Xuyên Đến 70: Nữ Phụ Kiều Tiếu Vả Mặt Cực Đỉnh

Chương 42:

Hạ Đoan

22/11/2024

Tô Mộc Tuyết đạp xe trở lại nông trường với cái đầu trống rỗng. Mọi người vẫn còn bận bịu với công việc, chỉ riêng cô đã xong phần mình. Sau khi trả xe đạp, cô bước vào ký túc xá, ngồi thừ người một lát. Cảm giác nhàm chán khiến cô quyết định đi dạo quanh khu bếp.

Trong bếp, một thanh niên trí thức đang rửa rau. Thấy hắn, cô cười hỏi:

"Chìa khóa kho hàng đang ở đâu thế?"

Hắn nghiêng đầu, đáp bằng giọng châm chọc:

"Lại định trốn ăn khoai nướng chứ gì?"

Tô Mộc Tuyết kia nhún vai, cười nhạt:

"Không phải, chỉ là rảnh quá thôi. Không có việc gì làm, phải tìm cái gì đó lấp đầy tâm trạng trống rỗng này."

Cô cũng định thử vận may, nhưng hắn chỉ tay lên phía trên:

"Chìa khóa kho hàng trả lại cho chủ nhiệm rồi. Muốn ăn gì thì tự nghĩ cách đi."

Cô bĩu môi đầy thất vọng, quay về ký túc xá lục lọi rương đồ. Cuối cùng, Tô Mộc Tuyết chỉ tìm được một ít đậu phộng còn sót lại.

Bên ngoài, đầu bếp Lý đang bận đảo rau trên bếp. Tô Mộc Tuyết lấy một chiếc thìa nhỏ, nhẹ nhàng bỏ đậu phộng vào chảo nóng, vừa rang vừa đảo đều tay. Thỉnh thoảng cô lại cúi xuống nhìn kỹ để chắc rằng đậu không cháy.

Đầu bếp Lý liếc nhìn cô rồi lắc đầu:

"Cô cứ đứng đây thì tôi không thể nấu nướng gì được đâu."



"Yên tâm, tôi xong ngay thôi." Cô cười, đáp nhẹ nhàng.

Một lát sau, cô ngồi trước cửa ký túc xá, đón từng làn gió lạnh lùa qua, tay cầm đậu phộng vừa rang chín, ăn từng hạt nóng hổi. Tâm trí cô mơ màng, nghĩ nếu giờ có thêm chai bia thì tuyệt biết mấy. Cái xe đạp cô từng ao ước giờ chẳng còn quan trọng nữa.

Khi công việc ngoài đồng kết thúc, Lâm Tuyết Hoa và Tôn Bảo Trân trở về, không thể nén nổi tò mò:

"Nói nghe coi, bộ đội thế nào? Còn phó doanh trưởng La thì sao?"

Tô Mộc Tuyết nhún vai, trả lời hờ hững:

"Chẳng có gì cả."

"Chẳng có gì là sao? Cái gì mà chẳng có gì?" Lâm Tuyết Hoa nhíu mày, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

"Tớ chỉ muốn nói rõ ràng với anh ấy thôi." Tô Mộc Tuyết bình thản đáp.

Nghe vậy, cả hai đều nhìn cô bằng ánh mắt như thể đang nhìn một kẻ không bình thường:

"Không phải chứ? Cậu đến đó chỉ để nói mấy chuyện nhảm nhí đó thôi sao?" Tôn Bảo Trân hét lên, không giấu nổi sự kinh ngạc.

"Đúng vậy. Tớ đâu có ý định tìm đối tượng." Cô trả lời chắc nịch.

"Điều kiện người ta tốt như thế mà cậu không động lòng? Cao ráo, giỏi giang, uy nghiêm. Chắc chắn tốt hơn cái anh Tiêu Quốc Lương kia của cậu!" Tôn Bảo Trân tiếp tục thuyết phục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến 70: Nữ Phụ Kiều Tiếu Vả Mặt Cực Đỉnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook