không bị đốt cháy!"
Hồ Lạc Quân mang theo hưng phấn trở về địa bàn Thập Phương Thành xuất ra hơn tám vạn người tại quả cầu không gian, tại muốn gặp mặt bọn họ như thế nào
Sau khi người xuất hiện, từng cái điều không khỏi sững sờ
Hồ Lạc Quân hiền từ mỉm cười, mi tâm phát ra khí tức hỏa hồng, thân thể bay lên không trung như một vị thần:
"Ha ha... Chào đón các ngươi đến với Mộng Lai Quốc"
"Là tiên nhân, tham kiến tiên nhân!" dân làng sợ hãi, sau đó hưng phấn đến rơi lệ mà quỳ xuống dập đầu không ngừng
Và tại những đứa trẻ đang khóc, những đứa trẻ mất tay chân cũng bị khí tức của Hồ Lạc Quân xoa dịu mà cười khúc khích
Tại những người tàn phế tứ chi không có khả năng đứng lên, tại được Hồ Lạc Quân vung tay, một làn khí tức liền trị khỏi bệnh, ngay cả lão già sắp xuống mồ cũng bật dậy, tại từng cái điều không khỏi nước mắt giàn giụa mà quỳ xuống bái lạy
"Đứng lên hết đi, ta có điều muốn nói!" Hồ Lạc Quân vung tay nâng tất cả người đứng lên
Thấy đám người im lặng chờ đợi, Hồ Lạc Quân chắp tay sau lưng đi tới đi lui gật gù rồi nói: "Các vị là những người may mắn được đến với Mộng Lai Quốc, và ta sẽ dạy cho các ngươi tu tiên, cách đằng phong hoá vũ, hy vọng các ngươi có thể chú tâm học tập, để tìm thấy được bản thân tiềm năng thật sự mà từ đó cố gắng phát huy, và... tại nơi đây các ngươi có thể tự do, sau này cũng có thể tùy ý rời đi!"
"Đa tạ thượng tiên!" đám người vội cúi người chắp tay cung kính, vẻ mặt không thể che giấu sự hưng phấn
"Tốt, vậy thì tất cả điều ngồi xuống điều chỉnh tâm thái!" Hồ Lạc Quân dẫn đầu ngồi xuống, sau đó hơn tám vạn người bắt đầu ngồi xuống, chỉ là bọn vẫn còn quá đổi hoang mang
Hồ Lạc Quân mỉm cười nói: "Không cần lo lắng, tại bắt đầu sẽ khó khăn, có thể tư chất các ngươi không tốt mà chậm chạp không thể tiếp nhận, hoặc là trong tâm còn quá nhiều tạp niệm mà không thể tiếp nhận, cũng là đang lo lắng ta sẽ bỏ rơi nếu các ngươi không đạt yêu cầu, tất cả hãy dừng lại việc suy nghĩ, ta sẽ không bỏ rơi một ai, dù đó là kẻ đã từng giết người, hay làm những việc tưởng chừng không thể tha thứ, tại đây không nhìn quá khứ, mọi người điều bình đẳng, hãy thả lỏng đi nào, mọi thứ, buông bỏ tất cả tạp niệm và dục vọng trong lòng, hãy nghe âm thanh của gió, của biển cả, nghe hơi thở bản thân, chìm đắm mình vào thiên nhiên!"
Tại thời gian qua đi có người không thể đả toạ vì mỏi mệt, bắt đầu cắn răng chịu đựng
Hồ Lạc Quân lại chỉ đến: "Không cần phải bắt ép cơ thể, nếu cơ thể ngươi mỏi mệt vì ngồi quá lâu, không sao, tại đứng lên hít thở, nhắm mắt thả lỏng cơ thể hội cũng là một cách hòà mình vào thiên nhiên, đúng vậy, cứ như thế, thời gian có thể là một ngày, một năm, hay mười năm, không sao, chỉ cần chúng ta không quan tâm đến thời gian nữa, không quan tâm việc ăn uống nữa, lúc đó chúng ta sẽ có thể cảm nhận được thiên nhiên này ưu ái, nó sẽ xoa dịu chúng ta tinh thần, xoa dịu chúng ta cơn đau, khi ta cảm nhận được điều đó, thì chúng ta đã cảm nhận được bản thân mình, chúng ta lại lấy tình thương của mình gửi đến bản thân, đúng, chính là hãy yêu lấy bản thân, hãy hòà mình vào thiên nhiên, chúng ta và thiên nhiên là một, và chính ta là ta, chính ta là trời đất, chính ta tối thượng, không còn tiên nhân gì cả, mọi thứ điều bình đẳng, đúng, không ai có thể quyết định mạng sống chính ta, thiên địa này cũng thế,..."
Thấy đám người nhắm mắt đến bất động, Hồ Lạc Quân liền theo đó cũng dần dần nhắm mắt đến bất động, toàn bộ Mộng Lai Quốc liền bất động
Chỉ thấy lúc này cơ thể Hồ Lạc Quân dần hóa thành vô số hạt nhỏ hỏa diễm tinh quang, là những hạt nguyên tố trong cơ thể lão tại giải phóng
Lúc này đây Hồ Lạc Quân ý thức tại phát tán, bắt đầu có thể xem hết phạm vi Tam Thiên Đảo Hải, sau đó là Đông Nam đảo hải, và cả Đông Hải, tiếp tục là hướng đến phía Tây, Nam, toàn bộ Huyền Linh Giới điều bị ý thức lão quét đến, rồi lão bước khỏi tinh không, bắt đầu nhìn thấy toàn bộ hành tinh Huyền Linh Giới
Và tại khoảng khắc ngắn ngủi này, Hồ Lạc Quân đã bước đến tinh không, tại nhìn đến thần hồn mình trở nên kỳ lạ trạng thái Hồ Lạc Quân cũng không thể hiểu được, nhưng đột nhiên lão giật mình phát hiện cách thật xa bên ngoài tinh không chính là thân ảnh đang phát sáng của Dược Thần, lại nhìn đến một phương khác chính là Huyết Thủ, tại nhìn đến một phương khác là Tiếu Thiết, đúng vậy, tên nhóc này thần lực đã bước đến nhị tinh cấp độ
Và Hồ Lạc Quân chỉ là nhất tinh, có thể nói đã vượt qua Bán Tiên cường giả, nhưng tại đây cảnh giới này vẫn chưa được người công nhận, bởi lẽ hiện nay có mấy người bọn họ bước đến con đường tu luyện kỳ lạ này
Nhưng có thể chắc chắn rằng, khi đến Cửu Tinh họ sẽ phi thăng
Vương Tôn tại xa tận bên ngoài tinh không nhìn đến Hồ Lạc Quân và những người khác mà không khỏi thì thầm:
"Dược Thần, Huyết Thủ, Tiểu Thiết, Hồ Lạc Quân, và tất cả những người tại Phong Quỷ Thành điều mượn ta Tinh Nguyên Đằng Thụ mà ngộ đạo, họ cường đại ta sẽ cường đại, nên nói vận mệnh vô hình này đã bị quy luật vũ trụ định hình, tại đồng nguyên tố sẽ hấp dẫn lẫn nhau, tại cái bé sẽ bị cái lớn hơn hấp dẫn, giống như một cơ thể hội tế bào bị gắn liền một chỗ, tương lai ta sẽ bị họ đẩy đi thật xa, và tại những cá thể bé nhỏ sẽ không bao giờ thấy được sự hiện diện của ta, như hiện tại, Hồ Lạc Quân ở Nhất Tinh vị trí không thể thấy ta ở Tam Tinh vị trí, tuy nhiên sinh tử của họ ta lại không thể quyết định, bởi Tinh Nguyên không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, tại không có định nghĩa nào là sinh và tử, chỉ có thế biến thành dạng này sang dạng khác, và trở về bản chất là Tinh Nguyên, tiếp tục không ngừng trường tồn và phát triển, tuy nhiên cũng tiếp tục không ngừng khổ đau nếu ta không biết dừng lại tham vọng!"
Lại nhìn đến sau lưng vô tận tinh hà, Vương Tôn lại mỉm cười nói: "Và ta cũng đang bị vũ trụ này định hình, mãi mãi không thấy được bản chất thật sự, và chỉ khi ta nhìn thấy được bản thân, vũ trụ lại chính là trong ta!
Vương Tôn chậm rãi mở mắt ra rồi đứng dậy vươn vai khiến xương cốt kêu vang, ánh mắt tò mò nhìn Hồ Lạc Quân: "Hồ gia, ngươi hứng thú với Tinh Nguyên?"
Hồ Lạc Quân gãi đầu cười khổ nói: "Ta sống không còn được mấy năm, theo Huyền Linh Giới này tu luyện bắt đầu từ Thể Linh, Thông Linh, Khai Linh, Dung Hồn, Hóa Đan, Niết Bàn, Hư Giới, Độ Kiếp, Bán Tiên, chín cấp độ, nhưng ta chỉ mới đạt tầng thứ tư là Dung Hồn cảnh mà tiềm lực đã hết, dù sao ta cũng là người, cũng muốn sống để xem thế giới này vẻ đẹp, tìm lại bản thân của ta lúc còn ấu thơ tính cách!"
Thấy Hồ Lạc Quân tội nghiệp vẻ mặt Vương Tôn cũng buồn cười không thôi: "Hồ gia, trước khi ngươi quyết định, ta sẽ nói với ngươi một chút, theo ta con đường tu luyện Tinh Nguyên, tại gian nan cũng không phải, tại dễ dàng cũng không phải, mà là dựa vào ngộ nhân sinh từng bước đi lên, tại trải qua chín tầng nhân sinh cảm ngộ bước đến thông suốt bản thân, từ Nhất Tinh đến Cửu Tinh, khi đó Cửu Tinh Quy Nhất mà được phi thăng, quá trình này nếu thuận lợi thì một khoảng khắc mà đắc đạo, nếu chậm chạp thì đó là đến ngàn vạn năm điều khó nói, thậm chí là thân tử đạo tiêu, vĩnh viễn không thể đầu thai chuyển kiếp, ngươi có dám hay không?"
Hồ Lạc Quân hít sâu, lại gật đầu nói: "Tốt, dù sao ta chí đã quyết, với lại lần này ta cũng không phải vì bản thân, ta còn vì lý tưởng, ta sẽ không hối hận!"
Vương Tôn bàn tay mở ra, Sáng Thế Lôi Đình Thụ mầm non liền hiện lên: "Đây là linh chủng của ta ngưng tụ không lâu, có thể kém Sáng Thế Ma Đình Thụ, tuy nhiên là thời kỳ sơ sinh, thuần khiết, Hồ gia ngươi có thể thủ một chút, lại không thể thì xem như ngươi vô duyên cùng ta một đường!"
Hồ Lạc Quân nghe vậy liền chậm rãi vươn tay chạm lên mầm non, không lâu sau đó mi tâm lão dần dần ngưng tụ một hoa diễm, chỉ đơn giản như thế
"Là hoa sao?" Vương Tôn nhìn đến mà nghi hoặc
Hồ Lạc Quân bàn tay rời khỏi Sáng Thế Lôi Đình Thụ, sau đó quay lưng rời đi, lại không quên để lại một câu:
"Đúng vậy, là hỏa diễm, ta nhìn thấy thương sinh trong biển lửa, chỉ cần lửa thuộc về ta, thương sinh sẽ không bị đốt cháy!"
Hồ Lạc Quân mang theo hưng phấn trở về địa bàn Thập Phương Thành xuất ra hơn tám vạn người tại quả cầu không gian, tại muốn gặp mặt bọn họ như thế nào
Sau khi người xuất hiện, từng cái điều không khỏi sững sờ
Hồ Lạc Quân hiền từ mỉm cười, mi tâm phát ra khí tức hỏa hồng, thân thể bay lên không trung như một vị thần:
"Ha ha... Chào đón các ngươi đến với Mộng Lai Quốc"
"Là tiên nhân, tham kiến tiên nhân!" dân làng sợ hãi, sau đó hưng phấn đến rơi lệ mà quỳ xuống dập đầu không ngừng
Và tại những đứa trẻ đang khóc, những đứa trẻ mất tay chân cũng bị khí tức của Hồ Lạc Quân xoa dịu mà cười khúc khích
Tại những người tàn phế tứ chi không có khả năng đứng lên, tại được Hồ Lạc Quân vung tay, một làn khí tức liền trị khỏi bệnh, ngay cả lão già sắp xuống mồ cũng bật dậy, tại từng cái điều không khỏi nước mắt giàn giụa mà quỳ xuống bái lạy
"Đứng lên hết đi, ta có điều muốn nói!" Hồ Lạc Quân vung tay nâng tất cả người đứng lên
Thấy đám người im lặng chờ đợi, Hồ Lạc Quân chắp tay sau lưng đi tới đi lui gật gù rồi nói: "Các vị là những người may mắn được đến với Mộng Lai Quốc, và ta sẽ dạy cho các ngươi tu tiên, cách đằng phong hoá vũ, hy vọng các ngươi có thể chú tâm học tập, để tìm thấy được bản thân tiềm năng thật sự mà từ đó cố gắng phát huy, và... tại nơi đây các ngươi có thể tự do, sau này cũng có thể tùy ý rời đi!"
"Đa tạ thượng tiên!" đám người vội cúi người chắp tay cung kính, vẻ mặt không thể che giấu sự hưng phấn
"Tốt, vậy thì tất cả điều ngồi xuống điều chỉnh tâm thái!" Hồ Lạc Quân dẫn đầu ngồi xuống, sau đó hơn tám vạn người bắt đầu ngồi xuống, chỉ là bọn vẫn còn quá đổi hoang mang
Hồ Lạc Quân mỉm cười nói: "Không cần lo lắng, tại bắt đầu sẽ khó khăn, có thể tư chất các ngươi không tốt mà chậm chạp không thể tiếp nhận, hoặc là trong tâm còn quá nhiều tạp niệm mà không thể tiếp nhận, cũng là đang lo lắng ta sẽ bỏ rơi nếu các ngươi không đạt yêu cầu, tất cả hãy dừng lại việc suy nghĩ, ta sẽ không bỏ rơi một ai, dù đó là kẻ đã từng giết người, hay làm những việc tưởng chừng không thể tha thứ, tại đây không nhìn quá khứ, mọi người điều bình đẳng, hãy thả lỏng đi nào, mọi thứ, buông bỏ tất cả tạp niệm và dục vọng trong lòng, hãy nghe âm thanh của gió, của biển cả, nghe hơi thở bản thân, chìm đắm mình vào thiên nhiên!"
Tại thời gian qua đi có người không thể đả toạ vì mỏi mệt, bắt đầu cắn răng chịu đựng
Hồ Lạc Quân lại chỉ đến: "Không cần phải bắt ép cơ thể, nếu cơ thể ngươi mỏi mệt vì ngồi quá lâu, không sao, tại đứng lên hít thở, nhắm mắt thả lỏng cơ thể hội cũng là một cách hòà mình vào thiên nhiên, đúng vậy, cứ như thế, thời gian có thể là một ngày, một năm, hay mười năm, không sao, chỉ cần chúng ta không quan tâm đến thời gian nữa, không quan tâm việc ăn uống nữa, lúc đó chúng ta sẽ có thể cảm nhận được thiên nhiên này ưu ái, nó sẽ xoa dịu chúng ta tinh thần, xoa dịu chúng ta cơn đau, khi ta cảm nhận được điều đó, thì chúng ta đã cảm nhận được bản thân mình, chúng ta lại lấy tình thương của mình gửi đến bản thân, đúng, chính là hãy yêu lấy bản thân, hãy hòà mình vào thiên nhiên, chúng ta và thiên nhiên là một, và chính ta là ta, chính ta là trời đất, chính ta tối thượng, không còn tiên nhân gì cả, mọi thứ điều bình đẳng, đúng, không ai có thể quyết định mạng sống chính ta, thiên địa này cũng thế,..."
Thấy đám người nhắm mắt đến bất động, Hồ Lạc Quân liền theo đó cũng dần dần nhắm mắt đến bất động, toàn bộ Mộng Lai Quốc liền bất động
Chỉ thấy lúc này cơ thể Hồ Lạc Quân dần hóa thành vô số hạt nhỏ hỏa diễm tinh quang, là những hạt nguyên tố trong cơ thể lão tại giải phóng
Lúc này đây Hồ Lạc Quân ý thức tại phát tán, bắt đầu có thể xem hết phạm vi Tam Thiên Đảo Hải, sau đó là Đông Nam đảo hải, và cả Đông Hải, tiếp tục là hướng đến phía Tây, Nam, toàn bộ Huyền Linh Giới điều bị ý thức lão quét đến, rồi lão bước khỏi tinh không, bắt đầu nhìn thấy toàn bộ hành tinh Huyền Linh Giới
Và tại khoảng khắc ngắn ngủi này, Hồ Lạc Quân đã bước đến tinh không, tại nhìn đến thần hồn mình trở nên kỳ lạ trạng thái Hồ Lạc Quân cũng không thể hiểu được, nhưng đột nhiên lão giật mình phát hiện cách thật xa bên ngoài tinh không chính là thân ảnh đang phát sáng của Dược Thần, lại nhìn đến một phương khác chính là Huyết Thủ, tại nhìn đến một phương khác là Tiếu Thiết, đúng vậy, tên nhóc này thần lực đã bước đến nhị tinh cấp độ
Và Hồ Lạc Quân chỉ là nhất tinh, có thể nói đã vượt qua Bán Tiên cường giả, nhưng tại đây cảnh giới này vẫn chưa được người công nhận, bởi lẽ hiện nay có mấy người bọn họ bước đến con đường tu luyện kỳ lạ này
Nhưng có thể chắc chắn rằng, khi đến Cửu Tinh họ sẽ phi thăng
Vương Tôn tại xa tận bên ngoài tinh không nhìn đến Hồ Lạc Quân và những người khác mà không khỏi thì thầm:
"Dược Thần, Huyết Thủ, Tiểu Thiết, Hồ Lạc Quân, và tất cả những người tại Phong Quỷ Thành điều mượn ta Tinh Nguyên Đằng Thụ mà ngộ đạo, họ cường đại ta sẽ cường đại, nên nói vận mệnh vô hình này đã bị quy luật vũ trụ định hình, tại đồng nguyên tố sẽ hấp dẫn lẫn nhau, tại cái bé sẽ bị cái lớn hơn hấp dẫn, giống như một cơ thể hội tế bào bị gắn liền một chỗ, tương lai ta sẽ bị họ đẩy đi thật xa, và tại những cá thể bé nhỏ sẽ không bao giờ thấy được sự hiện diện của ta, như hiện tại, Hồ Lạc Quân ở Nhất Tinh vị trí không thể thấy ta ở Tam Tinh vị trí, tuy nhiên sinh tử của họ ta lại không thể quyết định, bởi Tinh Nguyên không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, tại không có định nghĩa nào là sinh và tử, chỉ có thế biến thành dạng này sang dạng khác, và trở về bản chất là Tinh Nguyên, tiếp tục không ngừng trường tồn và phát triển, tuy nhiên cũng tiếp tục không ngừng khổ đau nếu ta không biết dừng lại tham vọng!"
Lại nhìn đến sau lưng vô tận tinh hà, Vương Tôn lại mỉm cười nói: "Và ta cũng đang bị vũ trụ này định hình, mãi mãi không thấy được bản chất thật sự, và chỉ khi ta nhìn thấy được bản thân, vũ trụ lại chính là trong ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.