Chương 241: Lễ Tổng kết cuối năm
WDR | Queen
13/12/2023
Kết thúc Hội thi thể thao thì các em khối dưới cũng bắt tay vào ôn tập
cho kỳ thi cuối kỳ của mình, còn riêng các anh chị khối 12 thì phải tăng cường giải đề. Hầu như toàn bộ thời gian của các học sinh khoá cuối đều dành cho việc giải đề và đi học thêm tại các trung tâm luyện thi vào
các trường đại học.
“Oải quá đi”-Lê Khiết đặt bút xuống bàn, cả cơ thể cô trườn hẳn ra bàn mà lẩm bẩm.
“Phù, đề năm nay dài thật”-Bối Nguyệt
“Còn bao lâu nữa thì đến kỳ thi vậy?”-Danh Quỳnh
“Giờ đã là tháng 5 rồi, còn chưa đầy một tháng nữa thì sẽ thi”-Khiết Băng
“Đau đầu thật chứ, giải nhiều đề như này có mà stress mất”-Hàn Vũ
“Hết giờ lên lớp thì lại đến giờ tự học”-Trương Nguyên
“Năm cuối đúng là cực quá mà”-Thư Khoa.
“Cố nốt một tháng là được xoã rồi”-Chúc Thành
“Xoã gì, bây quên thi xong lại phải thi nốt chương trình trí tuệ của nước ngoài à”-Hàn Phong
Nghe tới đó thôi mà bọn họ cả người như mất sức sống hẳn, Mộc Hạ chỉ nhìn rồi cười nhẹ. Sau đó, cậu lại tiếp tục giải đề. Đống đề này đối với cậu cũng chẳng có là bao và nó cũng không có quá khó. Với trình độ của cả lớp thì hầu như ai cũng có thể giải được hết, chỉ là nhìn đống đề dày như vậy làm bọn họ có chút lười nhát và chán nản mà thôi.
Nhưng vì tương lai nên cả lớp lại gác lại mọi thứ mà chuyên chú tiếp tục giải đề. Trong quá trình các em khoá dưới thi thì khối 12 sẽ được nghỉ 1 tuần ở nhà. Điều này làm cả khối rất vui sướng, tranh thủ thời gian này thay vì cả lớp yên ổn ở nhà giải đề thì cả đám lại rủ nhau đi quẩy…
“Má nó mệt”-Bối Nguyệt
“Tao ngồi chưa kịp nóng cái đít luôn á bây”-Danh Quỳnh
“Năm nay nhiều giấy khen thật”-Khiết Băng
“Cứu tao, ngộp quá”-Hàn Vũ
“Vui thì vui nhưng đi lên đi xuống chập mà tao muốn tiền đình”-Trương Nguyên
“Còn cứu được bây ạ”-Thư Khoa
“Tụi mình còn cứu được chơ thằng Phong với Hạ Hạ nhìn muốn ngất nơi rồi kìa”-Chúc Thành
“Hạ Hạ không đi cùng mày à?”-Danh Quỳnh
“Bây nhìn phía sau cánh gà đi là hiểu”-Bối Nguyệt
“Oải quá đi”-Lê Khiết đặt bút xuống bàn, cả cơ thể cô trườn hẳn ra bàn mà lẩm bẩm.
“Phù, đề năm nay dài thật”-Bối Nguyệt
“Còn bao lâu nữa thì đến kỳ thi vậy?”-Danh Quỳnh
“Giờ đã là tháng 5 rồi, còn chưa đầy một tháng nữa thì sẽ thi”-Khiết Băng
“Đau đầu thật chứ, giải nhiều đề như này có mà stress mất”-Hàn Vũ
“Hết giờ lên lớp thì lại đến giờ tự học”-Trương Nguyên
“Năm cuối đúng là cực quá mà”-Thư Khoa.
“Cố nốt một tháng là được xoã rồi”-Chúc Thành
“Xoã gì, bây quên thi xong lại phải thi nốt chương trình trí tuệ của nước ngoài à”-Hàn Phong
Nghe tới đó thôi mà bọn họ cả người như mất sức sống hẳn, Mộc Hạ chỉ nhìn rồi cười nhẹ. Sau đó, cậu lại tiếp tục giải đề. Đống đề này đối với cậu cũng chẳng có là bao và nó cũng không có quá khó. Với trình độ của cả lớp thì hầu như ai cũng có thể giải được hết, chỉ là nhìn đống đề dày như vậy làm bọn họ có chút lười nhát và chán nản mà thôi.
Nhưng vì tương lai nên cả lớp lại gác lại mọi thứ mà chuyên chú tiếp tục giải đề. Trong quá trình các em khoá dưới thi thì khối 12 sẽ được nghỉ 1 tuần ở nhà. Điều này làm cả khối rất vui sướng, tranh thủ thời gian này thay vì cả lớp yên ổn ở nhà giải đề thì cả đám lại rủ nhau đi quẩy…
Một tuần liền ăn chơi chán chê rồi thì tất cả học sinh
khối 12 phải quay lại trường để tiếp tục việc ôn thi của bản thân, cả
khối 10 và 11 giờ chỉ có việc lên lớp để chơi và đợi kết quả học tập của mình. Thời gian trôi rất nhanh, sau một tuần trời thì cuối cùng điểm
thi cũng được công bố. Không ngoài dự đoán toàn bộ học sinh của lớp F
đều đứng đầu trong bảng xếp hạng toàn trường và toàn khối. Sau khi nhận
được điểm tổng thì vào một ngày nắng ói ả, lễ trao giải đã được diễn ra. Nói lễ trao giải thì cũng không đúng, phải đổi lại thành lễ Tổng kết
cuối năm học mới đúng. Với tư thế hiên ngang, trời đã chỉ điểm rằng lớp F không thể ngồi yên mà hóng kịch được. Bọn họ nhận nhiều hơn mọi năm hơn mấy cái giải thưởng.
“Hết chưa?”-Lê Khiết“Má nó mệt”-Bối Nguyệt
“Tao ngồi chưa kịp nóng cái đít luôn á bây”-Danh Quỳnh
“Năm nay nhiều giấy khen thật”-Khiết Băng
“Cứu tao, ngộp quá”-Hàn Vũ
“Vui thì vui nhưng đi lên đi xuống chập mà tao muốn tiền đình”-Trương Nguyên
“Còn cứu được bây ạ”-Thư Khoa
“Tụi mình còn cứu được chơ thằng Phong với Hạ Hạ nhìn muốn ngất nơi rồi kìa”-Chúc Thành
Vì nhận nhiều giấy khen và giải thưởng hơn
mọi năm nên hễ mới đọc xong tên đi lên nhận giấy khen rồi đi xuống lại
chỗ ngồi xong thì lại bị đọc tên lên tiếp. Cứ lui lui tới tới như vậy
khiến cả đám bị mệt, còn Hàn Phong với Mộc Hạ thì khỏi phải nói. Vì quá
mệt mỏi nên hai người kia đứng luôn tại cánh gà phía sau luôn, khi mọi
người tám xong thì Hàn Phong cũng kết thúc phần trao thưởng của bản
thân.
“Ủa Phong, Hạ Hạ đâu?”-Lê Khiết“Hạ Hạ không đi cùng mày à?”-Danh Quỳnh
“Bây nhìn phía sau cánh gà đi là hiểu”-Bối Nguyệt
Nghe vậy cả
đám đồng loạt nhìn về hướng cánh gà, thầy Trương đang giữ chân Mộc Hạ ở
lại vì còn nhiều phần thưởng ở phía sau. Có nhiều chi tiết nhỏ không
được nhắc đến là hễ Mộc Hạ có thời gian rảnh thì liền được Thầy Trương
ưu ái xách người đi tham gia các cuộc thi cho trường để cày KPI. Vì là
thí sinh ngẫu nhiên bị kéo đi thi nên hầu như cả trường chẳng ai biết có sự tồn tại của mấy cuộc thi này, chung quy là do nó quá nhàm chán và
tốn thời gian nên không ai thèm ngó ngàng tới. Cả ý chí muốn giật giải
cũng chẳng có nữa là.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.