Chương 237
Ninh Ninh
07/07/2022
Tống Kình thực sự không có tự tin đánh bại Triệu Sơn, nhưng lúc này, Tống Thu không có lý do gì để lùi bước.
Tống Thu sải bước đến bên Chu Vũ.
“Tiểu Vũ, cậu định làm cái gì?”
Tống Thuquát khẽ.
“Không sao đâu, Thu Ca, tôi vứt bỏ liêm sỉ lấy lại bảng hiệu của Tinh Anh quyền quán, rất đáng.”
Chu Vũ cười.
Tống Thu lắc đầu nhận lấy tấm bảng của Tinh Anh quyền quán từ tay Chu Vũ, “Để tôi tới đi.”
Tống Thu một tay cầm tấm bảng, đi từng bước tiến lên lôi đài.
Tinh Anh quyền quán! Bốn chữ, đặc biệt chói mắt.
Ánh mắt của mọi người đều đỗ vào Tống Thu.
“Không ngờ, người đầu tiên thừa nhận thất bại lại là Tinh Anh quyền quán.”
“Nghe nói quán chủ của Tinh Anh
quyên quán bị thương nặng.”
“Trần Ca, làm sao anh có thể để Tống Thu lên rót trà thừa nhận thất bại?”
Hạ Bắcnhịn không được mở miệng nói với Sở Trần.
Hắn rất hy vọng Sở Trần có thể ra tay.
Hạ Bắc cũng tin chắc rằng Sở Trần có thể giành chiến thắng.
Sở Trần cười, “Tiểu Thu, nhất định sẽ nhận thất bại sao?”
Hạ Bắc sửng sốt.
Tống Nhan lúc này vô cùng lo lắng, “Tiều Thu thật sự có thể đánh bại Triệu Sơn trong vòng ba chiêu sao?”
“Chỉ sợ hắn không có lòng tin thôi.”
Sở Trần nói, “Trên thực tế một chiêu là đủ rồi.”
Hạ Bắc cẩn thận thăm dò, “Ý anh là, Tống Thu có thể đánh bại Triệu Sơn?”
Hạ Bắccăn bản không tin.
Trên lôi đài.
Triệu Sơn nhìn Tống Thu mỉm cười, “Xem ra vẫn là người củaTinh Anh quyền quánthức thời nhất, ngươi hãy tới đây dâng trà.”
“Không cần.”
Tống Thu đặt tấm bảng hiệu sang một bên, đứng thẳng người, nhìn Triệu Sơn, “Tinh Anh quyền quán, Tống Thu, xin chỉ giáo.”
Ngay khi lời nói này rơi xuống, tất cả mọi người trong toàn bộ phòng triển lãm đều kinh ngạc tới
ngây người.
“Thằng nhóc này điên rồi sao, hắn cũng dám đi khiêu chiếnTriệu Sơn?”
“Tống Thu? Cái tên này sao lại nghe quen vậy, đúng rồi, không phải là thiếu gia nhà họ Tống mà Hoàng Ngọc Trân đã xin lỗi đó chứ?”
“Chẳng lẽ là bởi vì được Hoàng Ngọc Trân xin lỗi, cho nên giờ hắn muốn nổi tiếng.”
Lúc này, tất cả mọi người trong Tinh Anh quyền quán cũng bị
sốc.
“Thu Ca, đừng có xúc động, mau xuống đi.”
Chu Vũ không khỏi hét lên.
Tống Thu sắc mặt lạnh lùng, lúc này sự chú ý của hắn đã hoàn toàn rơi vào Triệu Sơn.
Triệu Sơn định thần lại, nhìn Tống Thu, không khỏi nở nụ cười chế nhạo, “Can đảm lắm!”
“Xin mời.”
Tống Thu nói ngắn gọn rồi hít
một hơi thật sâu.
Tận sâu trong đôi mắtlạnh lùng, cậu không giấu được vẻ lo lắng bất an.
Trong lòng Tống Thu quá hoảng loạn.
Đứng trên lôi đài,cảm nhận những ánh nhìn xung quanh,Tống Thu thậm chí có cảm giác muốn tìm một kẽ hờ để chui vào.
Đặc biệt là sau khi chứng kiến trận chiến giữa Triệu Sơn và Hoàng Hướng Ninh, Tống Thu
không nghĩ rằng mình có thể đánh bại Triệu Sơn.
Tuy nhiên, vào thời điểm này, dù lòng cậu có rối bời đến đâu, cậu cũng phải cắn răng chịu đựng.
Tống Thuliên tiếp hít sâu mấy hơi, trong đầu liên tục hiện lên giọng nói của Sở Trần, “Tâm bình tĩnh, tâm bình tĩnh.”
Tuy nhiên, bên tai cậu,một giọng nói cay nghiệt và mỉa mai vẫn không ngừng vang lên.
Triệu GiaTriệu Sơn, liên tiếp đánh bại các cao thủ quyền quán lớn
ỞThiền Thành, thanh danh đã sớm lên cao, hôm nay hạ lôi đài, thẳng thừng nói rằng Nam Quyềntoàn kẻ hèn nhát, nghênh đón các phương khiêu chiến, kết cục đều không có ngoại lệ, đều bị Triệu Sơn đánh bại, trong đó còn bao gồm một cao thủ Hoàng Gia.
“Nhà họ Hoàng thật chủ quan, thất tướng của nhà họ Hoàng,vậy mà đến một người cũng không
tới.”
“Tiều tử nhà họ Tống này còn chưa cút xuống dưới,đang là chờ mất mặt xấu hổ sao?”
Khuôn mặt Triệu Tín Nhiênhiện lên nụ cười, vô cùng hứng thú xem một màn này.
“Tiểu tử nhà họ Tống khiến nhả họ Hoàng phải cúi đầu, hóa ra lại là một tên ngu xuẩn và lố bịch như vậy.”
Triệu Tín Nhiên thì thào tự nói: “Chẳng lẽ suốt bao năm qua,chúng ta đã đánh giá quá cao thực lực của nhà họ Hoàng sao?”
Triệu Tín Nhiên mỉm cười.
“Thu Ca thât sư đinh thách đấu
với Triệu Sơn?”
Chu Vũ không thể tin được, phải biết, vài ngày trước, Tống Thu vừa mới bị đánh tại nhà họ Hoàng.
Trong số thế hệ thiếu niên trẻ tuổi, thực lực của Tống Thu rất mạnh, nhưng anh ta không thể đạt đến trình độ của các cao thủ võ thuật ỞThiền Thành.
Chu Vũ không đành lòng nhìn những gì sẽ diễn ra kế tiếp.
Triệu Sơn nhất định sẽ dùngTống Thu để lập uy.
Tống Nhan và những người khác đi đến trước lôi đài, vẻ mặt Tống Nhan vô cùng căng thẳng, “Sở Trần, anh ngàn vạn lần không thể để Tiểu Thu bị thương lần nữa.”
Sở Trần bình tĩnh, “Hắn có thể thắng.”
Tống Thu sải bước đến bên Chu Vũ.
“Tiểu Vũ, cậu định làm cái gì?”
Tống Thuquát khẽ.
“Không sao đâu, Thu Ca, tôi vứt bỏ liêm sỉ lấy lại bảng hiệu của Tinh Anh quyền quán, rất đáng.”
Chu Vũ cười.
Tống Thu lắc đầu nhận lấy tấm bảng của Tinh Anh quyền quán từ tay Chu Vũ, “Để tôi tới đi.”
Tống Thu một tay cầm tấm bảng, đi từng bước tiến lên lôi đài.
Tinh Anh quyền quán! Bốn chữ, đặc biệt chói mắt.
Ánh mắt của mọi người đều đỗ vào Tống Thu.
“Không ngờ, người đầu tiên thừa nhận thất bại lại là Tinh Anh quyền quán.”
“Nghe nói quán chủ của Tinh Anh
quyên quán bị thương nặng.”
“Trần Ca, làm sao anh có thể để Tống Thu lên rót trà thừa nhận thất bại?”
Hạ Bắcnhịn không được mở miệng nói với Sở Trần.
Hắn rất hy vọng Sở Trần có thể ra tay.
Hạ Bắc cũng tin chắc rằng Sở Trần có thể giành chiến thắng.
Sở Trần cười, “Tiểu Thu, nhất định sẽ nhận thất bại sao?”
Hạ Bắc sửng sốt.
Tống Nhan lúc này vô cùng lo lắng, “Tiều Thu thật sự có thể đánh bại Triệu Sơn trong vòng ba chiêu sao?”
“Chỉ sợ hắn không có lòng tin thôi.”
Sở Trần nói, “Trên thực tế một chiêu là đủ rồi.”
Hạ Bắc cẩn thận thăm dò, “Ý anh là, Tống Thu có thể đánh bại Triệu Sơn?”
Hạ Bắccăn bản không tin.
Trên lôi đài.
Triệu Sơn nhìn Tống Thu mỉm cười, “Xem ra vẫn là người củaTinh Anh quyền quánthức thời nhất, ngươi hãy tới đây dâng trà.”
“Không cần.”
Tống Thu đặt tấm bảng hiệu sang một bên, đứng thẳng người, nhìn Triệu Sơn, “Tinh Anh quyền quán, Tống Thu, xin chỉ giáo.”
Ngay khi lời nói này rơi xuống, tất cả mọi người trong toàn bộ phòng triển lãm đều kinh ngạc tới
ngây người.
“Thằng nhóc này điên rồi sao, hắn cũng dám đi khiêu chiếnTriệu Sơn?”
“Tống Thu? Cái tên này sao lại nghe quen vậy, đúng rồi, không phải là thiếu gia nhà họ Tống mà Hoàng Ngọc Trân đã xin lỗi đó chứ?”
“Chẳng lẽ là bởi vì được Hoàng Ngọc Trân xin lỗi, cho nên giờ hắn muốn nổi tiếng.”
Lúc này, tất cả mọi người trong Tinh Anh quyền quán cũng bị
sốc.
“Thu Ca, đừng có xúc động, mau xuống đi.”
Chu Vũ không khỏi hét lên.
Tống Thu sắc mặt lạnh lùng, lúc này sự chú ý của hắn đã hoàn toàn rơi vào Triệu Sơn.
Triệu Sơn định thần lại, nhìn Tống Thu, không khỏi nở nụ cười chế nhạo, “Can đảm lắm!”
“Xin mời.”
Tống Thu nói ngắn gọn rồi hít
một hơi thật sâu.
Tận sâu trong đôi mắtlạnh lùng, cậu không giấu được vẻ lo lắng bất an.
Trong lòng Tống Thu quá hoảng loạn.
Đứng trên lôi đài,cảm nhận những ánh nhìn xung quanh,Tống Thu thậm chí có cảm giác muốn tìm một kẽ hờ để chui vào.
Đặc biệt là sau khi chứng kiến trận chiến giữa Triệu Sơn và Hoàng Hướng Ninh, Tống Thu
không nghĩ rằng mình có thể đánh bại Triệu Sơn.
Tuy nhiên, vào thời điểm này, dù lòng cậu có rối bời đến đâu, cậu cũng phải cắn răng chịu đựng.
Tống Thuliên tiếp hít sâu mấy hơi, trong đầu liên tục hiện lên giọng nói của Sở Trần, “Tâm bình tĩnh, tâm bình tĩnh.”
Tuy nhiên, bên tai cậu,một giọng nói cay nghiệt và mỉa mai vẫn không ngừng vang lên.
Triệu GiaTriệu Sơn, liên tiếp đánh bại các cao thủ quyền quán lớn
ỞThiền Thành, thanh danh đã sớm lên cao, hôm nay hạ lôi đài, thẳng thừng nói rằng Nam Quyềntoàn kẻ hèn nhát, nghênh đón các phương khiêu chiến, kết cục đều không có ngoại lệ, đều bị Triệu Sơn đánh bại, trong đó còn bao gồm một cao thủ Hoàng Gia.
“Nhà họ Hoàng thật chủ quan, thất tướng của nhà họ Hoàng,vậy mà đến một người cũng không
tới.”
“Tiều tử nhà họ Tống này còn chưa cút xuống dưới,đang là chờ mất mặt xấu hổ sao?”
Khuôn mặt Triệu Tín Nhiênhiện lên nụ cười, vô cùng hứng thú xem một màn này.
“Tiểu tử nhà họ Tống khiến nhả họ Hoàng phải cúi đầu, hóa ra lại là một tên ngu xuẩn và lố bịch như vậy.”
Triệu Tín Nhiên thì thào tự nói: “Chẳng lẽ suốt bao năm qua,chúng ta đã đánh giá quá cao thực lực của nhà họ Hoàng sao?”
Triệu Tín Nhiên mỉm cười.
“Thu Ca thât sư đinh thách đấu
với Triệu Sơn?”
Chu Vũ không thể tin được, phải biết, vài ngày trước, Tống Thu vừa mới bị đánh tại nhà họ Hoàng.
Trong số thế hệ thiếu niên trẻ tuổi, thực lực của Tống Thu rất mạnh, nhưng anh ta không thể đạt đến trình độ của các cao thủ võ thuật ỞThiền Thành.
Chu Vũ không đành lòng nhìn những gì sẽ diễn ra kế tiếp.
Triệu Sơn nhất định sẽ dùngTống Thu để lập uy.
Tống Nhan và những người khác đi đến trước lôi đài, vẻ mặt Tống Nhan vô cùng căng thẳng, “Sở Trần, anh ngàn vạn lần không thể để Tiểu Thu bị thương lần nữa.”
Sở Trần bình tĩnh, “Hắn có thể thắng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.