Xuyên Đến 70: Nữ Phụ Kiều Tiếu Vả Mặt Cực Đỉnh

Chương 39:

Hạ Đoan

20/11/2024

Rời khỏi ánh mắt giám sát của chính trị viên, Tô Mộc Tuyết liếc nhìn La Nghị, thấp giọng hỏi: “Anh lấy đủ đồ chưa?”

“Lấy rồi. Tìm chỗ kín đáo thôi.” La Nghị gật đầu.

Họ đi một vòng quanh doanh trại, nhưng đâu đâu cũng có lính canh hoặc người qua lại. Tô Mộc Tuyết dần mất kiên nhẫn: “Này, thật ra nơi kín đáo nhất chính là ký túc xá của anh đấy!”

La Nghị nhíu mày, ngập ngừng không đáp.

Thấy vậy, cô không nhịn được bật cười: “Đi thôi. Tôi còn chẳng để ý, anh để ý làm gì cho mệt?”

Ký túc xá của La Nghị nằm ở khu vực dành riêng cho cán bộ trong doanh trại. Mỗi lần có vài người bạn đồng chí tình cờ gặp nhau ở nhà ăn, họ đều cười cười chào hỏi, nhưng anh luôn chỉ đáp lại bằng một cái gật đầu nghiêm nghị. Trong đầu Tô Mộc Tuyết lúc này chỉ có một ý niệm: Hoàn thành nhiệm vụ để nhanh chóng biến mất, mặc ai muốn nghĩ thế nào thì nghĩ.

Căn phòng rất sạch sẽ, chăn màn được xếp gọn gàng vuông vức như một miếng đậu phụ. Bàn ghế, sàn nhà đều tinh tươm không một hạt bụi.

La Nghị mở túi, lấy ra một vài món đồ: băng gạc, thuốc cầm máu, một chai nhỏ đựng cồn, và một chiếc kim tiêm.

“Anh lấy những thứ này từ đâu thế?” Tô Mộc Tuyết hỏi.

“Tôi mượn từ quân y.”

“Họ không thắc mắc anh mượn để làm gì à?”



“Tôi bảo là chân bị phồng nước, cần dùng kim để chích. Nghe vậy, họ còn cho thêm chai cồn khử trùng.”

“Ha ha, anh cũng khéo léo thật.” Cô bật cười, nhưng chỉ nhận được vẻ mặt lạnh nhạt của anh.

La Nghị không trả lời, chỉ lẳng lặng đưa cô vào không gian kỳ bí kia. Suối linh vẫn đục ngầu, bốc mùi khó chịu như một con mương bẩn. Nếu chỉ cần một giọt máu để làm sạch, thì cũng đáng thử.

“Chuẩn bị xong chưa? Bắt đầu đi thôi.” Tô Mộc Tuyết ra hiệu.

Cô nhớ lúc trước từng làm xét nghiệm máu ở bệnh viện, lấy mẫu từ ngón tay giữa bên trái. Nghĩ thì không đau, nhưng thực sự tự làm thì vẫn khiến cô lưỡng lự. La Nghị khử trùng kim tiêm, đưa nó cho cô.

Tô Mộc Tuyết dùng cồn lau ngón tay, nội tâm rối bời. Hít một hơi thật sâu, cô nhắm mắt lại nhưng vẫn không đủ can đảm.

Tự làm đau mình, thật sự là điều quá tàn nhẫn.

Cô do dự hồi lâu, rồi đưa ánh mắt cầu cứu về phía La Nghị: "Hay là… anh làm giúp tôi đi. Tôi nhắm mắt lại là được.”

La Nghị không từ chối: "Ngón tay nào?”

Tô Mộc Tuyết duỗi ngón giữa ra, nhưng ngay khi đưa đến trước mặt anh, cô chợt nhận ra động tác này… không được lịch sự cho lắm. Một chút ngượng ngùng thoáng qua, nhưng La Nghị không để ý. Anh chỉ thở dài, cầm lấy ngón tay cô, cẩn thận đâm kim vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến 70: Nữ Phụ Kiều Tiếu Vả Mặt Cực Đỉnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook