Chương 320
Ninh Ninh
30/07/2023
Đúng như Tống Thu nghĩ, mặt Trần Khuông Toàn trực tiếp trầm xuống.
Lúc này, Tống Thu cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra ngoài, hoảng hốt thốt lên: “Tối qua cha tỏi đã gọi điện và đặt chỗ cho Đằng Long số 1, nhưng được quản lý Võ cho biết rằng do lỗi của quầy Lễ tân, không chỉ Đằng Long Số 1, tất cả những phòng riêng đều đã được đặt.”
Trong lòng của Võ Đức Khuynh khẽ run lên, sự việc đã đến nước này, hắn chỉ có thể kiên trì nói:” Quả thực là lỗi ờ quầy lễ tân, tôi
đã đền bù tương ứng cho Tống Gia rồi.”
Trần Khuông Toàn nhìn thoáng qua Võ Đức Khuynh, không nói gì, ngược lại ánh mắt rơi vào trên người Tống Thu, “Dần đường đi.”
Tống Thu sững sờ trong giây lát.
Vội vàng gật đầu, cậu vui vẻ nói: “Trần Đổng sự, mời đi lối này.”
Nhìn thấy Tống Thu và Trần Khuông Toàn đang đi về phía trước, Võ Đức Khuynhthất thần.
Đường đường là chủ tịch tập
đoànMỹ Giaivậy mà lại hạ mình ngồi ờ đại sảnh với Tống Gia?
Võ Đức Khuynh nghĩ rằng Trần Khuông Toàntrong cơn tức giận sẽ quay lưng bỏ đi, lúc đó Trần Khuông Toàn chỉ biết đổ lỗi cho Tống Gia.
Thật bất ngờ, Trần Khuông Toàn không lại bận tâm và đi theo Tống Thu.
Người nhà Tống Giabất ngờ khi thấyTống Thu vừa rời đi đã quay trở lại,Tống Thubước nhanh hơn.
“Trần Đổng sự đến rồi.”
Thanh âm của Tống Thu không kìm được kích động, hạ giọng nói lớn.
Chủ tịch Tập đoàn Mỹ Giai, Trần Khuông Toàn.
Tống Thiên Dương cũng sửng sốt, không ngờ rằng vậy mà chủ tịch sẽ đích thân đến.
Tống Thiên Dương sắc mặt lập tức nóng lên, có chút xấu hổ.
Mình vậy màđể đường đường chủ tịch tập đoàn Mỹ Giai tới uống trà và ăn cơm trong đại sảnh này.
“Trần Đổng sự.”
Tống Trường Thành đứng lên, tiến lên hai bước chào hỏi Trần Khuông Toàn.
Trần Khuông Toàn và Tống Trường Thanh bắt tay và nói vài câu khách khí.
“Chào Tống tiên sinh.”
Trần Khuông Toàn cũng đồng thời chào hỏi Tống Thiên Dương, sau đó ánh mắt quét qua rơi vào trên người Sở Trần.
Tống Nhanâm thầm đẩy Sở Trần.
Sở Trần ngẩng đầu, nhìn về phía Trần Khuông Toàn, nhẹ nhàng cười, “Đã tới.”
Đã tới? Người nhà Tống Gia sửng sốt.
Sở Trần chào hỏi câu quá ngoài ý muốn.
Chỉ hai từ đơn giản, thậm chí không phải là câu xưng hô.
Cái này cũng quá tùy ý.
Tựa như là những người bạn thân với nhau.
Tống Thiên Dương khóe miệng co giật kịch liệt.
Lúc này, Trần Khuông Toàn đi về phía Sở Trần, chủ động đưa tay, “Sở Thiếu.”
Sờ Trần sắc mặt vô hình giật giật một cái, nhìn về phía Trần Khuông Toàn.
Tuy rằng hắn lấy thân phận thiếu chủ của Cửu Huyền Môn, đánh raCửu Huyền Thiếu chủ lệnh, thế nhưng hắn cũng nói rõ là sẽ không bộc lộ thân phận trước mặt mọi người, vậy mà Trần Khuông Toàn lại cung kính với
hắn như thế.
Trần Khuông Toàn này còn nói một chữ Sở Thiếu trước mặt công chúng.
Trước mặt nhiều người như vậy, Sờ Trầnkhông tiện đánh vào thể diệnTrần Khuông Toàn, tượng trưng đứng lên, bắt tay Trần Khuông Toàn rồi để Trần Khuông Toàn ngồi xuống.
Trần Khuông Toàn vui mừng ngồi bên cạnh Sở Trần.
Lúc này, Tống Thu cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra ngoài, hoảng hốt thốt lên: “Tối qua cha tỏi đã gọi điện và đặt chỗ cho Đằng Long số 1, nhưng được quản lý Võ cho biết rằng do lỗi của quầy Lễ tân, không chỉ Đằng Long Số 1, tất cả những phòng riêng đều đã được đặt.”
Trong lòng của Võ Đức Khuynh khẽ run lên, sự việc đã đến nước này, hắn chỉ có thể kiên trì nói:” Quả thực là lỗi ờ quầy lễ tân, tôi
đã đền bù tương ứng cho Tống Gia rồi.”
Trần Khuông Toàn nhìn thoáng qua Võ Đức Khuynh, không nói gì, ngược lại ánh mắt rơi vào trên người Tống Thu, “Dần đường đi.”
Tống Thu sững sờ trong giây lát.
Vội vàng gật đầu, cậu vui vẻ nói: “Trần Đổng sự, mời đi lối này.”
Nhìn thấy Tống Thu và Trần Khuông Toàn đang đi về phía trước, Võ Đức Khuynhthất thần.
Đường đường là chủ tịch tập
đoànMỹ Giaivậy mà lại hạ mình ngồi ờ đại sảnh với Tống Gia?
Võ Đức Khuynh nghĩ rằng Trần Khuông Toàntrong cơn tức giận sẽ quay lưng bỏ đi, lúc đó Trần Khuông Toàn chỉ biết đổ lỗi cho Tống Gia.
Thật bất ngờ, Trần Khuông Toàn không lại bận tâm và đi theo Tống Thu.
Người nhà Tống Giabất ngờ khi thấyTống Thu vừa rời đi đã quay trở lại,Tống Thubước nhanh hơn.
“Trần Đổng sự đến rồi.”
Thanh âm của Tống Thu không kìm được kích động, hạ giọng nói lớn.
Chủ tịch Tập đoàn Mỹ Giai, Trần Khuông Toàn.
Tống Thiên Dương cũng sửng sốt, không ngờ rằng vậy mà chủ tịch sẽ đích thân đến.
Tống Thiên Dương sắc mặt lập tức nóng lên, có chút xấu hổ.
Mình vậy màđể đường đường chủ tịch tập đoàn Mỹ Giai tới uống trà và ăn cơm trong đại sảnh này.
“Trần Đổng sự.”
Tống Trường Thành đứng lên, tiến lên hai bước chào hỏi Trần Khuông Toàn.
Trần Khuông Toàn và Tống Trường Thanh bắt tay và nói vài câu khách khí.
“Chào Tống tiên sinh.”
Trần Khuông Toàn cũng đồng thời chào hỏi Tống Thiên Dương, sau đó ánh mắt quét qua rơi vào trên người Sở Trần.
Tống Nhanâm thầm đẩy Sở Trần.
Sở Trần ngẩng đầu, nhìn về phía Trần Khuông Toàn, nhẹ nhàng cười, “Đã tới.”
Đã tới? Người nhà Tống Gia sửng sốt.
Sở Trần chào hỏi câu quá ngoài ý muốn.
Chỉ hai từ đơn giản, thậm chí không phải là câu xưng hô.
Cái này cũng quá tùy ý.
Tựa như là những người bạn thân với nhau.
Tống Thiên Dương khóe miệng co giật kịch liệt.
Lúc này, Trần Khuông Toàn đi về phía Sở Trần, chủ động đưa tay, “Sở Thiếu.”
Sờ Trần sắc mặt vô hình giật giật một cái, nhìn về phía Trần Khuông Toàn.
Tuy rằng hắn lấy thân phận thiếu chủ của Cửu Huyền Môn, đánh raCửu Huyền Thiếu chủ lệnh, thế nhưng hắn cũng nói rõ là sẽ không bộc lộ thân phận trước mặt mọi người, vậy mà Trần Khuông Toàn lại cung kính với
hắn như thế.
Trần Khuông Toàn này còn nói một chữ Sở Thiếu trước mặt công chúng.
Trước mặt nhiều người như vậy, Sờ Trầnkhông tiện đánh vào thể diệnTrần Khuông Toàn, tượng trưng đứng lên, bắt tay Trần Khuông Toàn rồi để Trần Khuông Toàn ngồi xuống.
Trần Khuông Toàn vui mừng ngồi bên cạnh Sở Trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.