Chương 363: Nghe ta đại danh sẽ sợ ra quần đi
Vệ Long
13/08/2024
"Hồng Hoa, ngươi đi một chuyến đến Diệt Ma Chiến Đoàn giúp họ giải vây đi" Vương Tôn nhe răng cười nhìn
Hồng Hoa
Hồng Hoa nghe vậy liền rùng mình "Lão đại, ngươi muốn ta chết ta có thể tự vẫn a, ngươi bảo ta đến đó chẳng khác nào so với chết còn thảm hơn?"
"Đúng thế lão đại, ngươi nghĩ lại đi, Hồng Hoa là chúng ta huynh đệ tốt a" Kim Hoa hoảng sợ chạy đến nói
"Đúng vậy lão đại, ngươi đưa ta đi cũng được a, ngươi tha cho Hồng Hoa a" Mộc Hoa vội chạy đến khóc lóc cầu
XIn
"Đám người này lại đang làm gì thế không biết" Mộc Uyển Thanh thật sự không thèm để ý rồi
Vương Tôn khóe miệng giật giật, hắn nói: "Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi, ta gọi Hồng Hoa đi là hắn có bản lĩnh về một chút kiến thức trận pháp, với lại ta cũng không bảo hắn đi chết"
"Thật" Tam Hoa Đạo Tặc mừng rõ chạy đến đấm chân cho Vương Tôn
"Ùm, hiện nay người Huyền Linh Giới tại bí cảnh này đang trên đường tới đây cứu viện, nếu như Diệt Ma Chiến Đoàn bị hủy thì đồng nghĩa quân cứu viện như rắn mất đầu, ngươi cứ nghe lời ta nói, đến chỗ Vương Mộc Thành nói là ngươi có kế hay, dùng mạng ra đảm bảo gì đó phải diễn cho hắn tin ngươi, tiếp đến thì như thế này..."
Vương Tôn nói nhỏ bên tai Hồng Hoa, khiến hắn càng nghe đôi mắt càng sáng
"Lão đại, không cần tiễn" Hồng Hoa nghe xong liền hưng phấn rời đi, tốc độ phải nói là thần tốc
"Ngươi rốt cuộc cho hắn mưu kế gì, nếu như tính sai một bước nhân tộc ta hôm nay sẽ toàn diệt ngươi có biết không?" Lăng Thần tức giận nhìn Vương Tôn quát
"Kim Hoa" Vương Tôn đưa tay lên định chỉ thị
"Tốt, là đánh hắn đúng không" Kim Hoa xoa xoa tay định xong lên đánh người
"Không, thả hắn ra nói chuyện với ta" Vương Tôn hạ tay xuống
"Cái này?" Kim Hoa ngây ngốc, nhưng lật qua lật lại cũng là đi đến thả ra Lăng Thần
"Rốt cuộc ngươi đây là ý gì?" Lăng Thần đứng lên liền nghi ngờ nhìn Vương Tôn hỏi
"Ngươi có muốn cá cược với ta?" Vương Tôn hỏi
"Cá cược?" Lăng Thần mờ mịt
Vương Tôn uống hớp trà nóng rồi nói: "Đúng vậy, làm một cái cá cược đi, nếu như chuyến này Hồng Hoa xuống núi có thể phá hoại ma tộc kế hoạch, hơn nữa còn khiến chúng thảm bại rút lui thì ngươi tính sao?"
"Tính sao? Tại sao ta phải cược với ngươi, với lại hắn xuống núi thì liên quan gì đến ta, lỡ như hắn không phải người phá trận này?" Lăng Thần không tin
"Hừ" Tiểu Mộc đằng thụ vung lên lên liền phóng ra hình ảnh của Hồng Hoa đang chạy đến doanh trại Diệt Ma
Chiến Đoàn
"Thế nào, có thể cá cược sao?" Vương Tôn cười hỏi
"Tốt, ta cược với ngươi, nhưng điều kiện là gì?" Lăng Thần nghiêm túc hỏi
"Kim Hoa, ta chưa nghĩ ra cái gì tốt chơi, đến, ngươi và hắn thỏa thuận đi" Vương Tôn đột nhiên trở nên lười biến rồi ngã ra ghế nằm xuống hưởng thụ đãi ngộ nhân sinh
"Ngươi!" Lăng Thần tức giận không nhẹ
"Ngươi cái gì mà ngươi, nếu ngươi thua, ờ.. nhìn ngươi thảm hại thế này để ta nghĩ xem có cái gì bốc lột được sao?" Kim Hoa sờ cằm suy tư rồi đi một vòng đánh giá Lăng Thần
"Lão đại, hắn không có cái gì đáng giá, hay là thôi đi" Kim Hoa chán ghét nói
"Mộc Hoa, ngươi đến" Vương Tôn lười biến nói
"Vâng lão đại" Mộc Hoa buông tha xem xét Hồng Hoa tình huống mà cười cười nhìn Lăng Thần
"Ngươi tên gì, bao nhiêu tuổi, quê quán, xuất thân, bản lĩnh là gì?" Mộc Hoa hỏi một lượt thật nhiều thông tin
Lăng Thần nén giận nói: "Lăng Thần, mười chín tuổi, người Tây Mặc Quốc, xuất thân binh gia, bản lĩnh từng là thống soái trăm vạn hùng binh"
Khi nói xong, Lăng Thần thầm nghĩ: "Nghe ta đại danh sẽ sợ ra quần đi"
Nhưng hắn đợi mãi cũng không thấy đám người Vương Tôn tỏa ra cái gì phản ứng, hắn liền như ăn phải ruổi
"Người này ta có nghe qua, từ nhỏ bỏ cơm mà ăn giấy vụn trong thư phòng tám năm, xuất thế liền dẫn binh đánh giặt, rất nhanh liền tự thân phong hàm thăng cấp, đúng là từng cẩm qua trăm vạn binh tốt chơi bùn, chơi dế tại biên cương" Kim Hoa đứng ra giải thích, nét mặt không quên tỏa ra khinh bỉ
"Ồ, ta thì nghe không giống, theo ta thông tin biết được hắn ở biên cương lùa gà đánh thú, ài, thật tệ hại" Mộc Hoa chán ghét nói
"Các ngươi, các ngươi, phốc" Lăng Thần bị nói đến nôn máu
Hồng Hoa
Hồng Hoa nghe vậy liền rùng mình "Lão đại, ngươi muốn ta chết ta có thể tự vẫn a, ngươi bảo ta đến đó chẳng khác nào so với chết còn thảm hơn?"
"Đúng thế lão đại, ngươi nghĩ lại đi, Hồng Hoa là chúng ta huynh đệ tốt a" Kim Hoa hoảng sợ chạy đến nói
"Đúng vậy lão đại, ngươi đưa ta đi cũng được a, ngươi tha cho Hồng Hoa a" Mộc Hoa vội chạy đến khóc lóc cầu
XIn
"Đám người này lại đang làm gì thế không biết" Mộc Uyển Thanh thật sự không thèm để ý rồi
Vương Tôn khóe miệng giật giật, hắn nói: "Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi, ta gọi Hồng Hoa đi là hắn có bản lĩnh về một chút kiến thức trận pháp, với lại ta cũng không bảo hắn đi chết"
"Thật" Tam Hoa Đạo Tặc mừng rõ chạy đến đấm chân cho Vương Tôn
"Ùm, hiện nay người Huyền Linh Giới tại bí cảnh này đang trên đường tới đây cứu viện, nếu như Diệt Ma Chiến Đoàn bị hủy thì đồng nghĩa quân cứu viện như rắn mất đầu, ngươi cứ nghe lời ta nói, đến chỗ Vương Mộc Thành nói là ngươi có kế hay, dùng mạng ra đảm bảo gì đó phải diễn cho hắn tin ngươi, tiếp đến thì như thế này..."
Vương Tôn nói nhỏ bên tai Hồng Hoa, khiến hắn càng nghe đôi mắt càng sáng
"Lão đại, không cần tiễn" Hồng Hoa nghe xong liền hưng phấn rời đi, tốc độ phải nói là thần tốc
"Ngươi rốt cuộc cho hắn mưu kế gì, nếu như tính sai một bước nhân tộc ta hôm nay sẽ toàn diệt ngươi có biết không?" Lăng Thần tức giận nhìn Vương Tôn quát
"Kim Hoa" Vương Tôn đưa tay lên định chỉ thị
"Tốt, là đánh hắn đúng không" Kim Hoa xoa xoa tay định xong lên đánh người
"Không, thả hắn ra nói chuyện với ta" Vương Tôn hạ tay xuống
"Cái này?" Kim Hoa ngây ngốc, nhưng lật qua lật lại cũng là đi đến thả ra Lăng Thần
"Rốt cuộc ngươi đây là ý gì?" Lăng Thần đứng lên liền nghi ngờ nhìn Vương Tôn hỏi
"Ngươi có muốn cá cược với ta?" Vương Tôn hỏi
"Cá cược?" Lăng Thần mờ mịt
Vương Tôn uống hớp trà nóng rồi nói: "Đúng vậy, làm một cái cá cược đi, nếu như chuyến này Hồng Hoa xuống núi có thể phá hoại ma tộc kế hoạch, hơn nữa còn khiến chúng thảm bại rút lui thì ngươi tính sao?"
"Tính sao? Tại sao ta phải cược với ngươi, với lại hắn xuống núi thì liên quan gì đến ta, lỡ như hắn không phải người phá trận này?" Lăng Thần không tin
"Hừ" Tiểu Mộc đằng thụ vung lên lên liền phóng ra hình ảnh của Hồng Hoa đang chạy đến doanh trại Diệt Ma
Chiến Đoàn
"Thế nào, có thể cá cược sao?" Vương Tôn cười hỏi
"Tốt, ta cược với ngươi, nhưng điều kiện là gì?" Lăng Thần nghiêm túc hỏi
"Kim Hoa, ta chưa nghĩ ra cái gì tốt chơi, đến, ngươi và hắn thỏa thuận đi" Vương Tôn đột nhiên trở nên lười biến rồi ngã ra ghế nằm xuống hưởng thụ đãi ngộ nhân sinh
"Ngươi!" Lăng Thần tức giận không nhẹ
"Ngươi cái gì mà ngươi, nếu ngươi thua, ờ.. nhìn ngươi thảm hại thế này để ta nghĩ xem có cái gì bốc lột được sao?" Kim Hoa sờ cằm suy tư rồi đi một vòng đánh giá Lăng Thần
"Lão đại, hắn không có cái gì đáng giá, hay là thôi đi" Kim Hoa chán ghét nói
"Mộc Hoa, ngươi đến" Vương Tôn lười biến nói
"Vâng lão đại" Mộc Hoa buông tha xem xét Hồng Hoa tình huống mà cười cười nhìn Lăng Thần
"Ngươi tên gì, bao nhiêu tuổi, quê quán, xuất thân, bản lĩnh là gì?" Mộc Hoa hỏi một lượt thật nhiều thông tin
Lăng Thần nén giận nói: "Lăng Thần, mười chín tuổi, người Tây Mặc Quốc, xuất thân binh gia, bản lĩnh từng là thống soái trăm vạn hùng binh"
Khi nói xong, Lăng Thần thầm nghĩ: "Nghe ta đại danh sẽ sợ ra quần đi"
Nhưng hắn đợi mãi cũng không thấy đám người Vương Tôn tỏa ra cái gì phản ứng, hắn liền như ăn phải ruổi
"Người này ta có nghe qua, từ nhỏ bỏ cơm mà ăn giấy vụn trong thư phòng tám năm, xuất thế liền dẫn binh đánh giặt, rất nhanh liền tự thân phong hàm thăng cấp, đúng là từng cẩm qua trăm vạn binh tốt chơi bùn, chơi dế tại biên cương" Kim Hoa đứng ra giải thích, nét mặt không quên tỏa ra khinh bỉ
"Ồ, ta thì nghe không giống, theo ta thông tin biết được hắn ở biên cương lùa gà đánh thú, ài, thật tệ hại" Mộc Hoa chán ghét nói
"Các ngươi, các ngươi, phốc" Lăng Thần bị nói đến nôn máu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.