Chương 81: Rừng Thủy Phong (2)
Vệ Long
20/05/2024
Đuổi theo Thổ Phong, Vương Tôn nghi hoặc hỏi: “Sư huynh, ta hỏi huynh một chuyện, vì sao ngươi lại bảo vệ ta trước đám người Trúc Phong Viện, lại chấp nhận vì ta dâng lên tài nguyên tu luyện của mình?”
Thổ Phong vừa chạy vừa cười: “Thì ra đệ đã thấy, sư huynh nói cho đệ biết, thực ra không có vì sao, mà là ta đang vì mình!”
“Vì mình?” Vương Tôn khó hiểu
“Ha ha… thế giới tu chân này là đạo lý cá lớn nuốt cá bé, ta vốn dĩ chỉ là một trong số những cá bé, muốn sống, ta phải cuối đầu, muốn sống, ta phải biết nhẫn nhịn, ta một mình tại đây cuối đầu trước đám người đó hơn một năm, nay ta bảo vệ đệ, là vì ta cần minh hữu, chỉ khi hai chúng ta cường đại, mới có thể quay lại trả thù!” Thổ Phong nói một cách phóng khoáng
Vương Tôn ngạc nhiên, không ngờ người này lại có thể tâm cơ như thế: “Sư huynh, ta chỉ là phế vật, lại có thể giúp gì cho huynh”
“Phế vật thì sao, ta là một thân phàm nhân đi đến Tiêu Diêu Phái, trước không nói tư chất, không nói phẩm hạnh, chỉ cần nói đến tham vọng, chỉ cần là người điều có tham vọng, ta một cái tham vọng, thêm đệ một cái tham vọng, hai cái tham vọng cùng một chỗ, còn sợ gì không làm nên việc lớn!” Thổ Phong bụng lớn phập phòng, vẻ mặt tự tin vô cùng
Rừng Thủy Phong
Trong đêm, phong bạo “vù vù” lướt qua xào sạc cánh rừng, những giọt nước trong vắt bị cuốn lên bắn phá vào thân cổ thụ, thanh phong quét ngang kéo đi một mãnh lạnh lẽo thấm ướt y phục hai cái thanh niên
Thổ Phong thoát y cỡi trần, ra hiệu bên cạnh Vương Tôn làm theo, cả hai sau đó liền thả cơ thể vào Rừng Thủy Phong lạnh lẽo
Bên dưới nước rêu tảo to lớn bằng bắp tay, bích thủy một màu long lanh giữ đêm trăng sáng, lại có nơi rậm rạp bụi cỏ cao hơn mười trượng xuyên qua mặt nước, cổ thụ thì có thân cao đến hàng trăm, hàng ngàn trượng che trời, thoáng có phi cầm kêu vang trong những hốc cây lớn, sóc nhỏ chỉ là nằm im một chỗ ngủ thiếp đi để chờ sáng mai lại bắt đầu kiếm ăn
Tiến vào Rừng Thủy Phong lúc này không chỉ hai người Vương Tôn, thỉnh thoáng sẽ thấy vài chục người tổ đội tiến vào, tay cầm thương, thiết mâu các loại vũ khí sắc bén, trang bị linh ngọc phát sáng dẫn đường, tứ phía người đến sẽ có không ít, và việc tranh đoạt lẫn nhau sẽ khó có thể tránh, lâu lâu sẽ truyền đến những màn kinh động, kêu gào thảm thiết
Và những thứ này Thổ Phong điều đã quen, giờ đây hoàn toàn không để ý tới, chỉ cần hắn đi đến những nơi ít cá, trên miệng treo nụ cười, điệu thấp một chút liền tính toán có thể bình an
Lúc này Thổ Phong kéo Vương Tôn trốn phía sau gốc cây lớn để tránh phong bạo, xung quanh hai người là đám cá nhỏ đủ loại màu sắc, chỉ là đám này chỉ là bình thường cá, về loại Yêu Ngư sẽ rất hiếm thấy, cần tiếp tục tiến vào sâu hơn, chỉ là nơi đó sẽ tăng thêm mức độ nguy hiểm
“Chỉ cần lặn xuống nước, khi trồi lên mặt nước liền nấp phía sau cổ thụ sẽ tránh được phong bạo, tiếp đến chúng ta sẽ tiến vào sâu hơn, phong bạo có thể cắt nát da thịt, đệ chỉ cần làm theo ta liền có thể an toàn!”
“ùm” Vương Tôn gật đầu
“Tốt, tiếp tục theo ta, nếu có phát hiện yêu thú thì thông báo ta một tiếng” Thổ Phong lập tức liền lặng xuống nước, dẫn đầu bơi đi trước, thân thể to lớn lướt thành một làn sóng, so với tại đây sóng còn muốn to, lúc này hắn không ngừng quan sát xung quanh tìm kiếm Yêu Ngư
Tại hai người càng vào sâu, lúc không cẩn thận ngôi lên mặt nước,Vương Tôn chính là bị phong bạo cắt xước qua vai một đường, vết máu vô tình thấm vào nước, Yêu Ngư lẫn trốn trong các bụi rậm rêu tảo, từ bùn cát điều đỏ mắt ngôi đầu kéo đến
“Không tốt!” Vương Tôn thầm hô to trong lòng một tiếng, tranh thủ lấy tay bịt lại vết thương, vận huyết khí trị thương, rất nhanh vết thương liền khép lại hoàn hảo
Nhưng mà, Yêu Ngư hàng trăm con trong khu vực này đuổi tới là không sai
“Sư huynh, nơi này không có Yêu Ngư, chúng ta đi nơi khác thôi!” Vương Tu không kịp nghĩ nhiều, quay qua liền dẫn đầu bơi đi
“Tên này… đừng xông bậy!”
Thổ Phong đang điều tức, thấy hắn đi trước liền bất đắc dĩ đuổi theo
Không lâu sau đó, nơi này liền trở thành Yêu Ngư bãi chiến trường, cho đến khi giọt máu kia khí tức bị hấp thu sạch sẽ, trong đó vài may mắn đầu đột phá một tiểu cấp độ, sức chiến đấu bạo tăng, lập tức quay lại phản sát, rất nhanh đàn Yêu Ngư liền tán loạn không còn tung tích
“Kỳ quái?” Thổ Phong cảm giác không đúng, nhưng nhìn lại chính là không phát hiện thứ gì
“Sư huynh, xem bên kia!” Vương Tôn giọng nói thật nhỏ vang lên phía trước
Thổ Phong nghe vậy liền đưa mắt nhìn qua, quả nhiên phía bên kia bụi cỏ có một cái vây cá không cẩn thận đưa ra, thân nó ẩn hiện chính là linh lực màu xanh lục tỏa sáng trong đêm, lập tức khiến Thổ Phong hưng phấn muốn xông lên bắt lấy
Thổ Phong vừa chạy vừa cười: “Thì ra đệ đã thấy, sư huynh nói cho đệ biết, thực ra không có vì sao, mà là ta đang vì mình!”
“Vì mình?” Vương Tôn khó hiểu
“Ha ha… thế giới tu chân này là đạo lý cá lớn nuốt cá bé, ta vốn dĩ chỉ là một trong số những cá bé, muốn sống, ta phải cuối đầu, muốn sống, ta phải biết nhẫn nhịn, ta một mình tại đây cuối đầu trước đám người đó hơn một năm, nay ta bảo vệ đệ, là vì ta cần minh hữu, chỉ khi hai chúng ta cường đại, mới có thể quay lại trả thù!” Thổ Phong nói một cách phóng khoáng
Vương Tôn ngạc nhiên, không ngờ người này lại có thể tâm cơ như thế: “Sư huynh, ta chỉ là phế vật, lại có thể giúp gì cho huynh”
“Phế vật thì sao, ta là một thân phàm nhân đi đến Tiêu Diêu Phái, trước không nói tư chất, không nói phẩm hạnh, chỉ cần nói đến tham vọng, chỉ cần là người điều có tham vọng, ta một cái tham vọng, thêm đệ một cái tham vọng, hai cái tham vọng cùng một chỗ, còn sợ gì không làm nên việc lớn!” Thổ Phong bụng lớn phập phòng, vẻ mặt tự tin vô cùng
Rừng Thủy Phong
Trong đêm, phong bạo “vù vù” lướt qua xào sạc cánh rừng, những giọt nước trong vắt bị cuốn lên bắn phá vào thân cổ thụ, thanh phong quét ngang kéo đi một mãnh lạnh lẽo thấm ướt y phục hai cái thanh niên
Thổ Phong thoát y cỡi trần, ra hiệu bên cạnh Vương Tôn làm theo, cả hai sau đó liền thả cơ thể vào Rừng Thủy Phong lạnh lẽo
Bên dưới nước rêu tảo to lớn bằng bắp tay, bích thủy một màu long lanh giữ đêm trăng sáng, lại có nơi rậm rạp bụi cỏ cao hơn mười trượng xuyên qua mặt nước, cổ thụ thì có thân cao đến hàng trăm, hàng ngàn trượng che trời, thoáng có phi cầm kêu vang trong những hốc cây lớn, sóc nhỏ chỉ là nằm im một chỗ ngủ thiếp đi để chờ sáng mai lại bắt đầu kiếm ăn
Tiến vào Rừng Thủy Phong lúc này không chỉ hai người Vương Tôn, thỉnh thoáng sẽ thấy vài chục người tổ đội tiến vào, tay cầm thương, thiết mâu các loại vũ khí sắc bén, trang bị linh ngọc phát sáng dẫn đường, tứ phía người đến sẽ có không ít, và việc tranh đoạt lẫn nhau sẽ khó có thể tránh, lâu lâu sẽ truyền đến những màn kinh động, kêu gào thảm thiết
Và những thứ này Thổ Phong điều đã quen, giờ đây hoàn toàn không để ý tới, chỉ cần hắn đi đến những nơi ít cá, trên miệng treo nụ cười, điệu thấp một chút liền tính toán có thể bình an
Lúc này Thổ Phong kéo Vương Tôn trốn phía sau gốc cây lớn để tránh phong bạo, xung quanh hai người là đám cá nhỏ đủ loại màu sắc, chỉ là đám này chỉ là bình thường cá, về loại Yêu Ngư sẽ rất hiếm thấy, cần tiếp tục tiến vào sâu hơn, chỉ là nơi đó sẽ tăng thêm mức độ nguy hiểm
“Chỉ cần lặn xuống nước, khi trồi lên mặt nước liền nấp phía sau cổ thụ sẽ tránh được phong bạo, tiếp đến chúng ta sẽ tiến vào sâu hơn, phong bạo có thể cắt nát da thịt, đệ chỉ cần làm theo ta liền có thể an toàn!”
“ùm” Vương Tôn gật đầu
“Tốt, tiếp tục theo ta, nếu có phát hiện yêu thú thì thông báo ta một tiếng” Thổ Phong lập tức liền lặng xuống nước, dẫn đầu bơi đi trước, thân thể to lớn lướt thành một làn sóng, so với tại đây sóng còn muốn to, lúc này hắn không ngừng quan sát xung quanh tìm kiếm Yêu Ngư
Tại hai người càng vào sâu, lúc không cẩn thận ngôi lên mặt nước,Vương Tôn chính là bị phong bạo cắt xước qua vai một đường, vết máu vô tình thấm vào nước, Yêu Ngư lẫn trốn trong các bụi rậm rêu tảo, từ bùn cát điều đỏ mắt ngôi đầu kéo đến
“Không tốt!” Vương Tôn thầm hô to trong lòng một tiếng, tranh thủ lấy tay bịt lại vết thương, vận huyết khí trị thương, rất nhanh vết thương liền khép lại hoàn hảo
Nhưng mà, Yêu Ngư hàng trăm con trong khu vực này đuổi tới là không sai
“Sư huynh, nơi này không có Yêu Ngư, chúng ta đi nơi khác thôi!” Vương Tu không kịp nghĩ nhiều, quay qua liền dẫn đầu bơi đi
“Tên này… đừng xông bậy!”
Thổ Phong đang điều tức, thấy hắn đi trước liền bất đắc dĩ đuổi theo
Không lâu sau đó, nơi này liền trở thành Yêu Ngư bãi chiến trường, cho đến khi giọt máu kia khí tức bị hấp thu sạch sẽ, trong đó vài may mắn đầu đột phá một tiểu cấp độ, sức chiến đấu bạo tăng, lập tức quay lại phản sát, rất nhanh đàn Yêu Ngư liền tán loạn không còn tung tích
“Kỳ quái?” Thổ Phong cảm giác không đúng, nhưng nhìn lại chính là không phát hiện thứ gì
“Sư huynh, xem bên kia!” Vương Tôn giọng nói thật nhỏ vang lên phía trước
Thổ Phong nghe vậy liền đưa mắt nhìn qua, quả nhiên phía bên kia bụi cỏ có một cái vây cá không cẩn thận đưa ra, thân nó ẩn hiện chính là linh lực màu xanh lục tỏa sáng trong đêm, lập tức khiến Thổ Phong hưng phấn muốn xông lên bắt lấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.